Nuốt nước mắt, chấp nhận chung chồng để con tôi có cha
Tôi và anh lấy nhau đã được 10 năm và đã có hai con. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi có gia đình như vậy.
Tôi là nhân viên văn phòng, còn anh là trưởng phòng nhân sự cho một cơ quan khác. Chúng tôi phân chia công việc rất hợp lý, còn con cái thì đã có bố mẹ chồng giúp đỡ nên những ngày nghỉ, chúng tôi cũng có khá nhiều thời gian bên nhau.
Mẹ chồng tôi cũng rất tốt tính, luôn cho tôi những lời khuyên trong cuộc sống, vì thế tôi cảm thấy mình thật may mắn khi sống trong gia đình như vậy.
Trong mắt bạn bè tôi được xem là người hạnh phúc nhất, vì có chồng yêu thương và bố mẹ chồng tốt bụng.
Nhưng đời đúng là không ai biết được chữ ngờ.
Cách đây hơn một tháng, chồng tôi bắt đầu vắng mặt trong những bữa cơm gia đình, tôi hỏi thì anh nói bận việc cơ quan, hay có tiệc chiêu đãi. Tôi cũng không hề nghi ngờ gì vì từ trước nay tôi luôn tin tưởng anh.
Cho tới ngày sinh nhật con đầu lòng của chúng tôi, trước ngày đó, tôi và anh nói chuyện về tổ chức sinh nhật cho cháu. Anh chỉ cười và bảo để tôi tự quyết định.
Vì bố mẹ tôi ở xa, nên tôi bảo anh tổ chức sinh nhật cho con ở bên nhà ông bà nội, để các anh chị em cùng các cháu bên nội tới cho thuận tiện.
Ngày hôm đó là chủ nhật, tôi tất bận đi mua sắm chuẩn bị sinh nhật cho con. Khi mọi chuyện đã hoàn tất thì cũng là lúc mọi người đến đông đủ chúc mừng sinh nhật con gái tôi. Tôi chờ mãi và không thấy anh đâu.
Cuối cùng, tôi tổ chức sinh nhật cho con mà không có sự góp mặt của anh. Cả đêm đó anh cũng không về nhà, tôi lo lắng gọi điện thì cũng không thấy anh nghe máy, hỏi bạn bè thì không ai biết.
Suốt đêm đó tôi không ngủ mà ngồi chờ anh. Sáng hôm sau, vì không xin nghỉ ở cơ quan được tôi đành đi làm mà trong lòng luôn lo lắng. Cả ngày, khi có thời gian là tôi lại nhắn tin, gọi điện cho anh, nhưng đều không thấy anh hồi đáp.
Lòng tôi nóng như có lửa đốt. Gọi điện cho bố mẹ chồng thì cũng không ai biết anh đi đâu, làm gì. Buổi chiều, sau khi đón con về, tôi đi chợ mua chút đồ ăn cho các cháu.
Khi vào siêu thị, gặp chị hàng xóm gần đó. Chị hỏi tôi, “nhà em có ai ốm hả”? Tôi nói không, chị bảo, hôm qua gặp chồng tôi trong bệnh viện.
Mới đầu, tôi nghĩ anh có bệnh gì mà giấu tôi. Lo lắm, tôi hỏi chị hàng ngàn câu hỏi. Nhưng khi nghe chị nói thấy anh mua đồ vào cho ai đó trong viện. Tôi có dự cảm chẳng lành. Về nhà tôi thơ thẩn, nấu đồ ăn còn bị cháy. Khi nghe con hỏi bố đâu, thật sự tôi không biết phải nói thế nào với cháu.
Đêm khuya, tôi vẫn ngồi chờ anh khi mà gọi rất nhiều anh đều không nghe máy. Gần sáng anh về, thấy tôi vẫn ngồi ghế, anh chỉ hỏi, sao em còn chưa ngủ, chờ anh làm gì. Tôi im lặng, mong anh có lời giải thích.
Vậy mà anh lặng lẽ đi tắm, rồi lên giường đi ngủ. Tôi cũng không nói gì, tự an ủi bản thân, chắc anh mệt lắm. Tôi nằm mà không tài nào ngủ được.
Trong đầu toàn nghĩ những câu anh sẽ nói khi anh thức dậy, tôi vừa mong lời giải thích từ anh, nhưng cũng thấp thỏm lo âu, không muốn nghe vì sợ chuyện không như mình nghĩ.
Cho tới gần sáng, tôi cũng không chợp mắt nổi. Anh thức dậy, câu đầu tiên anh nói làm tôi lo lắng. “Anh xin lỗi”, đó là câu mà từ khi yêu nhau tới giờ anh rất ít khi nói. Tôi cười gượng, anh sao vậy? Có chuyện gì à, sao lại xin lỗi em …??? Những câu hỏi liên tiếp được tôi đưa ra.
