Cuộc đời thay đổi sau khi được nhận làm con nuôi
Trước khi mất, mẹ nuôi đã để lại di chúc cho tôi căn nhà. Anh trai nuôi cũng vui vẻ đồng ý và còn cho tôi thêm 5000 Euro làm vốn.
Mẹ bỏ tôi ở lại một mình trốn sang Campuchia sau khi vỡ nợ vì cờ bạc. Tôi cũng sợ hãi, xấu hổ mà bỏ học, tìm một nơi ẩn náu để thoát khỏi vòng vây của những chủ nợ. Thậm chí có lần tôi còn phải ăn quỵt của thằng bé bán bánh bao, chỉ vì không có một đồng trong túi.
Ngôi nhà của mẹ con tôi đã bị niêm phong, tôi chẳng có chỗ để ở, chỉ biết lang thang nay nương nhờ nhà này một vài ngày, mai mặt dày tới ở nhờ nhà khác. Cho tới năm 18 tuổi thì tôi bỏ lên thành phố sống vất vưởng làm tạp vụ, rửa bát ở một quán ăn nhỏ và thuê trọ ở gần chỗ làm.
Đó là những ngày tháng đau khổ không bao giờ có thể nguôi quên trong cuộc đời tôi. Tôi cắt đứt mọi mối liên hệ với người quen, bạn bè. Kiếm được vài chục nghìn tôi lại ra quán net tìm bạn chat. Bạn chat ảo nên tôi thoải mái trút hết câu chuyện mình đang gặp phải mà không xấu hổ. Mục đích của tôi chỉ là để giải thoát khỏi nỗi trầm uất. Câu chuyện quá nặng nề, nếu không nói ra được tôi sợ mình sẽ phát điên hoặc làm những việc dại dột.
22 tuổi, tôi không nghề nghiệp, không tiền bạc, sống cùng cực và hứng chịu bao nỗi tổn thương mẹ gây ra. Sao mẹ đối xử với đứa con gái duy nhất của mình như vậy? Sao cuộc đời lại sớm nghiệt ngã với tôi? Làm sao tôi thoát khỏi mặc cảm này để sống tiếp như một người bình thường? Sao mẹ phá hủy tương lai tôi thế này?
Một đêm tôi chợt tỉnh giấc bởi tiếng kêu cứu của bà chủ nhà. Chồng bà bị ngã, cần đưa vào viện cấp cứu. Ngôi nhà lâu nay chỉ hai ông bà với nhau, anh con trai đang làm ăn ở Đức. Tôi cùng với bà xoay xở mọi việc, đưa ông vào viện, chạy ra chạy vào thay bà trông ông và trao đổi với bác sĩ bệnh tình, cách chăm sóc bệnh nhân. Sau mấy ngày vạ vật ở bệnh viện, tôi trở về phòng trọ và lăn ra ngủ thiếp đi. Lâu lắm rồi tôi mới có một giấc ngủ không mộng mị, không lo âu, không căng thẳng.
Rồi tôi được ông bà chủ nhà thuê làm giúp việc. Đó là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời tôi. Tôi chăm sóc hai ông bà không khác gì ông bà nội của mình, và cũng được ông bà hết mực thương yêu.
Có lẽ đến lúc này thần may mắn mới mỉm cười với tôi, sau khi anh con trai của bà chủ đưa gia đình nhỏ về nước thăm bố mẹ đã nhận tôi làm em gái. Anh ở lại Việt Nam 2 tháng và tâm sự với tôi rằng, anh cảm ơn tôi đã chăm sóc bố mẹ anh. Anh hy vọng tôi có thể mãi mãi ở bên cạnh và coi ông bà như bố mẹ đẻ. Tôi đã nghẹn ngào nước mắt gật đầu đồng ý và quỳ xuống lạy bố mẹ nuôi.
4 năm sau, dưới sự hợp tác của mẹ nuôi, tôi lấy chồng. Chồng tôi là thợ xây dựng, nhưng anh rất tốt và thật thà. Anh và tôi ở cùng bố mẹ nuôi và chăm lo cho ông bà không khác gì ruột thịt trong nhà.
Vợ chồng tôi sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi ở với bố mẹ nuôi gần 10 năm thì ông đột ngột ra đi vì tai biến. Nửa năm sau, mẹ nuôi cũng qua đời trong sự tiếc nuối của vợ chồng tôi và anh trai. Trước khi mất, mẹ nuôi đã để lại di chúc cho tôi căn nhà. Anh trai cũng vui vẻ đồng ý và còn cho tôi thêm 5000 Euro làm vốn. Anh nói sau này sẽ ít về quê, hy vọng tôi hương khói cho bố mẹ. Vợ chồng tôi sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho. Thực sự tôi nợ họ quá nhiều và cả đời chẳng thể trả nổi. Tôi vừa khóc vừa chắp tay thề với anh rằng tôi sẽ chăm lo phần mộ ông bà thật tốt.
