Chồng tôi đi … ở rể
Với nhiều người thì chuyện đi ở rể chẳng khác gì chuyện … chó chui gầm chạn. Rồi mối quan hệ giữa bố mẹ vợ và chàng rể đôi khi cũng căng thẳng chẳng kém gì mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu.
Nhà tôi chỉ có hai chị em gái, chị gái tôi lấy chồng ở xa nhà và sống cùng bố mẹ chồng. Vì thế việc sau này ở cùng và chăm sóc bố mẹ già yếu sẽ là nhiệm vụ của tôi. Vì vậy mà tôi đã chọn anh, môt người đàn ông ở một tỉnh quê xa làm chồng.
Gia đình anh ở tỉnh lẻ nhưng cũng không phải nghèo, bố mẹ anh đều là giáo viên đã về hưu. Nhà anh có hai anh em trai, anh trai anh đã lấy vợ và hiện sống cùng bố mẹ. Mới đầu, khi nghe anh nói sẽ về nhà tôi ở rể, bố mẹ anh phản đối ghê lắm. Bố mẹ anh sợ anh sẽ chịu nhiều thiệt thòi, chịu điều tiếng khi ở rể nhà vợ. Nhưng yêu tôi, anh đã thuyết phục bố mẹ mình vui vẻ chấp nhận chuyện này. Cuối cùng thì chúng tôi làm đám cưới, trước sự đồng tình của hai gia đình về chuyện chồng tôi đi ở rể.
Ở rể, với nhiều người đàn ông đó là chuyện hèn vì có thằng đàn ông nào muốn núp váy vợ. Nhưng chồng tôi chẳng nghĩ thế, anh nghĩ bố mẹ vợ thì cũng là bố mẹ mình, bố mẹ vợ không có con trai để đỡ đần tuổi già vậy thì chàng rể là anh sẽ gánh vác điều đó. Anh nói anh không coi chuyện ở rể là trách nhiệm hay nghĩa vụ, mà trong thâm tâm anh tình nguyện ở rể. Chưa biết sau này ra sao nhưng khi nghe anh nói những lời ấy tôi thấy rất vui, rất cảm động. Tôi tin là mình chọn anh giữa bao người đàn ông khác là một điều đúng đắn nhất.
Ở rể, chồng tôi chẳng nề hà chuyện gì. Từ những chuyện như thay cái bóng đèn, sửa cái vòi nước hay đường ống anh đều xắn tay áo làm mà chẳng phải đợi ai nhắc nhở. Anh cũng chẳng bao giờ có tính la cà đàn đúm sau giờ làm.
Tan làm trở về nhà, chồng tôi lại xắn tay áo lên tìm việc để làm. Anh bảo ở quê động tay động chân quen rồi, giờ đi làm về mà ngồi không thì thấy bứt rứt khó chịu. Vậy là anh lại đi mua những thùng xốp, rồi lấy đất phù sa về làm một cái vườn rau nho nhỏ trên sân thượng cho cả nhà dùng rau sạch. Chẳng mấy mà sân thượng nhà tôi bỗng trở thành khu vườn nhỏ đầy đủ cây hoa, cây trái, rau củ. Mọi người xung quanh thấy vậy đều khen chồng tôi khéo tay, chăm chỉ.
Đi làm là anh trở về nhà, bế con giúp tôi nấu nướng dọn dẹp. Anh bảo, ông bà ở nhà trông cháu cả ngày còn mệt hơn chúng mình đi làm, thế nên đến tối phải để ông bà nghỉ ngơi chứ. Khi bố tôi ốm phải nằm viện, suốt hơn một tháng trời tối nào anh cũng tranh ngủ trong viện để trông ông. Cả bác sĩ lẫn bệnh nhân cùng phòng đều lầm tưởng anh là con trai của bố bởi anh chăm ông quá chu đáo, không hề ngại bất kì việc gì.
