Một đêm giông tố và lời thú nhận cay đắng của vợ tôi
Trong đêm mưa gió ấy, vợ tôi vừa khóc vừa thú nhận với chồng về chuyện quá khứ mà hơn chục năm nay cô ấy âm thầm chịu đựng, cắn rứt...
Trước đây tôi làm thầy giáo ở quê nhưng từ khi chuyển lên thành phố thì không xin được việc làm. Bao năm nay tôi chỉ dùng cái tiếng đã từng là thầy giáo để dạy kèm tại nhà cho con em nào có nhu cầu. Sức khỏe tôi cũng không được tốt nên không thể làm việc tay chân. Nhưng vì để trang trải gia đình, ngoài những giờ dạy kèm, tôi còn tranh thủ chạy xe ôm. Ban đầu cũng nhục và trăn trở dằn vặt nhưng sau dần vì miếng ăn mà cố quên đi sĩ diện.
Vợ tôi cũng vất vả không kém. Cô ấy làm công nhân may ở một phân xưởng may tư nhân. Nhưng về sau người ta thương cô ấy chăm chỉ, lại chồng đau ốm liên miên nên cất nhắc cho lên làm quản đốc của phân xưởng này.
Vợ chồng chung sống 10 năm hạnh phúc, có với nhau thằng con trai 6 tuổi khôi ngô không ai bằng nhưng lâu nay tôi vẫn hoài nghi vợ có bí mật. Bởi từ nhiều năm nay cô ấy luôn sống trong bất an, tâm thần nhiều ngày không ổn định. Tôi cứ nghĩ nguyên nhân là do áp lực công việc ở phân xưởng may ngày một đông người lên như cô ấy nói. Mãi đến đêm mưa gió đó, vợ tôi mới cay đắng thú nhận tất cả sự thật đằng sau những bất an thường trực của vợ.
Vợ tôi cũng vất vả không kém. Cô ấy làm công nhân may ở một phân xưởng may tư nhân. Nhưng về sau người ta thương cô ấy chăm chỉ, lại chồng đau ốm liên miên nên cất nhắc cho lên làm quản đốc của phân xưởng này.
Vợ chồng chung sống 10 năm hạnh phúc, có với nhau thằng con trai 6 tuổi khôi ngô không ai bằng nhưng lâu nay tôi vẫn hoài nghi vợ có bí mật. Bởi từ nhiều năm nay cô ấy luôn sống trong bất an, tâm thần nhiều ngày không ổn định. Tôi cứ nghĩ nguyên nhân là do áp lực công việc ở phân xưởng may ngày một đông người lên như cô ấy nói. Mãi đến đêm mưa gió đó, vợ tôi mới cay đắng thú nhận tất cả sự thật đằng sau những bất an thường trực của vợ.
Mãi đến đêm mưa gió đó, vợ tôi mới cay đắng thú nhận tất cả (Ảnh minh họa)
Trời hôm đó mưa lớn nhưng tôi có khách quen nhờ chạy xe nên đêm ấy tôi về nhà muộn. Gần 2 giờ sáng tôi về nhà và hình như vợ tôi đi làm ca đêm cũng đã về. Nhưng tôi không thấy cô ấy ra cửa đón hay hỏi han chồng như mọi khi. Thấy lạ, tôi cởi cái áo mưa và chạy vào nhà. Thì ra, vợ tôi đã về thật nhưng cô ấy đang ngồi ở đầu giường ngủ và ôm mặt khóc.
Thấy tôi, vợ hơi ngẩng lên nhìn rồi lại cúi xuống. Thoáng qua nhưng tôi thấy mắt em sưng tấy. Hôm nay, em lại còn uống rượu, loại rượu trắng tôi mua chỉ dùng để xoa bóp khi trở trời.
ay đêm đó, vợ tôi đột ngột nói lời thú nhận với chồng về quá khứ cách đây cả 10 năm của mình. Cô ấy bảo không cần chồng con tha thứ, chỉ mong được chết. Tôi biết đây chính là thời điểm mình nên lắng nghe và lý giải cho tâm trạng nội tâm phức tạp của vợ mình suốt mấy năm nay. Và đó là câu chuyện tôi không nghe lại một lần thứ hai.
Vợ tôi kể, từ những ngày đầu đi làm ở phân xưởng may tư nhân đó (tức là cách đây cả 10 năm), cô ấy đã bị người ta gạ tình và xâm hại. Bản thân vợ tôi dù cuộc sống cơ cực nhưng lúc nào cũng đẹp, thời gian trước đây còn đẹp hơn. Cô ấy cứng rắn từ chối những lời gạ gẫm nên bị đuổi việc ngay sau đó.