Thế nhưng, sau khi bố mẹ nuôi qua đời được 1 năm, mẹ ruột của tôi bất ngờ xuất hiện. Tôi không biết vì sao bà hỏi thăm ra được địa chỉ và tình hình hiện tại của tôi. Bà đến nhà cầu xin tôi cho bà 200 triệu trả nợ. Đây là số tiền quá lớn vợ chồng tôi không thể đáp ứng.
Vậy là mẹ ruột ở lại nhà tôi như người ăn vạ. Mẹ bảo chỉ có mình tôi, tôi không cứu mẹ thì ai cứu? Là mẹ ruột, tôi cũng không nỡ đuổi bà ra đường. Nhưng nhà tôi ngày nào cũng sống trong lo âu vì sợ người đến đòi nợ. Giờ tôi biết xử lý chuyện này ra sao đây? Chẳng lẽ dốc hết vốn liếng ra đưa cho mẹ để bà ra đi? Như vậy thì sau này liệu bà có tìm đến nữa không?
Ngôi nhà của mẹ con tôi đã bị niêm phong, tôi chẳng có chỗ để ở, chỉ biết lang thang nay nương nhờ nhà này một vài ngày, mai mặt dày tới ở nhờ nhà khác. Cho tới năm 18 tuổi thì tôi bỏ lên thành phố sống vất vưởng làm tạp vụ, rửa bát ở một quán ăn nhỏ và thuê trọ ở gần chỗ làm.
Đó là những ngày tháng đau khổ không bao giờ có thể nguôi quên trong cuộc đời tôi. Tôi cắt đứt mọi mối liên hệ với người quen, bạn bè. Kiếm được vài chục nghìn tôi lại ra quán net tìm bạn chat. Bạn chat ảo nên tôi thoải mái trút hết câu chuyện mình đang gặp phải mà không xấu hổ. Mục đích của tôi chỉ là để giải thoát khỏi nỗi trầm uất. Câu chuyện quá nặng nề, nếu không nói ra được tôi sợ mình sẽ phát điên hoặc làm những việc dại dột.
22 tuổi, tôi không nghề nghiệp, không tiền bạc, sống cùng cực và hứng chịu bao nỗi tổn thương mẹ gây ra. Sao mẹ đối xử với đứa con gái duy nhất của mình như vậy? Sao cuộc đời lại sớm nghiệt ngã với tôi? Làm sao tôi thoát khỏi mặc cảm này để sống tiếp như một người bình thường? Sao mẹ phá hủy tương lai tôi thế này?
Vợ chồng tôi ở với bố mẹ nuôi, chăm sóc ông bà không khác gì ruột thịt. (Ảnh minh họa)
Một đêm tôi chợt tỉnh giấc bởi tiếng kêu cứu của bà chủ nhà. Chồng bà bị ngã, cần đưa vào viện cấp cứu. Ngôi nhà lâu nay chỉ hai ông bà với nhau, anh con trai đang làm ăn ở Đức. Tôi cùng với bà xoay xở mọi việc, đưa ông vào viện, chạy ra chạy vào thay bà trông ông và trao đổi với bác sĩ bệnh tình, cách chăm sóc bệnh nhân. Sau mấy ngày vạ vật ở bệnh viện, tôi trở về phòng trọ và lăn ra ngủ thiếp đi. Lâu lắm rồi tôi mới có một giấc ngủ không mộng mị, không lo âu, không căng thẳng.
Rồi tôi được ông bà chủ nhà thuê làm giúp việc. Đó là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời tôi. Tôi chăm sóc hai ông bà không khác gì ông bà nội của mình, và cũng được ông bà hết mực thương yêu.
Có lẽ đến lúc này thần may mắn mới mỉm cười với tôi, sau khi anh con trai của bà chủ đưa gia đình nhỏ về nước thăm bố mẹ đã nhận tôi làm em gái. Anh ở lại Việt Nam 2 tháng và tâm sự với tôi rằng, anh cảm ơn tôi đã chăm sóc bố mẹ anh. Anh hy vọng tôi có thể mãi mãi ở bên cạnh và coi ông bà như bố mẹ đẻ. Tôi đã nghẹn ngào nước mắt gật đầu đồng ý và quỳ xuống lạy bố mẹ nuôi.
4 năm sau, dưới sự hợp tác của mẹ nuôi, tôi lấy chồng. Chồng tôi là thợ xây dựng, nhưng anh rất tốt và thật thà. Anh và tôi ở cùng bố mẹ nuôi và chăm lo cho ông bà không khác gì ruột thịt trong nhà.