“Anh có một đứa con bên ngoài với người yêu cũ, mới sinh vào hôm chủ nhật em ạ”, tôi như chết lặng, nước mắt cứa thế tuôn rơi.
Tôi bơ vơ, lạc lỏng, không biết đi về đâu.
Những gì anh nói sau đó, tôi gần như không nghe thấy nữa. Chạy ra khỏi nhà, tôi lang thang trên đường mà không biết đi về đâu.
Tình yêu 3 năm của chúng tôi, 10 năm vợ chồng, 2 con nhỏ…tôi phải làm sao. Tôi tin anh, yêu anh là thế, vậy mà giờ đây anh nói gì, anh có con bên ngoài ư, đứa trẻ mới sinh vào đúng sinh nhật đứa con đầu lòng của tôi và anh.
Tôi phải làm thế nào bây giờ, ly hôn? vậy con tôi sẽ thế nào? tiếp tục chung sống tôi sẽ ra sao? con bên ngoài của anh cùng người yêu cũ tôi làm sao chấp nhận nổi….
Hay vì con, tôi chấp nhận chung chồng và con tôi “chia” ba nó cho người khác???
Mẹ chồng tôi cũng rất tốt tính, luôn cho tôi những lời khuyên trong cuộc sống, vì thế tôi cảm thấy mình thật may mắn khi sống trong gia đình như vậy.
Trong mắt bạn bè tôi được xem là người hạnh phúc nhất, vì có chồng yêu thương và bố mẹ chồng tốt bụng.
Nhưng đời đúng là không ai biết được chữ ngờ.
Cách đây hơn một tháng, chồng tôi bắt đầu vắng mặt trong những bữa cơm gia đình, tôi hỏi thì anh nói bận việc cơ quan, hay có tiệc chiêu đãi. Tôi cũng không hề nghi ngờ gì vì từ trước nay tôi luôn tin tưởng anh.
Cho tới ngày sinh nhật con đầu lòng của chúng tôi, trước ngày đó, tôi và anh nói chuyện về tổ chức sinh nhật cho cháu. Anh chỉ cười và bảo để tôi tự quyết định.
Vì bố mẹ tôi ở xa, nên tôi bảo anh tổ chức sinh nhật cho con ở bên nhà ông bà nội, để các anh chị em cùng các cháu bên nội tới cho thuận tiện.
Cuối cùng, tôi tổ chức sinh nhật cho con mà không có sự góp mặt của anh. Cả đêm đó anh cũng không về nhà, tôi lo lắng gọi điện thì cũng không thấy anh nghe máy, hỏi bạn bè thì không ai biết.
Suốt đêm đó tôi không ngủ mà ngồi chờ anh. Sáng hôm sau, vì không xin nghỉ ở cơ quan được tôi đành đi làm mà trong lòng luôn lo lắng. Cả ngày, khi có thời gian là tôi lại nhắn tin, gọi điện cho anh, nhưng đều không thấy anh hồi đáp.
Lòng tôi nóng như có lửa đốt. Gọi điện cho bố mẹ chồng thì cũng không ai biết anh đi đâu, làm gì. Buổi chiều, sau khi đón con về, tôi đi chợ mua chút đồ ăn cho các cháu.
Khi vào siêu thị, gặp chị hàng xóm gần đó. Chị hỏi tôi, “nhà em có ai ốm hả”? Tôi nói không, chị bảo, hôm qua gặp chồng tôi trong bệnh viện.
Mới đầu, tôi nghĩ anh có bệnh gì mà giấu tôi. Lo lắm, tôi hỏi chị hàng ngàn câu hỏi. Nhưng khi nghe chị nói thấy anh mua đồ vào cho ai đó trong viện. Tôi có dự cảm chẳng lành. Về nhà tôi thơ thẩn, nấu đồ ăn còn bị cháy. Khi nghe con hỏi bố đâu, thật sự tôi không biết phải nói thế nào với cháu.
Đêm khuya, tôi vẫn ngồi chờ anh khi mà gọi rất nhiều anh đều không nghe máy. Gần sáng anh về, thấy tôi vẫn ngồi ghế, anh chỉ hỏi, sao em còn chưa ngủ, chờ anh làm gì. Tôi im lặng, mong anh có lời giải thích.
Vậy mà anh lặng lẽ đi tắm, rồi lên giường đi ngủ. Tôi cũng không nói gì, tự an ủi bản thân, chắc anh mệt lắm. Tôi nằm mà không tài nào ngủ được.
