Anh có còn nhớ “Yêu xa” của chúng mình?
Từng câu chữ trong bài hát lặng lẽ thấm vào lòng, len lỏi vào trong từng kẽ hở của tâm hồn. Ngổn ngang! Anh có còn nhớ “Yêu xa” của chúng mình không?
Em trở về Hà Nội sau gần một năm xa cách…Vậy là sau tất cả những cố gắng để tìm kiếm một công việc, em vẫn phải rời xa cái nơi chứng kiến tuổi trẻ của đôi mình để lập nghiệp tại Sài Gòn. Trên chuyến tàu em đi không có anh và ngay cả sân ga tiễn em đi cũng thiếu dáng anh. Sài Gòn đón em bằng một cơn mưa rào tầm tã… Mưa nặng lòng người và ướt cả những nhớ thương.
Hôm nay em về thăm Hà Nội bất ngờ và vội vã. Chuyến công tác đột ngột khiến chiếc vali của em không tránh khỏi chông chênh. Chỉ có những nỗi nhớ về anh là vẫn đong đầy.
Chúng ta không còn liên lạc từ sau những ngày tốt nghiệp. Anh trở về xứ Nghệ với những dự định của mình, bỏ lại em - cô gái nhỏ giữa lòng Hà Nội. Khoảng cách địa lí xa xôi giữa hai miền quê sinh ra em và anh, không biết tự lúc nào vô tình đè nặng lên tình yêu của chúng mình. Em đã từng nói với lòng mình rằng: Em sẽ không đi theo anh đâu, anh ạ. Bởi em hiểu được những hòn đảo xa xôi của anh, hiểu được những dự định, ước mơ của anh. Và hơn hết em hiểu được rằng tương lai của anh sẽ không có em, anh cũng không thể nghĩ ra bất cứ một con đường nào để dẫn em đến một nơi bất kì trong mảnh đất tương lai ấy. Tình yêu của chúng ta vốn dĩ đã có những “thương lượng”. Những hy vọng sớm đã đầu hàng trước thời gian, những cái nắm tay sớm đã xác định buông bỏ.
Những ngày đầu mới xa anh là những ngày tháng nặng nề nhất trong đời. Em gồng mình lên trong công việc. Sự bận rộn chưa bao giờ thôi là liều thuốc hữu hiệu nhất để nghiền tan nỗi nhớ. Chúng sẽ vụn vỡ, chúng sẽ tan chảy nhưng tệ thật chúng chưa bao giờ mất đi cả anh ạ. Nhiều đêm nằm co ro vẻn vẹn một góc giường trong tiết trời Sài Gòn se se lạnh. Nỗi nhớ anh ùa về… “Sương đã ngủ đọng lại trên phiến lá rất xanh mà con tim em vẫn chưa thôi nhớ anh”. Từng câu chữ trong bài hát lặng lẽ thấm vào lòng, len lỏi vào trong từng kẽ hở của tâm hồn. Ngổn ngang! Anh có còn nhớ “Yêu xa” của chúng mình không?
Hà Nội vẫn vậy anh à, vẫn rộn ràng và đượm tình. Vẫn chẳng khó để bắt gặp một cái nắm tay hay một cái ôm trên phố. Nhưng thật khó để gặp lại anh một lần ở nơi đây. Không biết anh bây giờ ra sao, công việc thế nào và nhất là anh có hạnh phúc không? Có bao giờ anh nhớ Hà Nội, nhớ em không? Nhớ tới năm năm giời ròng rã nâng niu tình yêu của chúng mình. Để rồi sau tất cả lại bất lực nhìn nó trôi vào trong quên lãng. Lần cuối cùng ta lạc mất nhau, cố tình đánh rơi những vàng son của tuổi trẻ.