Mẹ tôi là người khá khó tính, mẹ rất hay cằn nhằn những việc cỏn con trong nhà. Có lẽ, phải một người con rể khó tính khách sáo thì rất để bụng chuyện này. Nhưng chồng tôi là “con trai” của bố mẹ mà, anh chẳng hề để ý những lời cằn nhằn của mẹ.
Nhiều lúc, mẹ mắng anh quá trời đến tôi còn cảm thấy khó chịu, tôi khuyên mẹ đừng mắng anh như vậy thì anh lại cười khì: “Anh chẳng để bụng đâu, mẹ già rồi mẹ nói nhiều một chút cũng là muốn tốt cho con cho cháu, em đừng như thế mà mẹ lại buồn lòng”. Anh còn bảo vợ chồng tôi làm gì cũng phải suy nghĩ hơn nữa đừng để các cụ phải suy nghĩ thêm. Quả thực, bản thân tôi còn nghĩ rằng tôi là con dâu còn anh là con trai của bố mẹ.
Tôi nhớ hồi ấy anh mới về ở rể, anh vốn hay ăn nhiều nên mỗi bữa ăn đến 4,5 bát cơm. Lần đó mẹ tôi cũng không có ý gì, chỉ là bà khá thẳng tính nên có gì hay nói vậy. Mẹ bảo chồng tôi là “ăn khỏe là tốt, con ăn được nữa cứ ăn đi. Nhà quê thường ăn lắm mới có sức để làm”. Tôi cứ nghĩ sau khi nghe câu đó anh sẽ giận mẹ lắm, vì dù gì trong lời nói của mẹ cũng đụng chạm này nọ cơ mà. Ấy thế mà chồng tôi lại cười khề khà: “Đúng rồi ạ, ở quê con toàn người ăn khỏe thôi, như con đây ăn nhằm gì”.
Tối đó tôi thủ thỉ hỏi chồng có giận mẹ nói thẳng thế không thì anh véo mũi tôi cười xòa: “Em nghĩ cái gì kì cục vậy, mẹ với anh là người một nhà mà để ý những lời nói nhỏ nhặt ấy thì làm sao sống được chứ. Mẹ nói vậy cũng chẳng có gì đụng chạm cả, em đừng trách mẹ mà mẹ lại buồn nhé”. Thực sự lúc đó tôi rất cảm ơn anh, bởi anh đã coi bố mẹ tôi như bố mẹ đẻ của mình.
Ngày Tết, anh xin phép bố mẹ mình được về quê ăn Tết sớm rồi chiều 30 Tết vợ chồng con cái chúng tôi lục đục đưa nhau trở về nhà tôi để đón Tết. Anh nói cả năm vợ chồng quây quần bên cạnh bố mẹ vợ, ông bà đã quen cảnh gia đình con cái đông vui giờ ngày Tết lại để hai cụ lẻ loi ở nhà anh không đành lòng. Dù sao bố mẹ chồng tôi cũng còn có anh chị chồng và các cháu, thiếu vợ chồng tôi thì trong nhà cũng vẫn đông vui.
Một lần, khi vợ chồng tôi về quê chồng ăn giỗ, mấy ông bác ông chú họ hỏi chồng tôi về chuyện ở riêng, vì vợ chồng tôi cũng có một căn nhà ở thành phố đang cho thuê. Nhưng anh đã nói rõ với mọi người là sẽ ở rể nhà vợ vì anh đã quen ở đó rồi, anh luôn coi đó là nhà của mình, bố mẹ vợ là bố mẹ mình nên sẽ chăm sóc các cụ lúc tuổi già. Tôi ngồi trong buồng nghe được mà rơm rớm nước mắt, tôi biết cuộc đời này nợ anh rất nhiều. Tôi cũng thầm cảm ơn cuộc đời vì đã có anh làm chồng.
