Viết cho anh, chàng trai tháng Mười

Anh là nắng tháng Mười, hiền hoà, nhẹ nhàng mà vẫn đủ sức hanh khô mọi thứ, có cả trái tim em.

Với anh, tháng Mười tựa như bản tình ca, đẹp đẽ mà phảng phất chút buồn; dịu dàng, điềm đạm mà cứ khiến lòng người ngẩn ngơ.

"Bất chợt gặp gió mùa về vội vã

Lạnh trên vai con phố phút giao mùa

Phố trở mình bâng khuâng se sẽ

Ôm vào lòng từng đôi bước chân qua"(*)

Anh vẫn thường xuýt xoa mỗi độ tháng Mười thong thả rơi trong đáy mắt. Với anh, tháng Mười tựa như bản tình ca, đẹp đẽ mà phảng phất chút buồn; dịu dàng, điềm đạm mà cứ khiến lòng người ngẩn ngơ. Còn em lại thấy tất cả điều ấy hiện hữu trong anh.

Viết cho anh, chàng trai tháng Mười-1

Anh là nắng tháng Mười, hiền hoà, nhẹ nhàng mà vẫn đủ sức hanh khô mọi thứ, có cả trái tim em. Luôn thường trực bảo vệ em trước cái nắng dữ dằn của tháng Sáu và sẵn sàng ủ ấm khi cái nắng lạnh lùng của tháng Hai sắp đến.

Đôi lúc mỏng manh yếu đuối như khoảnh khắc cuối ngày nhưng đó cũng là khi em nhận ra anh quan trọng nhường nào. Cứ muốn níu kéo, muốn hít hà cho thật đã cái hương nắng vàng dịu nhẹ như thể sợ tàn đi và biến mất.

Anh là mưa tháng Mười, không ồn ào xối xả như tháng Sáu, không dầm dề, rả rích như những ngày cuối tháng Tám. Anh là cơn mưa khi thu chín, là màn mưa bụi, vừa đủ để em nấp vào vạt áo, vào tấm lưng đầy của anh mà trốn đi những hạt mưa tinh nghịch ấy.

Và cũng đủ để em nhận ra, ngoài vẻ điềm đạm, dịu dàng vốn có, anh còn trẻ con đáng yêu giống hệt như cơn mưa. Vào những ngày tiết trời se lạnh như thế này, cơn mưa anh chính là nhịp thổn thức trong em.

Anh là gió tháng Mười, thong thả lướt qua như bông đùa, như mơn trớn mái tóc em. Không cần lồng lộng vội vã, chẳng còn tê tái rét buốt, cơn gió anh sinh ra để tạo nên những ngày đẹp nhất trong năm.

Chỉ khẽ lướt qua cũng đủ mang hương hoa sữa bay đi, ướp thơm nồng cả mái phố, chỉ nhẹ nhàng cũng đủ heo may để đôi lứa sít lại gần nhau. Với em, anh là cơn gió thổi vào tim những yêu thương đủ đầy và đẹp đẽ.

Anh là tất cả những gì đẹp nhất mà tháng Mười ưu ái dành tặng em. Là chút se lạnh buổi ban mai, chút nắng rực rỡ vào ban trưa hay tiếng giòn tan của lá rơi trong những buổi chiều thơ mộng và vài ngọn gió lưa thưa vào đêm muộn như thể đông đang dừng chân trước ngõ. Tất cả đều vấn vương, nồng nàn và da diết.

Ai đó từng nói rằng những yêu thương của mùa thu luôn yên bình và dài lâu. Và em cũng tin rằng, chúng ta cũng sẽ cùng nhau xây đắp tình yêu trường tồn như thế, phải không anh, chàng trai tháng Mười của em?

"Em thẹn thùng. Hình dung. Và tưởng tượng

Chợt bồi hồi xao xuyến biết bao nhiêu

Gửi vào gió lời thầm thì mong ước...

Tháng Mười cười... Biết em bắt đầu yêu." (*)

(*): trích thơ của Lương Đình Khoa

Theo trí thức trẻ


Tình yêu

Tin tức mới nhất