Mua đồ chơi tặng con riêng, tôi bị vợ hờn dỗi đòi ly hôn
Chúng tôi đều đã lỡ dở hôn nhân, cân nhắc lắm mới kết hôn lần nữa. Cưới nhau chưa bao lâu, chỉ vì chút chuyện nhỏ, cô ấy đã nghĩ đến chuyện ly hôn rồi.
Tôi và vợ gặp nhau khi cả hai đã đi qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Cùng hoàn cảnh nên dễ dàng đồng cảm và tìm được tiếng nói chung. Sau một thời gian tìm hiểu, chúng tôi quyết định về chung một nhà, cùng xây dựng hạnh phúc mới.
Cả tôi và vợ đều có con riêng từ cuộc hôn nhân trước. Con tôi ở với vợ cũ, thỉnh thoảng tôi đón con đến nhà chơi.
Vợ mới của tôi cũng có một cậu con trai, tầm tuổi như con trai tôi. Trước khi lấy nhau, cô ấy nói con sẽ ở với ông bà ngoại. Nhưng cưới xong rồi, cô ấy lại thủ thỉ muốn đón thằng bé về nuôi. Tôi không muốn vợ nghĩ mình là kẻ hẹp hòi nên đồng ý.
Vợ mới so với vợ cũ có nhiều điểm khác nhau. Vợ cũ là giáo viên, tính tình có chút nghiêm khắc. Vợ mới buôn bán ở chợ, ăn nói đôi khi có phần bỗ bã. Tuy nhiên, cô ấy là người thoáng tính, biết điều.
Cô đón chào con trai tôi đến chơi nhà. Thằng bé muốn ăn gì đều chịu khó nấu, thích gì đều mua tặng. Không ngờ, vợ cũ của tôi lại không thích điều này.
Cô ấy gọi điện cho tôi bảo: "Vợ anh chiều hư thằng bé. Mỗi lần sang đó chơi là y như rằng về nhà ăn uống vô tội vạ, thích gì đòi mua bằng được mới thôi, lại còn bắt chước nói năng dùng ngôn từ chợ búa. Từ nay, anh muốn thăm con thì sang thăm. Tôi không cho anh đón thằng bé về bên ấy nữa".
Chỉ vì một món đồ chơi mà vợ nói tôi không ra gì (Ảnh minh họa: Sohu).
Vợ tôi nghe tôi kể lại cảm thấy rất phiền lòng. Thực ra thằng bé chỉ là trẻ con, chiều nó một chút có sao. Cô ấy bảo cứ theo ý vợ cũ của tôi, đừng đón thằng bé về nhà nữa, nhỡ có chuyện gì không hay, tội nợ lại đổ hết lên đầu cô ấy.
Kể từ đó, vào mỗi chiều cuối tuần, tôi lại đón con trai đi chơi, đi ăn. Thằng bé chưa hiểu chuyện, cứ hỏi sao tôi không đưa thằng bé về nhà chơi với bạn. Tôi phải giải thích về sự khác nhau giữa hai nhà để bé hiểu, không buồn và không đòi nữa.
Vài hôm trước, lúc đang trong giờ làm, con trai tôi gọi điện nói sắp tới ngày Tết thiếu nhi, muốn tôi mua tặng con một chiếc ô tô điều khiển từ xa.
Tan làm, tôi ghé cửa hàng mua một chiếc ô tô rồi qua đưa cho con. Tới nơi, thấy cổng khóa, gọi điện thì biết hai mẹ con sang ngoại chơi nên tôi lại mang món đồ chơi về nhà.
Buổi tối, trong lúc đang ngồi xem tivi, nghe tiếng con riêng của vợ kêu lên: "Ôi, ô tô đẹp quá, thích quá". Nhìn thằng bé đặt ô tô giữa nhà, đòi lắp pin để bấm, tôi liền giành lại và quát:
- Cái này chú đã treo ở xe, ai cho con tự tiện lấy ra thế?
- Ô tô đẹp mà chú, con thích, con muốn chơi.
- Nhưng đây không phải là đồ của con.
Nghe tiếng con khóc đòi ầm ĩ, vợ tôi liền từ trong bếp chạy ra. Nhìn qua đã hiểu vấn đề, cô ấy dỗ thằng bé về phòng, ngày mai sẽ mua cho chiếc ô tô khác đẹp hơn.
Sau khi thằng bé đi, cô ấy nhìn tôi, mặt bừng lửa giận:
- Cái ô tô này là thế nào thế?
- Quà Tết thiếu nhi anh mua cho cu Bi.
- Thế cu Sóc không phải là thiếu nhi à? Anh không thể mua hai cái cho hai đứa à? Hay vì nó không phải là con anh nên anh không mua? Em nói cho anh biết, mấy thứ đồ chơi ấy, em mua cả trăm cái cũng được. Nhưng nếu đã là quà thì anh nên công bằng, trẻ con nó có biết gì đâu.
Chỉ vì một món đồ chơi ấy mà hai vợ chồng tôi cãi nhau. Tôi giải thích rằng, đúng là do tôi vô tâm. Chỉ nghĩ con mình gọi điện nói thích thì mua cho nó, không nghĩ là sẽ mang đồ chơi về nhà để cu Sóc đòi.
Tôi trách vợ chiều con quá nên thấy gì nó cũng đòi. Đã nói đồ không phải của mình mà cứ nhất định đòi cho bằng được. Nếu là con trai tôi, chỉ cần giải thích, nó sẽ hiểu và không đòi nữa.
