Tôi đã không còn quá trẻ để sống mơ mộng nữa...
Tôi đã nghĩ, cuộc đời này rất công bằng, chỉ cần nỗ lực và có quyết tâm, thì bất cứ điều gì cũng có thể đạt được, không ngừng tham vọng, không ngừng chinh phục.
Tôi đã không còn quá trẻ để mộng mơ!
Những ngày khờ dại ấy, tôi khao khát thay đổi cả thế giới. Chỉ cần bản thân tốt đẹp rồi mọi điều xung quanh cũng vì thế mà tốt đẹp lên, cống hiến thật nhiều, cho đi thật nhiều, rồi cũng sẽ được nhận lại thật nhiều, đó là điều tôi từng tâm niệm.
Tôi đã nghĩ, cuộc đời này rất công bằng, chỉ cần nỗ lực và có quyết tâm, thì bất cứ điều gì cũng có thể đạt được, không ngừng tham vọng, không ngừng chinh phục. Khi còn trẻ ấy, những cuốn sách như "hạt giống tâm hồn" hay "thay đổi thái độ, thay đổi thế giới"... vẽ ra cho tôi một viễn cảnh quá sáng lạng, làm tôi ảo tưởng về khả năng, sức mạnh bản thân.
Tôi đã từng lên kế hoạch chi tiết cho từng chặng đường cuộc đời mình cho đến cả lúc chết, mặc dù chưa biết mình sẽ làm gì, gặp ai, có cơ duyên nào... hoàn toàn xem nhẹ các biến cố, vì quá tự tin.
Và rồi qua những đam mê đã bất lực theo đuổi, qua những cuộc tình cứ ngỡ đỗ vỡ là không bao giờ... Có lẽ tôi đã đủ lớn, tỉnh táo hơn, dù chưa nhiều, nhưng sâu và cay trong từng thớ thịt, trong từng ngõ ngách tâm can.
Không phải cứ muốn là sẽ được, không phải cứ yêu là sẽ đi đến răng long bạc đầu. Tôi của ngày xưa, rách tươm trong từng điều bẽ bàng cuộc sống, sự tàn nhẫn và trơ trẽn của thực tế mà tôi bây giờ mới nhận ra, khiến tôi dần trở thành một kẻ trầm lặng.
Đáng ra là nên sống chu toàn hơn, nên biết bảo vệ bản thân hơn, nên cẩn thận hơn trong mọi toan tính, đáng ra là nên dừng lại khi biết rằng mình cần dừng lại, buôn bỏ. Thực ra thì cũng đã có một thời gian tôi sống như thế, thu mình lại, thản nhiên đến lãnh cảm với mọi điều xung quanh, chỉ biết ích kỷ trốn tránh bao khó khăn, thử thách... thất bại quen rồi, con người ta sẽ chẳng còn thiết tha với bất kỳ điều gì nữa.
Nhưng sự ngông cuồn và máu lửa trong tôi sớm chán ngấy cái cuộc sống phòng thủ đó, rốt cuộc thì khi chỉ sống vì bản thân, tôi chẳng thu được gì thêm, mà lại chỉ có mất đi không ngừng. Đánh mất tình cảm, đánh mất bạn bè, đánh mất chính mình. Giờ tôi chẳng bận tâm rằng mình sẽ thành công hay mong đạt được danh vọng gì đâu, chắc lại sẽ ngã, lại sẽ đau và mất mát rất nhiều như thuở đầu mới lao vào cuộc đời ấy.
Thích là làm, làm tới cùng những điều mình chọn lựa, mặc hậu quả, mặc đường cùng. Tôi sẽ lại yêu thương mọi người như cái thời còn quá trẻ ấy từng muốn, tôi sẽ lại cống hiến và cho đi thật nhiều như cái thời còn quá trẻ ấy từng làm.
