Bố mẹ chồng cho dâu tiền mua nhà nhưng kèm theo một điều kiện khiến cô phát hỏa, tự nghĩ: 'Thà ở thuê còn hơn'

Chẳng biết các chị thế nào, chứ em ghét cảnh sống chung với mẹ chồng lắm. Về cơ bản thì em cũng may ở chỗ, cưới xong em với chồng lên thành phố sống, thuê nhà đi làm nên hầu như em không phải chịu cảnh làm dâu. Tuy nhiên, một năm cũng phải về qua nhà mấy lần như giỗ tết, hay nhà có công có việc gì.

Nói chung, nhà chồng em vẫn còn là miền sâu miền xa, tập tục sinh hoạt vẫn còn cổ hủ lạc hậu, thành thử em cũng chẳng thích về nhiều. Lần nào cũng thế, cứ xuống xe là lại phải lăn vào bếp cơm nước, nấu nướng phát mệt trong khi bản thân mình có ăn được là bao.

Mẹ chồng em cũng hiền lành, sống tình cảm thật thà. Bà cũng quan tâm con dâu. Mỗi lần thấy em về, bà vui ra mặt, cứ hớn hở hỏi hết chuyện này tới chuyện kia. Lúc đi còn đùm bọc cho đủ các thể loại đồ ăn thức uống.

Bà tốt thì đúng là rất tốt, cái này em công nhận. Nhưng kiểu của bà vẫn quê mùa, cái cách nói chuyện đậm mùi nông dân. Kiểu như, lúc em mang bầu ngày nào bà cũng gọi điện dặn thế này:

- Ở quê mẹ bầu bí chả ăn gì, ngày chỉ có cơm trắng. Nên con cứ cơm mà ăn cho khỏe vào.

Rồi mỗi lần lên chơi, thấy em ăn ít cơm bà cứ thở ngắn than dài là ăn thế làm gì có sức đẻ. Trong khi mọi người cũng biết, thế hệ chúng mình có ăn lắm cơm gạo, tinh bột như các bà ngày trước đâu. Giải thích với bà hàng ngàn lần bà cũng chẳng chịu để vào tai. Lúc nào cũng nghĩ cơm gạo mới là chất nhất.

Bố mẹ chồng cho dâu tiền mua nhà nhưng kèm theo một điều kiện khiến cô phát hỏa, tự nghĩ: Thà ở thuê còn hơn-1
(Ảnh minh họa)

Rồi lúc em đẻ mới khổ, bà lên chăm cứ nhồi bắt em ăn như nhồi ngan ấy. Bữa nào cũng bát cơm đầy ú. Trong khi em còn đang giảm cân khốn khổ. Nhiều lúc bực em gắt nhặng:

- Thời nay không giống thời mẹ đâu mẹ ạ, con đang cố kiêng tinh bột còn không được, mẹ lại cứ bắt con ăn thế thì làm sao được?

Bà lại cười xòa bảo:

- Thời nào chả phải ăn mới có sữa, con cứ nói quá lên thế làm gì.

Nói chung nói bà không hiểu, em chán chẳng buồn nói thêm.

Rồi cuối tháng vừa rồi, nhà chồng em bán đất dưới quê được 900 triệu. Ông bà gọi lên bảo cho tất vợ chồng em để hai đứa dồn vào mua lấy căn hộ trên này. Tất nhiên, được bố mẹ chồng tạo điều kiện như thế em cũng lấy làm mừng. Song bà lại có điều kiện kèm theo thế này:

- Bố mẹ là nghĩ cho các con hết đấy nhé, có miếng đất dưỡng già cũng bán đi cả rồi. Giờ cho các con mua nhà, ổn định rồi đón bố mẹ lên sống chung, như thế cả nhà mình sẽ được quây quần cùng nhau.

Ui, em nghe tới đây thì nản luôn. Hóa ra bà muốn lên sống cùng với tụi em nên nói vậy. Mà như em nói từ đầu là em ghét nhất cảnh sống chung với nhà chồng. Thế là em bảo:

- Thôi mẹ ơi, tiền để dưỡng già thì mẹ cứ giữ lấy hoặc gửi tiết kiệm mà dưỡng già. Chúng con sợ không làm tròn trách nhiệm được lại khổ lây sang bố mẹ.

Em nói thế bố mẹ em nghệt mặt không nói gì, nhưng thật tâm em nghĩ, nếu lấy tiền của ông bà mua nhà rồi phải sống chung thì thà đi ở trọ thế này đổi lại tư do còn hơn. Từ đó họ im lặng, cũng không nhắc tới chuyện cho chúng em tiền nữa. Không biết là ông bà có ý gì, nhưng em kệ. Nói chung nhất quyết em không sống chung với mẹ chồng đâu.

Theo Công lý & xã hội

Xem link gốc Ẩn link gốc https://conglyxahoi.net.vn/van-hoa/giai-tri/bo-me-chong-cho-dau-tien-mua-nha-nhung-kem-theo-mot-dieu-kien-khien-co-phat-hoa-tu-nghi-tha-o-thue-con-hon-34816.html

bố mẹ chồng nàng dâu

Tin tức mới nhất