Vợ tôi cáu giận bảo: "Anh hối hận rồi phải không? Anh luyến tiếc vợ cũ rồi chứ gì? Vợ cũ anh là giáo viên, nuôi dạy con tốt. Còn tôi chỉ là dân chợ búa, chỉ dạy con được đến thế thôi. Nếu anh không muốn thằng bé ở cùng thì cứ nói luôn từ đầu để tôi không đón nó về, chứ đừng sống kiểu phân biệt 'con tôi, con cô' như thế".
Vợ tôi càng nói, càng khiến tôi khó chịu. Rốt cuộc là tôi làm sai điều gì mà cô ấy phải nặng lời đến như thế?
Nếu là vợ cũ tôi thì sẽ không có chuyện chiều hư con rồi trách móc, xỉa xói chồng kiểu như thế. Thái độ của vợ khiến tôi vừa khó chịu, vừa thất vọng nên tôi cầm món đồ chơi rời khỏi nhà.
Tôi đến nhà vợ cũ, bên trong đã sáng đèn. Nhìn qua cửa sổ, thấy hai mẹ con đang chơi đồ chơi, không hiểu sao lại có chút nuối tiếc. Tôi gõ cửa, cửa mở. Đêm đó, tôi nằm ôm con trai mình ngủ, không về nhà.
Sáng sớm, tôi về thay quần áo đi làm, nhà cửa vắng tanh. Tìm khắp nhà không thấy hai mẹ con cô ấy đâu. Trên bàn, một tờ giấy ghi nguệch ngoạc vài dòng chữ: "Tôi biết đêm qua anh đi đâu. Thật may giữa chúng ta chưa có con chung. Nếu anh hối hận, dừng lại lúc này vẫn còn sớm".
Tôi gọi điện, vợ không nghe máy. Thật không hiểu cô ấy đang nghĩ những gì.
Chúng tôi đều đã lỡ dở hôn nhân, cân nhắc lắm mới quyết định kết hôn lần nữa. Cưới nhau chưa được bao lâu, chỉ vì chút chuyện nhỏ, cô ấy đã nghĩ đến chuyện ly hôn rồi.
Chẳng lẽ, chỉ vì một chiếc ô tô đồ chơi vài trăm nghìn tôi không mua cho con trai của cô ấy mà đến mức ấy sao?
Theo Dân trí
-
3 giờ trướcSáng hôm sau, khi mẹ chồng tới, tôi mới biết đêm qua anh chạy về nhà ngủ. Mẹ chồng trách móc tôi vì đã đánh chồng. Bà bảo may cho tôi, con trai bà là người hiền lành.
-
11 giờ trướcNgày nào không nhắn tin cho cô em đồng nghiệp cũ là tôi cảm thấy như thiếu đi thứ gì đó rất quan trọng; tôi giấu vợ mối quan hệ này dù không hề có chuyện dan díu.
-
21 giờ trướcVới tâm lý của người mẹ, có quá nhiều điều khiến tôi lo lắng. Tôi phải làm thế nào để tất cả chúng tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm với sự lựa chọn của mình?
-
23 giờ trướcSự thật phũ phàng được hé mở vào một đêm, khi chồng tôi say xỉn và lỡ lời. Nghe những lời lẩm bẩm của chồng, tôi như chết lặng. Nỗi đau, sự phẫn nộ cùng sự hoang mang bao trùm lấy tôi.
-
1 ngày trướcCuối cùng, chúng tôi chọn cách ly hôn, tôi nhường chồng cho bạn thân của mình. Chồng tôi không bao giờ muốn ly hôn, nhưng cũng không nỡ cướp đi cơ hội làm mẹ cuối cùng của M.A.
-
1 ngày trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
1 ngày trướcCho đến ngày Trang vô tình mở chiếc máy tính cũ của Phong cho con gái chơi, gã đàn ông đốn mạt mới lộ nguyên hình là một con cáo già.
-
1 ngày trướcNhưng nếu bố mẹ tôi biết chuyện thì chắc chắn trong nhà sẽ không thể yên ổn. Tôi phải làm sao đây?
-
2 ngày trướcCả tuần nay, tôi nhắn tin, gọi điện cho bạn trai đều không được. Hôm qua, anh nhắn lại: "Chia tay đi! Bọn mình thực sự không hợp đâu, anh hết chịu nổi rồi".
-
2 ngày trướcKhi bị tôi vạch trần tội lỗi, chẳng những anh ta không hối hận mà còn bảo rằng mình yêu nhân tình thật lòng.
-
2 ngày trướcCó lẽ, không có chàng trai nào khổ sở như tôi. Sau khi biết bạn gái mang thai, tôi suốt ngày chạy theo thuyết phục, năn nỉ cô ấy làm đám cưới nhưng vẫn không được.
-
2 ngày trướcChỉ là hiểu nhầm một chút thôi nhưng mẹ chồng quá bảo thủ khiến tôi phát mệt.
-
2 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
2 ngày trướcCấy bi vào dương vật nhưng thấy đau rát khi ân ái nên người đàn ông (56 tuổi, Hà Nội) quyết định tháo bi. Tuy nhiên, sau đó ông bị nhiễm trùng vùng này, dự kiến việc điều trị mất nhiều thời gian.