Sau gần chục năm chồng tôi đi ở rể, chúng tôi giờ vẫn đang rất hạnh phúc với hai con. Mẹ tôi, một người mà tôi luôn cho rằng khó tính nhất trên đời này cũng không ngớt lời khen ngợi chồng tôi. Trong miệng mẹ tôi lúc nào cũng bảo có hai đứa con gái (là hai chị em tôi) và một đứa con trai (là chồng tôi). Nhìn gia đình vui vẻ hạnh phúc, bố mẹ vợ và chàng rể luôn luôn vui vẻ hòa thuận tôi nghĩ mình đã chọn đúng chồng. Tôi là một người phụ nữ thực hạnh phúc khi lấy được người như anh.
Gia đình anh ở tỉnh lẻ nhưng cũng không phải nghèo, bố mẹ anh đều là giáo viên đã về hưu. Nhà anh có hai anh em trai, anh trai anh đã lấy vợ và hiện sống cùng bố mẹ. Mới đầu, khi nghe anh nói sẽ về nhà tôi ở rể, bố mẹ anh phản đối ghê lắm. Bố mẹ anh sợ anh sẽ chịu nhiều thiệt thòi, chịu điều tiếng khi ở rể nhà vợ. Nhưng yêu tôi, anh đã thuyết phục bố mẹ mình vui vẻ chấp nhận chuyện này. Cuối cùng thì chúng tôi làm đám cưới, trước sự đồng tình của hai gia đình về chuyện chồng tôi đi ở rể.
Ở rể, với nhiều người đàn ông đó là chuyện hèn vì có thằng đàn ông nào muốn núp váy vợ. Nhưng chồng tôi chẳng nghĩ thế, anh nghĩ bố mẹ vợ thì cũng là bố mẹ mình, bố mẹ vợ không có con trai để đỡ đần tuổi già vậy thì chàng rể là anh sẽ gánh vác điều đó. Anh nói anh không coi chuyện ở rể là trách nhiệm hay nghĩa vụ, mà trong thâm tâm anh tình nguyện ở rể. Chưa biết sau này ra sao nhưng khi nghe anh nói những lời ấy tôi thấy rất vui, rất cảm động. Tôi tin là mình chọn anh giữa bao người đàn ông khác là một điều đúng đắn nhất.
(Ảnh minh họa)
Ở rể, chồng tôi chẳng nề hà chuyện gì. Từ những chuyện như thay cái bóng đèn, sửa cái vòi nước hay đường ống anh đều xắn tay áo làm mà chẳng phải đợi ai nhắc nhở. Anh cũng chẳng bao giờ có tính la cà đàn đúm sau giờ làm.
Tan làm trở về nhà, chồng tôi lại xắn tay áo lên tìm việc để làm. Anh bảo ở quê động tay động chân quen rồi, giờ đi làm về mà ngồi không thì thấy bứt rứt khó chịu. Vậy là anh lại đi mua những thùng xốp, rồi lấy đất phù sa về làm một cái vườn rau nho nhỏ trên sân thượng cho cả nhà dùng rau sạch. Chẳng mấy mà sân thượng nhà tôi bỗng trở thành khu vườn nhỏ đầy đủ cây hoa, cây trái, rau củ. Mọi người xung quanh thấy vậy đều khen chồng tôi khéo tay, chăm chỉ.
Đi làm là anh trở về nhà, bế con giúp tôi nấu nướng dọn dẹp. Anh bảo, ông bà ở nhà trông cháu cả ngày còn mệt hơn chúng mình đi làm, thế nên đến tối phải để ông bà nghỉ ngơi chứ. Khi bố tôi ốm phải nằm viện, suốt hơn một tháng trời tối nào anh cũng tranh ngủ trong viện để trông ông. Cả bác sĩ lẫn bệnh nhân cùng phòng đều lầm tưởng anh là con trai của bố bởi anh chăm ông quá chu đáo, không hề ngại bất kì việc gì.
Mẹ tôi là người khá khó tính, mẹ rất hay cằn nhằn những việc cỏn con trong nhà. Có lẽ, phải một người con rể khó tính khách sáo thì rất để bụng chuyện này. Nhưng chồng tôi là “con trai” của bố mẹ mà, anh chẳng hề để ý những lời cằn nhằn của mẹ.
