Bị khuyết tật, tôi sợ hãi chuyện chăn gối với em
Tôi còn sợ hãi và kinh tởm mình hơn trong chuyện chăn gối. Em phải làm tất cả những điều một người đàn ông cần làm. Tôi trên em một cách khó khăn và xấu xí. Em bên dưới tôi rơi nước mắt vì bẽ bàng.
Sau một vụ tai nạn ô tô cách đây gần 2 năm, tôi đã phải cưa chân đến bẹn. Cảm giác mất mát một phần cơ thể còn đáng sợ hơn cả cái chết. Đến bây giờ, tôi vẫn ước thà rằng bác sĩ và gia đình để tôi chết đi còn hơn.
Tôi không phải là người mang khuyết tật bẩm sinh. Vì thế, tôi không có đủ cao thượng và kiên nhẫn để chấp nhận tai họa mà số phận an bài. Tôi là một người đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, của tình yêu bỗng dưng rơi thẳng xuống vực sâu. Tôi phải làm gì bây giờ?
Tôi sẽ đứng dậy, sẽ nghị lực, sẽ vẫn yêu thương, sẽ tiếp tục sống cho đời sao? Tất cả những điều đó chỉ là lý thuyết sáo rỗng. Các bạn hãy thử đặt mình vào bi kịch của tôi, liệu điều đó có dễ dàng thực hiện đến thế không?
Tôi đã không thể tiếp tục làm việc, chỉ bất lực nằm nhà đối mặt với bốn bức tường. Đến cả người thân tôi cũng không muốn thấy mặt. Thậm chí tôi đã thử tự tử bằng nhiều cách. Chỉ có cái chết lúc này mới làm thỏa mãn được lòng tự trọng và nỗi đau khổ mà tôi đang phải chịu đựng.
Xin được nói về người phụ nữ của tôi lúc này. Tôi gặp nạn, cô ấy chính là người đau khổ nhất. Bố mẹ tôi cũng đau khổ nhưng tôi là con của họ, dẫu tôi có thân tàn ma dại hơn chăng nữa thì họ vẫn chấp nhận và yêu thương tôi. Hơn nữa, họ không phải là người sống và chịu trách nhiệm với tôi suốt đời. Bạn gái tôi mới chính là người làm điều đó. Thế nên, cô ấy cũng đau khổ và suy sụp không kém gì tôi.
Tính tới lúc đó, chúng tôi đã yêu nhau hơn 2 năm. Chỉ thêm tờ hôn thú thì đã là vợ chồng. Đứng trước một người yêu bất ngờ tật nguyền, em chịu rất nhiều áp lực từ gia đình. Chẳng ai muốn con gái mình lấy một người như tôi cả. Tôi không oán trách họ vì điều đó. Nhưng tôi tội nghiệp thay cho em, từ một người quen được chiều chuộng, em trở thành một người phải chịu đựng nỗi đau này.
Thời gian đầu tôi đã xua đuổi, nhất định phải chia tay với em. Tôi nghĩ, trong trường hợp của tôi, ai cũng sẽ làm thế. Chẳng ai muốn mình bị thương hại, nhận thứ tình yêu ban phát và cũng chẳng ai muốn người mình yêu thương phải đau khổ khi chung sống với mình.
Chẳng thà là cái chết, người ở lại đau một lần nhưng thời gian chắc chắn sẽ chữa lành. Còn tôi không thể làm người nguyên vẹn nhưng vẫn phải tồn tại, nỗi đau cứ hiện hữu mỗi ngày thì vết thương chỉ càng khắc sâu.
Nhưng cô ấy chọn cách ở bên tôi. Tôi hiểu tình cảm của em là chân thật nhưng nhìn cách em ở bên tôi, thật tình sống không bằng chết. Ở em luôn toát ra một tâm trạng ảm đạm nặng nề cho dù đã cố cười.