Chiều nay, ngồi bên bờ hồ Gươm lộng gió. Em khe khẽ hát: “Em nghĩ về từng đêm bình yên đôi ta có nhau. Bàn tay em khẽ đan lên mái tóc anh. Mắt ngời chất chứa bao yêu thương. Thời gian trôi qua nhanh như tia nắng say. Khoảng cách giết đôi ta trong phút giây. Quặn thắt tim anh từ lúc ta phải nói cách xa từ đây. Còn trong ta bao nhiêu ước nguyện. Mình từng viết cho mai sau ta có nhau. Hạnh phúc nơi đây còn đang dở dang. Để ngày nào đó.” Em nhớ anh!
Hôm nay em về thăm Hà Nội bất ngờ và vội vã. Chuyến công tác đột ngột khiến chiếc vali của em không tránh khỏi chông chênh. Chỉ có những nỗi nhớ về anh là vẫn đong đầy.
Chúng ta không còn liên lạc từ sau những ngày tốt nghiệp. Anh trở về xứ Nghệ với những dự định của mình, bỏ lại em - cô gái nhỏ giữa lòng Hà Nội. Khoảng cách địa lí xa xôi giữa hai miền quê sinh ra em và anh, không biết tự lúc nào vô tình đè nặng lên tình yêu của chúng mình. Em đã từng nói với lòng mình rằng: Em sẽ không đi theo anh đâu, anh ạ. Bởi em hiểu được những hòn đảo xa xôi của anh, hiểu được những dự định, ước mơ của anh. Và hơn hết em hiểu được rằng tương lai của anh sẽ không có em, anh cũng không thể nghĩ ra bất cứ một con đường nào để dẫn em đến một nơi bất kì trong mảnh đất tương lai ấy. Tình yêu của chúng ta vốn dĩ đã có những “thương lượng”. Những hy vọng sớm đã đầu hàng trước thời gian, những cái nắm tay sớm đã xác định buông bỏ.
Những ngày đầu mới xa anh là những ngày tháng nặng nề nhất trong đời. Em gồng mình lên trong công việc. Sự bận rộn chưa bao giờ thôi là liều thuốc hữu hiệu nhất để nghiền tan nỗi nhớ. Chúng sẽ vụn vỡ, chúng sẽ tan chảy nhưng tệ thật chúng chưa bao giờ mất đi cả anh ạ. Nhiều đêm nằm co ro vẻn vẹn một góc giường trong tiết trời Sài Gòn se se lạnh. Nỗi nhớ anh ùa về… “Sương đã ngủ đọng lại trên phiến lá rất xanh mà con tim em vẫn chưa thôi nhớ anh”. Từng câu chữ trong bài hát lặng lẽ thấm vào lòng, len lỏi vào trong từng kẽ hở của tâm hồn. Ngổn ngang! Anh có còn nhớ “Yêu xa” của chúng mình không?
Hà Nội vẫn vậy anh à, vẫn rộn ràng và đượm tình. Vẫn chẳng khó để bắt gặp một cái nắm tay hay một cái ôm trên phố. Nhưng thật khó để gặp lại anh một lần ở nơi đây. Không biết anh bây giờ ra sao, công việc thế nào và nhất là anh có hạnh phúc không? Có bao giờ anh nhớ Hà Nội, nhớ em không? Nhớ tới năm năm giời ròng rã nâng niu tình yêu của chúng mình. Để rồi sau tất cả lại bất lực nhìn nó trôi vào trong quên lãng. Lần cuối cùng ta lạc mất nhau, cố tình đánh rơi những vàng son của tuổi trẻ.
Chiều nay, ngồi bên bờ hồ Gươm lộng gió. Em khe khẽ hát: “Em nghĩ về từng đêm bình yên đôi ta có nhau. Bàn tay em khẽ đan lên mái tóc anh. Mắt ngời chất chứa bao yêu thương. Thời gian trôi qua nhanh như tia nắng say. Khoảng cách giết đôi ta trong phút giây. Quặn thắt tim anh từ lúc ta phải nói cách xa từ đây. Còn trong ta bao nhiêu ước nguyện. Mình từng viết cho mai sau ta có nhau. Hạnh phúc nơi đây còn đang dở dang. Để ngày nào đó.” Em nhớ anh!
