Cánh diều tuổi thơ
“Này diều ơi hãy vút lên đi nào, mang cho ta những ước vọng mơ đến tầng không”…. Cứ mỗi lần như vậy, tôi như được đắm mình trong cảnh sắc của quê hương.
Cứ vào cuối tuần, tôi lại thích được lang thang một mình, thích được đạp xe ra phố, dạo qua các công viên để nhìn lũ trẻ đang thả diều, đá bóng. Ở đó, tôi có thể nghe giọng nói trầm ấm của người cha đang dạy con đá bóng hay cử chỉ ân cần của người mẹ khi cầm tay cùng con chơi diều. Ở đó, tôi có thể ngắm nhìn những nụ cười vô tư của trẻ con với khoảng trời xanh và gió lộng rồi mơ màng về một thời thơ bé được cùng cha chơi diều trên những cánh đồng rộng lớn mênh mông trong những buổi chiều hoàng hôn đầy gió.
Tôi nhớ ngày ấy, mỗi khi xong mùa thu hoạch cũng là dịp để tụi con nít chúng tôi tận hưởng những trò chơi dân gian đặc biệt là thả diều. Ngày đó, đứa nào cũng háo hức về nhà làm một con diều để cùng nhau thi thố. Tuy diều của chúng tôi không to, không đẹp,không rực rỡ sắc màu như bây giờ, nó chỉ đơn giản là những miếng giấy, nan tre hoặc bao ni lông cùng với sợi dây cước. Chỉ những vật dụng giản đơn thôi mà chúng tôi đã tạo ra biết bao nhiêu con diều xinh xắn với những hình thù khác nhau như diều hình ngôi sao, hình máy bay, hình con cá…Dường như đứa nào cũng cố gắng tỉ mẩn từng chi tiết, từ việc vót nan tre , làm khung, cắt giấy, cột dây cho đến khi hoàn thành con diều rồi đem khoe khoang với chúng bạn. Sau khi làm xong, chúng tôi hẹn nhau ra cánh đồng làng, có lẽ lúc thi thả diều là thời khắc chúng tôi đón đợi nhất, có đứa mặt mày phấn khởi vì con diều bay cao, bay xa nhưng cũng có đứa mặt mày ỉu xìu vì con diều đã đứt dây. Tôi nhớ có năm, tôi được ba tôi làm cho một con diều hình máy bay thật to,thật đẹp, khi nhìn con diều của tôi, đứa bạn nào cũng thèm thuồng, ước gì chúng cũng có một con diều như thế. Và đương nhiên lúc thi diều, diều của tôi bay cao nhất, giải thưởng mà tôi nhận được cho con diều đạt hạng nhất là được ăn kẹo mút miễn phí.
Tôi nhớ ngày ấy, mỗi khi xong mùa thu hoạch cũng là dịp để tụi con nít chúng tôi tận hưởng những trò chơi dân gian đặc biệt là thả diều. Ngày đó, đứa nào cũng háo hức về nhà làm một con diều để cùng nhau thi thố. Tuy diều của chúng tôi không to, không đẹp,không rực rỡ sắc màu như bây giờ, nó chỉ đơn giản là những miếng giấy, nan tre hoặc bao ni lông cùng với sợi dây cước. Chỉ những vật dụng giản đơn thôi mà chúng tôi đã tạo ra biết bao nhiêu con diều xinh xắn với những hình thù khác nhau như diều hình ngôi sao, hình máy bay, hình con cá…Dường như đứa nào cũng cố gắng tỉ mẩn từng chi tiết, từ việc vót nan tre , làm khung, cắt giấy, cột dây cho đến khi hoàn thành con diều rồi đem khoe khoang với chúng bạn. Sau khi làm xong, chúng tôi hẹn nhau ra cánh đồng làng, có lẽ lúc thi thả diều là thời khắc chúng tôi đón đợi nhất, có đứa mặt mày phấn khởi vì con diều bay cao, bay xa nhưng cũng có đứa mặt mày ỉu xìu vì con diều đã đứt dây. Tôi nhớ có năm, tôi được ba tôi làm cho một con diều hình máy bay thật to,thật đẹp, khi nhìn con diều của tôi, đứa bạn nào cũng thèm thuồng, ước gì chúng cũng có một con diều như thế. Và đương nhiên lúc thi diều, diều của tôi bay cao nhất, giải thưởng mà tôi nhận được cho con diều đạt hạng nhất là được ăn kẹo mút miễn phí.
Theo thói quen, thường thì khi thả diều xong, tôi lại nhường con diều đó cho chúng bạn chơi. Sau đó, tôi thích ngả mình trên bãi cỏ, mắt nhìn lên bầu trời, miệng thì ngậm kẹo mút, chân bắt chéo vào nhau rồi đun đưa theo giai điệu của bài hát mà chúng tôi đã thuộc lau làu “Này diều ơi hãy vút lên đi nào, mang cho ta những ước vọng mơ đến tầng không”…. Cứ mỗi lần như vậy, tôi như được đắm mình trong cảnh sắc của quê hương, được ngắm nhìn khoảng trời xanh vơi mây bay và gió lượn, được thả hồn mình bay theo những cánh diều đang chao liệng. Cái cảm giác đó thật khoan khoái, dễ chịu và bình yên đến lạ.
Có lần khi đang nằm nghêu ngao câu hát, cô bạn thân của tôi chạy đến nằm bên cạnh rồi hỏi “Ước mơ sau này của Ly là gì?”. Tôi liền trả lời: “ Mình thích làm cô giáo, còn Trang thì sao?, “Sau này Trang muốn làm gì?. Nó bảo: “Trang muốn được bay như diều”. Câu trả lời của Trang làm cả hai chúng tôi đều bật cười. Có lẽ, đối với những đứa trẻ ở nông thôn như chúng tôi ngày ấy, con diều không chỉ là cái thú tiêu khiển mà còn là một người bạn. Hơn thế nữa nó còn là biểu tượng của ước mơ, niềm tin và hi vọng.