Vẫn lời nói dịu dàng, những cử chỉ chăm sóc ân cần nhưng tôi không còn cảm nhận được tình yêu trong đó. Tất cả chỉ là một sự nhẫn nại, chịu đựng và trách nhiệm. Rồi chỉ cần tôi chợp mắt hay quay lưng đi là em khóc. Em khóc thương tôi hay khóc cho sự lựa chọn sai lầm của mình?
Gia đình, bạn bè “tôn” em là người tình chung thủy vĩ đại. Cái danh hiệu bất đắc dĩ càng khiến em phải gồng mình mỗi khi bên tôi. Tôi đã là người gần như mất hết tương lai, chỉ có thể làm một người tật nguyền. Em chọn tôi có ích gì?
Những gì níu giữ em bên tôi chỉ là nghĩa, là trách nhiệm và định kiến xã hội mà thôi. Nhưng dẫu sao với tôi, em như vậy cũng là sự hi sinh quá lớn lao rồi.
Trong tình yêu phụ nữ luôn muốn làm người được che chở nhưng giờ đây em phải là người làm điều đó cho tôi. Em trở thành tay chân tôi, giúp tôi tắm rửa, vệ sinh cá nhân, giúp tôi đi dạo, thậm chí chỉ là cuối xuống nhặt một cây bút em cũng phải làm hộ. Tôi bất lực. Em đau khổ.
Tôi còn sợ hãi và kinh tởm mình hơn trong chuyện chăn gối. Em phải làm tất cả những điều một người đàn ông cần làm. Tôi trên em một cách khó khăn và xấu xí. Em bên dưới tôi rơi nước mắt vì bẽ bàng. Đây là cuộc đời mà em lựa chọn sao?
Thời gian càng trôi qua, những lúc chúng tôi bên nhau càng nặng nề. Tôi ngày càng tuyệt vọng, chỉ biết trông chờ vào em. Còn em mệt mỏi chán chường hiện rõ trong từng lời nói ánh mắt. Tôi biết em đã muốn ra đi nhưng không thể.
Gần 2 năm qua, những điều em làm cho tôi như vậy đã quá đủ và cao thượng. Mấy ai có dũng cảm thế này. Đã đến lúc tôi cần để em đi, cho em cơ hội làm lại một cuộc đời khác, không có tôi.
Tôi biết nếu mất em thì bản thân sẽ càng thêm bế tắc và tuyệt vọng. Nhưng cứ lần lữa mãi thế này chỉ làm dang dở cuộc đời nhau. Đằng nào tôi cũng đã nằm dưới vực sâu, tất cả tôi có thể làm là để em ra đi một cách thanh thản nhất. Dù thế nào chăng nữa, với tôi, em đã là một người phụ nữ quá vĩ đại.
Sau một vụ tai nạn ô tô cách đây 2 năm, tôi đã phải cưa chân đến bẹn.
Cảm giác mất mát một phần cơ thể còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Cảm giác mất mát một phần cơ thể còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Tôi không phải là người mang khuyết tật bẩm sinh. Vì thế, tôi không có đủ cao thượng và kiên nhẫn để chấp nhận tai họa mà số phận an bài. Tôi là một người đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, của tình yêu bỗng dưng rơi thẳng xuống vực sâu. Tôi phải làm gì bây giờ?
Tôi sẽ đứng dậy, sẽ nghị lực, sẽ vẫn yêu thương, sẽ tiếp tục sống cho đời sao? Tất cả những điều đó chỉ là lý thuyết sáo rỗng. Các bạn hãy thử đặt mình vào bi kịch của tôi, liệu điều đó có dễ dàng thực hiện đến thế không?
Tôi đã không thể tiếp tục làm việc, chỉ bất lực nằm nhà đối mặt với bốn bức tường. Đến cả người thân tôi cũng không muốn thấy mặt. Thậm chí tôi đã thử tự tử bằng nhiều cách. Chỉ có cái chết lúc này mới làm thỏa mãn được lòng tự trọng và nỗi đau khổ mà tôi đang phải chịu đựng.
