2 lần sắp được làm bố, bạn gái lại tàn nhẫn bỏ thai, tôi chán yêu nhưng không nỡ bỏ

Tôi thừa nhận, cô ấy đã chịu nhiều thiệt thòi khi yêu tôi. Tuy nhiên, cô ấy quá ích kỉ và chỉ nghĩ đến sĩ diện của bản thân. Giờ đây, trong lòng tôi không còn chút tình cảm yêu đương nào nữa cả. Nhưng, tôi không có lòng dạ nào để bỏ rơi cô ấy.

Chúng tôi bên nhau từ những ngày tháng cơ cực nhất của cuộc sống. Hai đứa chúng tôi đều xuất thân từ quê lên thành phố học tập. Chúng tôi yêu nhau, hợp nhau về mọi thứ và hai đứa rất chung thủy. Tôi đã từng nghĩ sau này hai đứa sẽ có một tương lai hạnh phúc bên nhau.

Tình yêu của chúng tôi được khá nhiều người ngưỡng mộ. Giữa cái thành phố xô bồ và vội vã này, chưa bao giờ hai đứa nghi ngờ hay phản bội nhau. Vậy mà cuối cùng, những gì tốt đẹp nhất ấy lại không đủ để giữ được tình yêu ở lại trong tim tôi...

Câu chuyện bắt đầu kể từ khi bạn gái tôi có bầu. Đó là thời điểm cô ấy vừa ra trường, đang bắt đầu đi làm. Khi biết tin, tôi hạnh phúc lắm. Tôi đã muốn xin cưới luôn nhưng bạn gái tôi gạt phắt đi. Cô ấy sợ cái thai sẽ là thứ cản trở chặng đường phía trước. Tôi không thể nào ngờ, sau lưng tôi, cô ấy lẳng lặng đi phá thai... 

Hơn 1 tuần sau, cô ấy vờ bị sảy. Lúc đó tôi cũng tin là thật. Phải đến vài tháng sau tôi mới vô tình phát hiện ra bí mật và tra khảo. Cô ấy khóc, xin tôi tha thứ bởi vì cô ấy không thể có bầu, không thể cưới và sinh con thời điểm đó được. Tôi hiểu, với bạn gái tôi, gia đình cô ấy quá vất vả để nuôi nấng, cô ấy cũng đã cố gắng rất nhiều cho tương lai nên không muốn mọi thứ dang dở ở đó. 

Tôi đau và giận lắm nhưng cũng chẳng thể làm gì khác được vì mọi thứ qua rồi. Nhìn lại tình nghĩa bao năm của hai đứa, tôi lại bỏ qua. Tôi hứa hẹn sẽ chờ đợi cô ấy cho tới khi nào cô ấy sẵn sàng.

Nhưng mọi chuyện lại rẽ lối khi sau 3 năm, bạn gái tôi có bầu. Mới chỉ cách đây hơn 1 tháng mà thôi. Tôi đã nghĩ nó là một cái kết đẹp cho hai đứa khi mà hiện tại cô ấy cũng đã có công việc ổn định, tôi cũng lo liệu được cho tương lai. Tôi háo hức về báo bố mẹ sang nhà gái xin cưới... Vậy mà, một lần nữa, cô ấy lại tạo ra bi kịch.

Sức khỏe của cô ấy lần này yếu. Tôi đã khuyên cô ấy rất nhiều lần là hãy nghỉ ngơi, chăm sóc cho bản thân mình. Ấy vậy mà cô ấy không vui vẻ gì khi nghĩ tới đứa con. Cô ấy lao vào làm việc như một cách để đầy đọa mình, để làm sảy thai tự nhiên vậy. Cái kết cục tồi tệ nhất đã xảy đến khi mà bạn gái tôi lại không giữ được đứa con.

Tôi đớn đau, đau vô cùng. Tôi giận người bạn gái của mình. Tồi tệ hơn nữa, tôi không hề thấy sự ân hận hay tiếc nuối của bạn gái. Cô ấy lại lao vào làm, kiếm tiền. Cảm giác như cô ấy vừa trút bỏ được một gánh nặng vậy.

Cảm giác trong lòng tôi không còn yêu nữa. Với cô ấy, tôi chỉ thấy lạnh lùng. Tôi không nghĩ có thể sẽ sống hạnh phúc bên người phụ nữ ấy nữa.

Đã rất nhiều lần tôi muốn nói lời chia tay nhưng lại không nỡ vì thương cô ấy cả thanh xuân bên tôi. Nhưng người phụ nữ đến cả đứa con của mình còn không xót thương thì có thể làm vợ tốt hay không?

Cuộc tình này tôi có nên bất chấp tất cả, là người phũ phàng để rời đi khi mà không còn chút yêu đương nào nữa hay không?

Theo Khám phá


bạn gái Tình yêu

Tin tức mới nhất