Rồi cũng đến cái ngày chúng tôi học hết cấp ba. Tuy không mấy khi cùng nhau thả diều nữa nhưng dường như trong lòng đứa nào cũng mang theo một con diều của tuổi thơ và của cả ước mơ, có đứa thì thực hiện được mơ ước của mình nhưng cũng có đứa phải dừng lại. Tôi cũng nằm trong số đó. Tôi nhớ, năm tôi thi rớt đại học, tôi buồn bã, u sầu, cứ tự nhốt mình trong bốn bức tường đến nỗi không dám bước chân ra đường. Tôi sợ người ta sẽ hỏi thăm “Con thi đậu hay rớt”, “Sao thấy mấy đứa trong xóm đi học hết rồi mà con lại ở nhà”. Tôi xấu hổ, mặc cảm tự ti, cảm thấy con đường phía trước sao dài rộng quá, thênh thang quá, cánh cửa vào Đại học của tôi đã đóng chặt, giấc mơ làm cô giáo của tôi cũng tan thành mây khói. Tôi như con diều bị dứt dây, mất phương hướng không biết đi đâu về đâu… Thấy tôi như vậy, mọi người đều đến bên động viên, an ủi . Riêng ba tôi, lại âm thầm, lặng lẽ làm cho tôi một con diều thật đẹp, làm xong ba đưa cho tôi rồi nói “Cố gắng lên con gái, thất bại rồi có ngày nhất định sẽ thành công, miễn là con đừng từ bỏ hi vọng…”.
Cho đến bây giờ khi đã trở thành một cô giáo ở trường làng, tuy ba không còn ở bên cạnh tôi nữa nhưng những câu nói của ba vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí. Và mỗi khi gặp thất bại, tôi lại tìm về với cánh diều tuổi thơ để thương, để nhớ và để giữ gìn những giấc mộng…
Theo Blog Radio
-
8 giờ trướcSự ra đi của Lâm Nguyễn để lại niềm tiếc thương cho gia đình, bạn bè và đồng nghiệp thân thiết.
-
10 giờ trướcSau mỗi vòng đấu ở V-League 2023/24, HLV Kim Sang Sik có thêm những đánh giá về các cầu thủ chuẩn bị cho đợt tập trung tuyển Việt Nam sắp tới.
-
11 giờ trước9 nhân viên của một nhà máy rượu ở Italy choáng váng khi di chúc của ông chủ quá cố được công bố, theo đó chính họ được thừa kế toàn bộ nhà máy và vườn nho của ông.
-
11 giờ trướcChú rể Trí Phan và cô dâu Hà My đến rồi đây!
-
12 giờ trướcBarron Trump lớn lên sau bức tường bí mật vì được mẹ là bà Melania bảo vệ khỏi ánh mắt soi mói của công chúng.
-
12 giờ trước5 cầu thủ của Hồng Lĩnh Hà Tĩnh dùng ma tuý, bị bắt, trong đó có Quả bóng Vàng Việt Nam 2017 Đinh Thanh Trung khiến người hâm mộ choáng váng.
-
14 giờ trướcDavid Beckham được cho là đã bắt đầu cuộc chiến pháp lý mới trị giá một tỷ USD chống lại gần 500 người bán bị cáo buộc tung ra các phiên bản giả mạo sản phẩm thiết kế của cựu danh thủ.
-
15 giờ trướcLễ viếng của Lâm Nguyễn "Người Ấy Là Ai" diễn ra trong 2 ngày, sau đó linh cữu được đưa đi hỏa táng.
-
16 giờ trướcChị gái của Lâm Nguyễn chia sẻ gia đình xót xa khi nhìn thấy anh đau đớn trên giường bệnh. Trước đó, người thân và đồng nghiệp đau buồn trước thông tin chuyên gia trang điểm qua đời ở tuổi 32 vì bạo bệnh.
-
16 giờ trướcĐể đạt được ước mơ chinh phục đỉnh núi cao nhất thế giới, Khoa Pug đã chờ ở Nepal cả tuần đợi xếp lịch bay. Thế nhưng khi gần đặt chân tới Everest, anh quyết định hủy chuyến quay trở về.
-
17 giờ trướcKhông phải mọi thứ trên internet đều có thể tin được ngay trong lần đầu nhìn thấy.
-
17 giờ trướcHuấn luyện viên Shin Tae-yong nổi cáu, chống lệnh của trọng tài sau khi nhận 2 thẻ vàng liên tiếp và bị truất quyền chỉ đạo.
-
19 giờ trướcTheo chuyên gia, cách duy nhất để Harry có thể hàn gắn với Vua Charles là cuộc trò chuyện riêng tư xóa bỏ mọi hiểu lầm.
-
20 giờ trướcVĐV thể dục dụng cụ Nguyễn Minh Triết qua đời sáng 9/5 sau nửa năm bị chấn thương trong lúc tập luyện, hưởng dương 18 tuổi.
-
1 ngày trướcTai nạn ngày nhỏ khiến cô mất đi 2 cánh tay. Vượt qua nhiều khó khăn của người khuyết tật, cô đã trở thành giám đốc điều hành (CEO) của một công ty thêu.
-
1 ngày trướcSau hơn 4 năm thực hiện ca đại phẫu thuật tách rời, đến nay, cặp song sinh Trúc Nhi - Diệu Nhi đã đến trường học như bao bạn bè cùng trang lứa.
Tin tức mới nhất
Hay nhất 2sao
-
24 ngày trước