Nhưng tôi chưa kịp biết chuyện này thì đã không may bị tai nạn nặng phải phẫu thuật xếp xương. Tôi được đưa vào bệnh viện gần đó. Đó cũng là ngày cô ấy chính thức chấp nhận quay lại xưởng may kia và trao thân cho tên chủ xưởng may để có tiền lo viện phí cho chồng. Ông chủ này có dáng vẻ rất đạo mạo, lúc tới thăm tôi còn bắt tay nồng nhiệt, chúc tôi sớm khỏi bệnh. Tôi ngu dốt cảm kích vì tuy vợ mình chỉ là thợ may nhưng vẫn được cất nhắc.
Chuỗi ngày sau đó, vợ tôi vì trả nợ đã phải "phục vụ" ông ta ít nhất 30 phút mỗi ngày ngay tại phòng riêng của ông ta tại phân xưởng. Có vài người trong phân xưởng biết chuyện vợ tôi và ông ta qua lại. Kết quả chỉ có vợ tôi bị mọi người khinh rẻ cô lập. Ai cũng nghĩ cô ấy bán thân để công việc được nhàn tản và moi tiền của ông chủ.
Câu chuyện về cô ấy trở thành một chủ đề bị mọi người bàn luận sau lưng. Không ai muốn nói chuyện hay trao đổi công việc của cô ấy. Hằng ngày đi làm cô ấy đều phải chịu nhục và chịu sự ghẻ lạnh của đồng nghiệp trong xưởng may. Thế nên mỗi lúc trở về nhà cô ấy đều mệt mỏi đến kiệt sức.
Tôi chết nửa người khi nghe vợ nói từng câu trong cơn say và chết nửa người còn lại khi biết ngay cả đứa con trai mà tôi luôn sánh nó với tài sản vô giá trời ban cũng không phải là của mình. Chính cô ấy cũng không chắc nó là con ai cho đến khi làm xét nghiệm. Mọi bất hạnh cứ đua nhau đến, vợ tôi cô ấy muốn chết vì không muốn tiếp tục sống có lỗi với chồng và chịu nhục với thiên hạ.
Tôi không trách vợ vì chính tôi mới là căn nguyên của mọi bất hạnh đổ xuống đầu cô ấy. Giá như tôi không bất tài, không tai nạn và đau yếu đến giờ thì đã có thể lo cho cô ấy một cuộc sống tốt hơn. Tôi đã không thể là bờ vai cho vợ và là trụ cột của gia đình. Chính tôi đã sống qua ngày bằng những đồng tiền mà vợ tôi phải bán thân trong ô nhục mới có được. Mười năm qua, vợ tôi mới là người phải đau khổ hơn cả.
ay đêm đó, vợ tôi đột ngột nói lời thú nhận với chồng về quá khứ cách đây cả 10 năm của mình. Cô ấy bảo không cần chồng con tha thứ, chỉ mong được chết. Tôi biết đây chính là thời điểm mình nên lắng nghe và lý giải cho tâm trạng nội tâm phức tạp của vợ mình suốt mấy năm nay. Và đó là câu chuyện tôi không nghe lại một lần thứ hai.
Vợ tôi kể, từ những ngày đầu đi làm ở phân xưởng may tư nhân đó (tức là cách đây cả 10 năm), cô ấy đã bị người ta gạ tình và xâm hại. Bản thân vợ tôi dù cuộc sống cơ cực nhưng lúc nào cũng đẹp, thời gian trước đây còn đẹp hơn. Cô ấy cứng rắn từ chối những lời gạ gẫm nên bị đuổi việc ngay sau đó.
Nhưng tôi chưa kịp biết chuyện này thì đã không may bị tai nạn nặng phải phẫu thuật xếp xương. Tôi được đưa vào bệnh viện gần đó. Đó cũng là ngày cô ấy chính thức chấp nhận quay lại xưởng may kia và trao thân cho tên chủ xưởng may để có tiền lo viện phí cho chồng. Ông chủ này có dáng vẻ rất đạo mạo, lúc tới thăm tôi còn bắt tay nồng nhiệt, chúc tôi sớm khỏi bệnh. Tôi ngu dốt cảm kích vì tuy vợ mình chỉ là thợ may nhưng vẫn được cất nhắc.
Chuỗi ngày sau đó, vợ tôi vì trả nợ đã phải "phục vụ" ông ta ít nhất 30 phút mỗi ngày ngay tại phòng riêng của ông ta tại phân xưởng. Có vài người trong phân xưởng biết chuyện vợ tôi và ông ta qua lại. Kết quả chỉ có vợ tôi bị mọi người khinh rẻ cô lập. Ai cũng nghĩ cô ấy bán thân để công việc được nhàn tản và moi tiền của ông chủ.
Câu chuyện về cô ấy trở thành một chủ đề bị mọi người bàn luận sau lưng. Không ai muốn nói chuyện hay trao đổi công việc của cô ấy. Hằng ngày đi làm cô ấy đều phải chịu nhục và chịu sự ghẻ lạnh của đồng nghiệp trong xưởng may. Thế nên mỗi lúc trở về nhà cô ấy đều mệt mỏi đến kiệt sức.