Theo Blog Radio
-
1 giờ trướcVới nghề này, bạn thậm chí có thể được xuất hiện trong các bộ phim truyền hình, phim điện ảnh, đúng nghĩa “vừa có tiếng, lại vừa có miếng”.
-
5 giờ trướcQuang Hải một lần nữa đứng trước cơ hội xuất ngoại là tin đáng mừng đối với tiền vệ của tuyển Việt Nam, nhưng bên cạnh đó cũng có những điều âu lo giống Công Phượng.
-
9 giờ trướcĐăng tải hình ảnh với vợ xinh đẹp, chàng trai không bất ngờ trước những bình luận từ dân mạng.
-
18 giờ trướcVừa tròn 18 tuổi và ngừng nhận trợ cấp của bố, Suri Cruise liền có động thái đổi mới bản thân.
-
19 giờ trướcHóa thân vào ông lão 72 tuổi làm việc tại bưu điện để nói về việc trẻ em thiếu thốn tình thương, Nguyễn Đỗ Quang Minh vượt qua 1,5 triệu bài viết, giành giải Nhất cuộc thi viết thư UPU năm 2024.
-
22 giờ trướcCác tài khoản giả mạo huấn luyện viên đội tuyển Việt Nam Kim Sang-sik nở rộ trên mạng xã hội những ngày gần đây.
-
1 ngày trướcChủ kênh Ẩm thực mẹ làm, Đồng Văn Hùng được tạp chí Forbes bình chọn vào danh sách 30 Under 30 Asia. Hùng là người Việt Nam duy nhất có tên trong lĩnh vực truyền thông, tiếp thị và quảng cáo.
-
1 ngày trướcĐược gắn với biệt danh "ông hoàng mau nước mắt" trong phim "Người Một Nhà", Tuấn Tú ngoài đời là một người vui tính.
-
1 ngày trướcMC Mỹ Vân chia sẻ với VietNamNet: "Nhiều khi tôi nghĩ có phải cuộc đời đã quá ưu ái cho mình. Tôi có niềm đam mê lớn với công việc, có ông xã và cuộc hôn nhân gần 20 năm bền chặt".
-
1 ngày trướcLiên tiếp nhận hai đứa trẻ bị bỏ rơi làm con, người đàn ông nỗ lực làm ngày làm đêm lo cho các con ăn học, quyết không lập gia đình.
-
1 ngày trướcLữ Thị Phương quê ở Thanh Hóa, được trời phú dung mạo ưa nhìn, vóc dáng lý tưởng với chiều cao 1m81.
-
1 ngày trướcCâu lạc bộ Hồng Lĩnh Hà Tĩnh phải đăng ký cả cầu thủ U17 vào đội hình trong hoàn cảnh khủng hoảng lực lượng do 5 cầu thủ tổ chức sử dụng ma túy bị bắt.
-
1 ngày trướcTiền vệ Nguyễn Quang Hải 99% sẽ xuất ngoại sau khi kết thúc mùa giải 2023/24.
-
1 ngày trướcDù ngoài 70 tuổi và đã về hưu, cô Trình vẫn thường xuyên tự quay các video chia sẻ cách làm bài nghị luận xã hội và phân tích tác phẩm văn học trên Tiktok. Tuy nhiên, những video của cô nhận về hàng loạt bình luận khiếm nhã.
-
1 ngày trướcCâu chuyện tình yêu đầy thú vị này đang gây xôn xao làng bóng đá thế giới.
-
1 ngày trướcVideo mới nhất được đăng tải trên kênh TikTok của cô giáo Ngô Thúy Trình (giáo viên dạy Ngữ Văn) đã nhận về nhiều lời lẽ tiêu cực.
-
1 ngày trướcMột người đàn ông khoảng 50 tuổi ở Trùng Khánh (Trung Quốc) qua đời hôm 15/5 do áp dụng phương pháp tập luyện “treo cổ”.
Tin tức mới nhất
-
1 giờ trước
-
1 giờ trước