Xin được nói về người phụ nữ của tôi lúc này. Tôi gặp nạn, cô ấy chính là người đau khổ nhất. Bố mẹ tôi cũng đau khổ nhưng tôi là con của họ, dẫu tôi có thân tàn ma dại hơn chăng nữa thì họ vẫn chấp nhận và yêu thương tôi. Hơn nữa, họ không phải là người sống và chịu trách nhiệm với tôi suốt đời. Bạn gái tôi mới chính là người làm điều đó. Thế nên, cô ấy cũng đau khổ và suy sụp không kém gì tôi.
Tính tới lúc đó, chúng tôi đã yêu nhau hơn 2 năm. Chỉ thêm tờ hôn thú thì đã là vợ chồng. Đứng trước một người yêu bất ngờ tật nguyền, em chịu rất nhiều áp lực từ gia đình. Chẳng ai muốn con gái mình lấy một người như tôi cả. Tôi không oán trách họ vì điều đó. Nhưng tôi tội nghiệp thay cho em, từ một người quen được chiều chuộng, em trở thành một người phải chịu đựng nỗi đau này.
Thời gian đầu tôi đã xua đuổi, nhất định phải chia tay với em. Tôi nghĩ, trong trường hợp của tôi, ai cũng sẽ làm thế. Chẳng ai muốn mình bị thương hại, nhận thứ tình yêu ban phát và cũng chẳng ai muốn người mình yêu thương phải đau khổ khi chung sống với mình.
Chẳng thà là cái chết, người ở lại đau một lần nhưng thời gian chắc chắn sẽ chữa lành. Còn tôi không thể làm người nguyên vẹn nhưng vẫn phải tồn tại, nỗi đau cứ hiện hữu mỗi ngày thì vết thương chỉ càng khắc sâu.
Nhưng cô ấy chọn cách ở bên tôi. Tôi hiểu tình cảm của em là chân thật nhưng nhìn cách em ở bên tôi, thật tình sống không bằng chết. Ở em luôn toát ra một tâm trạng ảm đạm nặng nề cho dù đã cố cười.
Vẫn lời nói dịu dàng, những cử chỉ chăm sóc ân cần nhưng tôi không còn cảm nhận được tình yêu trong đó. Tất cả chỉ là một sự nhẫn nại, chịu đựng và trách nhiệm. Rồi chỉ cần tôi chợp mắt hay quay lưng đi là em khóc. Em khóc thương tôi hay khóc cho sự lựa chọn sai lầm của mình?
Gia đình, bạn bè “tôn” em là người tình chung thủy vĩ đại. Cái danh hiệu bất đắc dĩ càng khiến em phải gồng mình mỗi khi bên tôi. Tôi đã là người gần như mất hết tương lai, chỉ có thể làm một người tật nguyền. Em chọn tôi có ích gì?
Những gì níu giữ em bên tôi chỉ là nghĩa, là trách nhiệm và định kiến xã hội mà thôi. Nhưng dẫu sao với tôi, em như vậy cũng là sự hi sinh quá lớn lao rồi.
Trong tình yêu phụ nữ luôn muốn làm người được che chở nhưng giờ đây em phải là người làm điều đó cho tôi. Em trở thành tay chân tôi, giúp tôi tắm rửa, vệ sinh cá nhân, giúp tôi đi dạo, thậm chí chỉ là cuối xuống nhặt một cây bút em cũng phải làm hộ. Tôi bất lực. Em đau khổ.
Tôi còn sợ hãi và kinh tởm mình hơn trong chuyện chăn gối. Em phải làm tất cả những điều một người đàn ông cần làm. Tôi trên em một cách khó khăn và xấu xí. Em bên dưới tôi rơi nước mắt vì bẽ bàng. Đây là cuộc đời mà em lựa chọn sao?