Tôi chết nửa người khi nghe vợ nói từng câu trong cơn say và chết nửa người còn lại khi biết ngay cả đứa con trai mà tôi luôn sánh nó với tài sản vô giá trời ban cũng không phải là của mình. Chính cô ấy cũng không chắc nó là con ai cho đến khi làm xét nghiệm. Mọi bất hạnh cứ đua nhau đến, vợ tôi cô ấy muốn chết vì không muốn tiếp tục sống có lỗi với chồng và chịu nhục với thiên hạ.
Tôi không trách vợ vì chính tôi mới là căn nguyên của mọi bất hạnh đổ xuống đầu cô ấy. Giá như tôi không bất tài, không tai nạn và đau yếu đến giờ thì đã có thể lo cho cô ấy một cuộc sống tốt hơn. Tôi đã không thể là bờ vai cho vợ và là trụ cột của gia đình. Chính tôi đã sống qua ngày bằng những đồng tiền mà vợ tôi phải bán thân trong ô nhục mới có được. Mười năm qua, vợ tôi mới là người phải đau khổ hơn cả.
Sau lời thú nhận cay đắng của vợ về quá khứ suốt 10 năm qua, tôi thấy mình vô dụng vì không làm được gì cho vợ con lúc này (Ảnh minh họa)
Rồi con tôi, nó có đủ bố mẹ với tình yêu bao la nhưng sẽ không có một số phận và tương lai rõ ràng. Nếu một ngày nào đó ông ta đến mang nó đi, tôi có can hệ huyết thống gì mà ngăn cản được họ? Vợ tôi không mất tất cả, dù có làm gì tôi vẫn yêu thương cô ấy. Con tôi không mất tất cả vì dù nó là con ai thì vẫn còn bố mẹ đủ đầy. Chỉ có tôi mới là người mất tất cả.
Hơn hết, sau lời thú nhận cay đắng của vợ về quá khứ suốt 10 năm qua, tôi thấy mình vô dụng vì không làm được gì cho vợ con lúc này. Khi mọi bất hạnh và bí mật đã được phơi bày tôi cũng không có cách gì cứu vãn. Tôi còn không biết mình nên làm gì với cuộc đời hay thậm chí với ngày mai? Hãy giúp tôi 1 lối thoát với!
Theo Trí Thức Trẻ
-
5 giờ trướcTừ khi 16 tuổi, Lassre rời nhà, sống "du mục" hoàn toàn trên khoang hạng nhất tàu hỏa với chiếc vé giá 160 triệu đồng/năm.
-
8 giờ trướcTrong dàn vợ của cầu thủ nổi tiếng, 3 hot girl dưới đây đều sở hữu gương mặt xinh xắn và giỏi kiếm tiền.
-
10 giờ trướcKhác xa với vẻ tự tin khi biểu diễn, ngoài đời, Vy Trâm - "em bé tượng đài Điện Biên Phủ" đang gây sốt mạng xã hội có phần nhút nhát, rụt rè.
-
10 giờ trướcMidu sẽ tổ chức một hôn lễ riêng tư cùng bạn bè, người thân tại Đà Lạt.
-
10 giờ trướcMột huấn luyện viên bơi ở Trung Quốc chết đuối khi luyện nín thở lâu trong bể, những người đứng trên bờ quay clip vẫn trêu đùa vì không nhận ra sự bất ổn của anh.
-
11 giờ trướcTS Phạm Tuấn Huy là một trong hai nhà Toán học được Hiệp hội Toán học công nghiệp và ứng dụng quốc tế (SIAM) quyết định trao giải thưởng Dénes König 2024.
-
11 giờ trướcLoạt thái độ của gái xinh khiến dân tình phẫn nộ.
-
12 giờ trướcNgười trong ngành khẳng định thu nhập của Quyền Leo Daily có thể lên đến 10 chữ số, tức là hàng tỷ đồng.
-
13 giờ trướcChuyển cho bạn gái gần 2 tỷ đồng trong vòng 2 năm quen biết, nam game thủ bị chia tay không thương tiếc.
-
14 giờ trướcKhi nhận được thông báo từ Đại học Thanh Hoa, nam sinh này vẫn đang chuyển gạch ở công trường phụ mẹ.
-
15 giờ trướcNgười đàn ông nhận những cú tát giận dữ từ người mẹ sau khi bị cảnh sát bắt giữ vì hành vi nhìn trộm vào nhà vệ sinh công cộng dành cho phụ nữ.
-
15 giờ trướcTrở lại với phương án HLV Hàn Quốc, VFF hy vọng tân thuyền trưởng tuyển Việt Nam Kim Sang Sik gặt hái được những thành công như người tiền nhiệm Park Hang Seo.
-
16 giờ trướcCó phong độ tốt trong màu áo Hoàng Anh Gia Lai, thủ môn Bùi Tiến Dũng hy vọng có cơ hội được trở lại đội tuyển Việt Nam.
Tin tức mới nhất
-
8 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
20 ngày trước