Nhiều lúc, mẹ mắng anh quá trời đến tôi còn cảm thấy khó chịu, tôi khuyên mẹ đừng mắng anh như vậy thì anh lại cười khì: “Anh chẳng để bụng đâu, mẹ già rồi mẹ nói nhiều một chút cũng là muốn tốt cho con cho cháu, em đừng như thế mà mẹ lại buồn lòng”. Anh còn bảo vợ chồng tôi làm gì cũng phải suy nghĩ hơn nữa đừng để các cụ phải suy nghĩ thêm. Quả thực, bản thân tôi còn nghĩ rằng tôi là con dâu còn anh là con trai của bố mẹ.
(Ảnh minh họa)
Tôi nhớ hồi ấy anh mới về ở rể, anh vốn hay ăn nhiều nên mỗi bữa ăn đến 4,5 bát cơm. Lần đó mẹ tôi cũng không có ý gì, chỉ là bà khá thẳng tính nên có gì hay nói vậy. Mẹ bảo chồng tôi là “ăn khỏe là tốt, con ăn được nữa cứ ăn đi. Nhà quê thường ăn lắm mới có sức để làm”. Tôi cứ nghĩ sau khi nghe câu đó anh sẽ giận mẹ lắm, vì dù gì trong lời nói của mẹ cũng đụng chạm này nọ cơ mà. Ấy thế mà chồng tôi lại cười khề khà: “Đúng rồi ạ, ở quê con toàn người ăn khỏe thôi, như con đây ăn nhằm gì”.
Tối đó tôi thủ thỉ hỏi chồng có giận mẹ nói thẳng thế không thì anh véo mũi tôi cười xòa: “Em nghĩ cái gì kì cục vậy, mẹ với anh là người một nhà mà để ý những lời nói nhỏ nhặt ấy thì làm sao sống được chứ. Mẹ nói vậy cũng chẳng có gì đụng chạm cả, em đừng trách mẹ mà mẹ lại buồn nhé”. Thực sự lúc đó tôi rất cảm ơn anh, bởi anh đã coi bố mẹ tôi như bố mẹ đẻ của mình.
Ngày Tết, anh xin phép bố mẹ mình được về quê ăn Tết sớm rồi chiều 30 Tết vợ chồng con cái chúng tôi lục đục đưa nhau trở về nhà tôi để đón Tết. Anh nói cả năm vợ chồng quây quần bên cạnh bố mẹ vợ, ông bà đã quen cảnh gia đình con cái đông vui giờ ngày Tết lại để hai cụ lẻ loi ở nhà anh không đành lòng. Dù sao bố mẹ chồng tôi cũng còn có anh chị chồng và các cháu, thiếu vợ chồng tôi thì trong nhà cũng vẫn đông vui.
Một lần, khi vợ chồng tôi về quê chồng ăn giỗ, mấy ông bác ông chú họ hỏi chồng tôi về chuyện ở riêng, vì vợ chồng tôi cũng có một căn nhà ở thành phố đang cho thuê. Nhưng anh đã nói rõ với mọi người là sẽ ở rể nhà vợ vì anh đã quen ở đó rồi, anh luôn coi đó là nhà của mình, bố mẹ vợ là bố mẹ mình nên sẽ chăm sóc các cụ lúc tuổi già. Tôi ngồi trong buồng nghe được mà rơm rớm nước mắt, tôi biết cuộc đời này nợ anh rất nhiều. Tôi cũng thầm cảm ơn cuộc đời vì đã có anh làm chồng.
Sau gần chục năm chồng tôi đi ở rể, chúng tôi giờ vẫn đang rất hạnh phúc với hai con. Mẹ tôi, một người mà tôi luôn cho rằng khó tính nhất trên đời này cũng không ngớt lời khen ngợi chồng tôi. Trong miệng mẹ tôi lúc nào cũng bảo có hai đứa con gái (là hai chị em tôi) và một đứa con trai (là chồng tôi). Nhìn gia đình vui vẻ hạnh phúc, bố mẹ vợ và chàng rể luôn luôn vui vẻ hòa thuận tôi nghĩ mình đã chọn đúng chồng. Tôi là một người phụ nữ thực hạnh phúc khi lấy được người như anh.