Vợ chồng tôi sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi ở với bố mẹ nuôi gần 10 năm thì ông đột ngột ra đi vì tai biến. Nửa năm sau, mẹ nuôi cũng qua đời trong sự tiếc nuối của vợ chồng tôi và anh trai. Trước khi mất, mẹ nuôi đã để lại di chúc cho tôi căn nhà. Anh trai cũng vui vẻ đồng ý và còn cho tôi thêm 5000 Euro làm vốn. Anh nói sau này sẽ ít về quê, hy vọng tôi hương khói cho bố mẹ. Vợ chồng tôi sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho. Thực sự tôi nợ họ quá nhiều và cả đời chẳng thể trả nổi. Tôi vừa khóc vừa chắp tay thề với anh rằng tôi sẽ chăm lo phần mộ ông bà thật tốt.
Thế nhưng, sau khi bố mẹ nuôi qua đời được 1 năm, mẹ ruột của tôi bất ngờ xuất hiện. Tôi không biết vì sao bà hỏi thăm ra được địa chỉ và tình hình hiện tại của tôi. Bà đến nhà cầu xin tôi cho bà 200 triệu trả nợ. Đây là số tiền quá lớn vợ chồng tôi không thể đáp ứng.
Vậy là mẹ ruột ở lại nhà tôi như người ăn vạ. Mẹ bảo chỉ có mình tôi, tôi không cứu mẹ thì ai cứu? Là mẹ ruột, tôi cũng không nỡ đuổi bà ra đường. Nhưng nhà tôi ngày nào cũng sống trong lo âu vì sợ người đến đòi nợ. Giờ tôi biết xử lý chuyện này ra sao đây? Chẳng lẽ dốc hết vốn liếng ra đưa cho mẹ để bà ra đi? Như vậy thì sau này liệu bà có tìm đến nữa không?
Theo Afamily/ trí thức trẻ
-
3 giờ trướcMặc dù diễn vào đúng lúc trời mưa tầm tã ướt hết người, lạnh nhưng bé Trâm không mảy may bận tâm mà chỉ hỏi mẹ rằng "hôm nay con cười có tươi không"?
-
4 giờ trướcMidu và doanh nhân Minh Đạt đã hé lộ những cột mốc đặc biệt trong hành trình yêu kín tiếng.
-
5 giờ trướcTiến sĩ Trisha Bailey được xác định là người phụ nữ gốc Jamaica giàu nhất với khối tài sản ước tính 1 tỷ USD. Để có được thành quả này, nữ tỷ phú ngành y đã vượt qua rất nhiều thử thách.
-
6 giờ trướcNhờ tận tâm trong công việc, cô đã dành được sự chú ý của ông chủ nhà hàng lẩu và trở thành tỷ phú sau nhiều năm nỗ lực.
-
6 giờ trướcTrong 4 tháng, Vương kiếm gần 11 tỷ đồng nhờ dùng 4.600 chiếc điện thoại tạo tương tác ảo cho các buổi phát trực tuyến của khách hàng, nhưng anh ta đã phải trả giá.
-
7 giờ trướcVũ Quỳnh Anh là gương mặt đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam phát biểu tại buổi lễ. Với gương mặt xinh xắn, khả năng ăn nói trôi chảy, cô gái lập tức thu hút sự chú ý.
-
7 giờ trướcCô gái mới 19 tuổi đã được lựa chọn trở thành Khối trưởng Khối nữ Cảnh sát đặc nhiệm tham gia lễ diễu binh, diễu hành chào mừng kỷ niệm 70 chiến thắng Điện Biên Phủ.
-
7 giờ trướcCó một xu hướng mới ở Trung Quốc là mặc đồ thật xấu đi làm. Những người theo xu hướng này chủ yếu là các bạn Gen Z. Tại sao lại có trào lưu kỳ lạ như vậy?
-
7 giờ trướcHuấn luyện viên đội tuyển Việt Nam Kim Sang-sik cần tìm ra lời giải cho 3 vấn đề để xóa bỏ những nghi ngờ từ người hâm mộ về năng lực của ông.
-
8 giờ trướcNhiều người cho rằng việc thả đồ ăn xuống Hồ Tây "cầu nguyện cho Mèo Béo" là hành vi câu view phản cảm của TikToker, lợi dụng cái chết của chàng trai Trung Quốc.
-
9 giờ trướcTheo bạn, đáp án nào mới chính xác?
-
9 giờ trướcNhóm 4 cô gái diện set đồ dễ gây chú ý khi đến sân bay.
-
10 giờ trướcNgười giàu dạy con hiểu về bản chất con người ngay từ khi còn nhỏ, không nhất thiết phải xin phép ai để làm việc gì và quy định đặt ra có thể bị phá vỡ...
-
10 giờ trướcCơ quan chức năng tỉnh Bình Định đang xác minh phản ánh liên quan đến thu, chi tiền của đội bóng ném nữ thuộc Trung tâm huấn luyện và thi đấu thể thao tỉnh này.
-
10 giờ trướcMột gia đình ở TP Kanpur, Ấn Độ đã thuê một ban nhạc hát mừng và mở tiệc đón con gái trở về nhà sau khi ly hôn.
Tin tức mới nhất
-
2 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
21 ngày trước