Trong đầu toàn nghĩ những câu anh sẽ nói khi anh thức dậy, tôi vừa mong lời giải thích từ anh, nhưng cũng thấp thỏm lo âu, không muốn nghe vì sợ chuyện không như mình nghĩ.
Cho tới gần sáng, tôi cũng không chợp mắt nổi. Anh thức dậy, câu đầu tiên anh nói làm tôi lo lắng. “Anh xin lỗi”, đó là câu mà từ khi yêu nhau tới giờ anh rất ít khi nói. Tôi cười gượng, anh sao vậy? Có chuyện gì à, sao lại xin lỗi em …??? Những câu hỏi liên tiếp được tôi đưa ra.
“Anh có một đứa con bên ngoài với người yêu cũ, mới sinh vào hôm chủ nhật em ạ”, tôi như chết lặng, nước mắt cứa thế tuôn rơi.
Tôi bơ vơ, lạc lỏng, không biết đi về đâu.
Những gì anh nói sau đó, tôi gần như không nghe thấy nữa. Chạy ra khỏi nhà, tôi lang thang trên đường mà không biết đi về đâu.
Tình yêu 3 năm của chúng tôi, 10 năm vợ chồng, 2 con nhỏ…tôi phải làm sao. Tôi tin anh, yêu anh là thế, vậy mà giờ đây anh nói gì, anh có con bên ngoài ư, đứa trẻ mới sinh vào đúng sinh nhật đứa con đầu lòng của tôi và anh.
Tôi phải làm thế nào bây giờ, ly hôn? vậy con tôi sẽ thế nào? tiếp tục chung sống tôi sẽ ra sao? con bên ngoài của anh cùng người yêu cũ tôi làm sao chấp nhận nổi….
Hay vì con, tôi chấp nhận chung chồng và con tôi “chia” ba nó cho người khác???
Theo PhunuToday
-
2 giờ trướcVới tâm lý của người mẹ, có quá nhiều điều khiến tôi lo lắng. Tôi phải làm thế nào để tất cả chúng tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm với sự lựa chọn của mình?
-
4 giờ trướcSự thật phũ phàng được hé mở vào một đêm, khi chồng tôi say xỉn và lỡ lời. Nghe những lời lẩm bẩm của chồng, tôi như chết lặng. Nỗi đau, sự phẫn nộ cùng sự hoang mang bao trùm lấy tôi.
-
6 giờ trướcCuối cùng, chúng tôi chọn cách ly hôn, tôi nhường chồng cho bạn thân của mình. Chồng tôi không bao giờ muốn ly hôn, nhưng cũng không nỡ cướp đi cơ hội làm mẹ cuối cùng của M.A.
-
8 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
12 giờ trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
1 ngày trướcCho đến ngày Trang vô tình mở chiếc máy tính cũ của Phong cho con gái chơi, gã đàn ông đốn mạt mới lộ nguyên hình là một con cáo già.
-
1 ngày trướcNhưng nếu bố mẹ tôi biết chuyện thì chắc chắn trong nhà sẽ không thể yên ổn. Tôi phải làm sao đây?
-
1 ngày trướcCả tuần nay, tôi nhắn tin, gọi điện cho bạn trai đều không được. Hôm qua, anh nhắn lại: "Chia tay đi! Bọn mình thực sự không hợp đâu, anh hết chịu nổi rồi".
-
1 ngày trướcKhi bị tôi vạch trần tội lỗi, chẳng những anh ta không hối hận mà còn bảo rằng mình yêu nhân tình thật lòng.
-
1 ngày trướcCó lẽ, không có chàng trai nào khổ sở như tôi. Sau khi biết bạn gái mang thai, tôi suốt ngày chạy theo thuyết phục, năn nỉ cô ấy làm đám cưới nhưng vẫn không được.
-
1 ngày trướcChỉ là hiểu nhầm một chút thôi nhưng mẹ chồng quá bảo thủ khiến tôi phát mệt.
-
2 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
2 ngày trướcCấy bi vào dương vật nhưng thấy đau rát khi ân ái nên người đàn ông (56 tuổi, Hà Nội) quyết định tháo bi. Tuy nhiên, sau đó ông bị nhiễm trùng vùng này, dự kiến việc điều trị mất nhiều thời gian.
-
2 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...
-
2 ngày trướcVài hôm trước, tôi bắt gặp chồng đi cùng một người phụ nữ, dáng vẻ hai người vô cùng tình tứ. Cơn tức giận còn chưa kịp bùng lên, tôi đã bủn rủn tay chân khi nhìn rõ gương mặt người phụ nữ ấy.
Tin tức mới nhất
-
1 giờ trước
-
3 giờ trước