Mặc kệ hậu quả, vì chẳng có gì là sai lầm, khi ai đó chọn và sống hết mình vì lý tưởng của mình cả. Cuộc sống là hành trình, mà mục đích chỉ là một điểm sáng rất nhỏ bé nơi cuối đường. Đừng đánh mất tinh thần hay khao khát chân thực nhất trong tâm khảm, vì trên thế giới này, không gì có thể mạnh mẽ hơn một người dám sẵn sàng hy sinh trong thất bại cả!
Những ngày khờ dại ấy, tôi khao khát thay đổi cả thế giới. Chỉ cần bản thân tốt đẹp rồi mọi điều xung quanh cũng vì thế mà tốt đẹp lên, cống hiến thật nhiều, cho đi thật nhiều, rồi cũng sẽ được nhận lại thật nhiều, đó là điều tôi từng tâm niệm.
Tôi đã nghĩ, cuộc đời này rất công bằng, chỉ cần nỗ lực và có quyết tâm, thì bất cứ điều gì cũng có thể đạt được, không ngừng tham vọng, không ngừng chinh phục. Khi còn trẻ ấy, những cuốn sách như "hạt giống tâm hồn" hay "thay đổi thái độ, thay đổi thế giới"... vẽ ra cho tôi một viễn cảnh quá sáng lạng, làm tôi ảo tưởng về khả năng, sức mạnh bản thân.
Tôi đã từng lên kế hoạch chi tiết cho từng chặng đường cuộc đời mình cho đến cả lúc chết, mặc dù chưa biết mình sẽ làm gì, gặp ai, có cơ duyên nào... hoàn toàn xem nhẹ các biến cố, vì quá tự tin.
Và rồi qua những đam mê đã bất lực theo đuổi, qua những cuộc tình cứ ngỡ đỗ vỡ là không bao giờ... Có lẽ tôi đã đủ lớn, tỉnh táo hơn, dù chưa nhiều, nhưng sâu và cay trong từng thớ thịt, trong từng ngõ ngách tâm can.
Không phải cứ muốn là sẽ được, không phải cứ yêu là sẽ đi đến răng long bạc đầu. Tôi của ngày xưa, rách tươm trong từng điều bẽ bàng cuộc sống, sự tàn nhẫn và trơ trẽn của thực tế mà tôi bây giờ mới nhận ra, khiến tôi dần trở thành một kẻ trầm lặng.
Đáng ra là nên sống chu toàn hơn, nên biết bảo vệ bản thân hơn, nên cẩn thận hơn trong mọi toan tính, đáng ra là nên dừng lại khi biết rằng mình cần dừng lại, buôn bỏ. Thực ra thì cũng đã có một thời gian tôi sống như thế, thu mình lại, thản nhiên đến lãnh cảm với mọi điều xung quanh, chỉ biết ích kỷ trốn tránh bao khó khăn, thử thách... thất bại quen rồi, con người ta sẽ chẳng còn thiết tha với bất kỳ điều gì nữa.
Nhưng sự ngông cuồn và máu lửa trong tôi sớm chán ngấy cái cuộc sống phòng thủ đó, rốt cuộc thì khi chỉ sống vì bản thân, tôi chẳng thu được gì thêm, mà lại chỉ có mất đi không ngừng. Đánh mất tình cảm, đánh mất bạn bè, đánh mất chính mình. Giờ tôi chẳng bận tâm rằng mình sẽ thành công hay mong đạt được danh vọng gì đâu, chắc lại sẽ ngã, lại sẽ đau và mất mát rất nhiều như thuở đầu mới lao vào cuộc đời ấy.
Thích là làm, làm tới cùng những điều mình chọn lựa, mặc hậu quả, mặc đường cùng. Tôi sẽ lại yêu thương mọi người như cái thời còn quá trẻ ấy từng muốn, tôi sẽ lại cống hiến và cho đi thật nhiều như cái thời còn quá trẻ ấy từng làm.