Theo Khám phá
-
7 giờ trướcVợ chồng Quang Hải và Chu Thanh Huyền mới đây đã tung hình ảnh cận cảnh về bụng bầu của nàng WAG.
-
11 giờ trướcU23 Việt Nam dưới thời HLV Hoàng Anh Tuấn trở thành đội dính nhiều thẻ đỏ nhất trong 5 lần tham dự giải U23 châu Á.
-
12 giờ trướcĐoàn Văn Hậu cùng hội tuyển thủ Việt Nam hướng về Qatar tiếp lửa cho U23 Việt Nam tại trận tứ kết U23 châu Á 2024.
-
17 giờ trướcBức hình này sẽ khiến bạn hoa mắt vì không thể đoán ra được con mèo đang đi lên hay xuống.
-
1 ngày trướcTôi vẫn nhớ mãi những ngày cả nhà quây quần bên chiếc TV xem bóng đá. Nghỉ lễ dài ngày năm nay, chúng tôi lại hẹn nhau trở về ngôi nhà và góc phòng thân thương ấy.
-
1 ngày trướcNguyễn Nụ sinh năm 1997, sở hữu nhan sắc xinh đẹp và vóc dáng mảnh mai khiến nhiều chàng trai muốn trở thành em rể của Văn Toàn.
-
1 ngày trướcMột người phụ nữ nổi tiếng trên mạng xã hội ở Brazil đã gây sốt khi thả khoảng 45 triệu đồng xuống bãi biển Central ở phía nam Sao Paulo, Brazil.
-
1 ngày trướcNhiều người thuộc thế hệ giàu có thứ hai ở quốc gia tỷ dân đi xe đắt tiền và có những sở thích không giống ai.
-
1 ngày trướcSau 7 năm khởi nghiệp, ở tuổi 33, thạc sĩ Vương Thạc lọt top 1.000 người giàu nhất Trung Quốc với khối tài sản 6,5 tỷ NDT (22.802 tỷ đồng).
-
1 ngày trướcThường xuyên đăng bài quảng cáo cho các nhãn hàng nên Min Jeong rất đầu tư chăm chút cho ngoại hình.
-
1 ngày trướcHuang tưởng mình gặp bạn ở quán lẩu nhưng hóa ra đó là người không quen biết, sự nhầm lẫn này vô tình giúp bạn anh tìm được người em sinh đôi đã thất lạc 41 năm.
-
1 ngày trướcBiết được hoàn cảnh của nam shipper bị trộm mất xe máy cùng giỏ đựng hơn 80 đơn hàng, nhiều người dân đã hỗ trợ tiền để anh có xe mới quay trở lại với công việc và thêm kinh phí về quê thăm con nhỏ trong dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 tới đây.
-
1 ngày trướcU23 Indonesia được "cứu" trong loạt luân lưu khi trọng tài cho Justin Hubner thực hiện lại cú đá luân lưu mà anh sút hỏng trước đó.
-
1 ngày trướcNhững người trong cuộc cho biết tình trạng sức khỏe của Vua Charles ngày càng xấu đi, khiến các quan chức trong Cung điện Buckingham phải cập nhật thường xuyên kế hoạch cho tang lễ.
-
1 ngày trướcPhát biểu sau thất bại trước U23 Indonesia, trợ lý HLV Myung Jae-yong đổ lỗi cho chấn thương và sự thiếu vắng của các cầu thủ chủ chốt.
-
1 ngày trướcMidu và chồng tổ chức đúng các nghi lễ theo phong tục cưới hỏi truyền thống.
-
1 ngày trướcU23 Việt Nam và U23 Indonesia có thể phải quyết chiến cho tấm vé dự môn bóng đá nam Olympic Paris 2024.
Tin tức mới nhất
Hay nhất 2sao
-
11 ngày trước