Mặc kệ hậu quả, vì chẳng có gì là sai lầm, khi ai đó chọn và sống hết mình vì lý tưởng của mình cả. Cuộc sống là hành trình, mà mục đích chỉ là một điểm sáng rất nhỏ bé nơi cuối đường. Đừng đánh mất tinh thần hay khao khát chân thực nhất trong tâm khảm, vì trên thế giới này, không gì có thể mạnh mẽ hơn một người dám sẵn sàng hy sinh trong thất bại cả!
Theo Guu
-
13 phút trướcLiên tiếp nhận hai đứa trẻ bị bỏ rơi làm con, người đàn ông nỗ lực làm ngày làm đêm lo cho các con ăn học, quyết không lập gia đình.
-
43 phút trướcLữ Thị Phương quê ở Thanh Hóa, được trời phú dung mạo ưa nhìn, vóc dáng lý tưởng với chiều cao 1m81.
-
1 giờ trướcCâu lạc bộ Hồng Lĩnh Hà Tĩnh phải đăng ký cả cầu thủ U17 vào đội hình trong hoàn cảnh khủng hoảng lực lượng do 5 cầu thủ tổ chức sử dụng ma túy bị bắt.
-
1 giờ trướcTiền vệ Nguyễn Quang Hải 99% sẽ xuất ngoại sau khi kết thúc mùa giải 2023/24.
-
2 giờ trướcDù ngoài 70 tuổi và đã về hưu, cô Trình vẫn thường xuyên tự quay các video chia sẻ cách làm bài nghị luận xã hội và phân tích tác phẩm văn học trên Tiktok. Tuy nhiên, những video của cô nhận về hàng loạt bình luận khiếm nhã.
-
2 giờ trướcCâu chuyện tình yêu đầy thú vị này đang gây xôn xao làng bóng đá thế giới.
-
4 giờ trướcVideo mới nhất được đăng tải trên kênh TikTok của cô giáo Ngô Thúy Trình (giáo viên dạy Ngữ Văn) đã nhận về nhiều lời lẽ tiêu cực.
-
5 giờ trướcMột người đàn ông khoảng 50 tuổi ở Trùng Khánh (Trung Quốc) qua đời hôm 15/5 do áp dụng phương pháp tập luyện “treo cổ”.
-
6 giờ trướcNhững set đồ khi đi biển của Chu Thanh Huyền đều nhận được nhiều chú ý của công chúng.
-
15 giờ trướcCô nàng hot girl này đã quá nổi tiếng với những màn cosplay đậm chất quyến rũ.
-
19 giờ trướcHai vị khách đặc biệt ăn uống, chúc rượu hơn một tiếng rồi rời đi.
-
20 giờ trướcCLB Công an Hà Nội và huấn luyện viên Alexandre Polking chốt thời điểm ký hợp đồng.
-
20 giờ trướcHoàng gia Anh có quy định rất chặt chẽ để các thành viên gần như không được nhận quà tặng gì. Dù đã rời Hoàng gia nhưng ít nhất, Harry vẫn là một Hoàng tử, vậy thực ra anh có được phép nhận quà tặng không?
-
21 giờ trướcChú rể bí mật chuẩn bị tấm áo choàng độc đáo với 1 triệu Peso (hơn 440 triệu đồng) khoác lên vai vợ trong tiếng chúc phúc, hò reo của khách mời.
-
21 giờ trướcMC Đức Bảo nghi ngờ khả năng mình bị tấn công đến từ việc đăng nhập, sử dụng mạng Wi-Fi tại những nơi công cộng khi anh thường xuyên đi công tác.
-
22 giờ trướcThơ Nguyễn đáp trả không ngần ngại về những thắc mắc của dân tình.
-
23 giờ trướcHuấn luyện viên Kim Sang-sik chọn trợ lý ngôn ngữ mới hoàn toàn, không phải những người từng làm việc cho ông Park Hang Seo như đồn đoán.
Tin tức mới nhất
-
43 phút trước
-
43 phút trước
-
43 phút trước
-
1 giờ trước
-
1 giờ trước