Tôi còn sợ hãi và kinh tởm mình hơn trong chuyện chăn gối.
Em phải làm tất cả những điều một người đàn ông cần làm.
Tôi trên em một cách khó khăn và xấu xí.
Em phải làm tất cả những điều một người đàn ông cần làm.
Tôi trên em một cách khó khăn và xấu xí.
Thời gian càng trôi qua, những lúc chúng tôi bên nhau càng nặng nề. Tôi ngày càng tuyệt vọng, chỉ biết trông chờ vào em. Còn em mệt mỏi chán chường hiện rõ trong từng lời nói ánh mắt. Tôi biết em đã muốn ra đi nhưng không thể.
Gần 2 năm qua, những điều em làm cho tôi như vậy đã quá đủ và cao thượng. Mấy ai có dũng cảm thế này. Đã đến lúc tôi cần để em đi, cho em cơ hội làm lại một cuộc đời khác, không có tôi.
Tôi biết nếu mất em thì bản thân sẽ càng thêm bế tắc và tuyệt vọng. Nhưng cứ lần lữa mãi thế này chỉ làm dang dở cuộc đời nhau. Đằng nào tôi cũng đã nằm dưới vực sâu, tất cả tôi có thể làm là để em ra đi một cách thanh thản nhất. Dù thế nào chăng nữa, với tôi, em đã là một người phụ nữ quá vĩ đại.
Theo Trí thức trẻ
-
7 phút trướcChi tiết lịch thi đấu vòng bán kết AFF Cup 2024 (ASEAN Cup) mới nhất: Đội tuyển Việt Nam gặp Singapore 2 trận.
-
22 phút trướcBình luận viên Vũ Quang Huy cho rằng Nguyễn Xuân Son vẫn chưa thể hiện hết khả năng sau màn ra mắt ấn tượng trong màu áo đội tuyển Việt Nam.
-
36 phút trướcSau khi kết thúc trận đấu giữa ĐT Việt Nam và ĐT Myanmar, ống kính máy quay trên sân vô tình bắt được khoảnh khắc cầu thủ Xuân Son và Soe Moe Kyaw (ĐT Myanmar) có những trao đổi ngay trên sân.
-
2 giờ trướcHành động thể hiện cặp đôi này đang hạnh phúc thế nào.
-
3 giờ trướcKhông chỉ nam TikToker này mà dân mạng xem xong cũng rất thích thú trước món quà của Lê Tuấn Khang.
-
12 giờ trướcTikTok sẽ bị cấm ở Albania trong ít nhất một năm.
-
13 giờ trướcKhi nhìn thấy đứa con vừa chào đời, người chồng vô cùng sốc. Tuy nhiên, người vợ đã kiên quyết phủ nhận mọi hành vi ngoại tình.
-
14 giờ trướcHot girl xinh đẹp và nam streamer nói chuyện thoải mái vui vẻ.
-
18 giờ trướcBáo Hàn Quốc khen Xuân Son, đánh giá tuyển Việt Nam do HLV Kim Sang Sik dẫn dắt, vào bán kết ASEAN Cup 2024 (AFF Cup) ấn tượng, có thể đấu Thái Lan ở chung kết.
-
1 ngày trướcChuẩn bị đón Giáng sinh, MC Diệp Chi trang trí căn hộ bằng một cây thông tươi lung linh ngập sắc đỏ và vàng.
-
1 ngày trướcTừng tốt nghiệp loại giỏi ngành Ngôn ngữ Nhật, Thanh Nhàn có thể sử dụng được cả tiếng Nhật, Trung và Anh. Dẫu vậy, sau khi ra trường, Nhàn quyết định theo đuổi nghề tài xế xe công nghệ.
-
2 ngày trướcSau 10 năm trúng xổ số 108 triệu Bảng Anh (hơn 3.435 tỷ đồng), người đàn ông cho biết cuộc sống rất nhàm chán, khác xa tưởng tượng.
-
2 ngày trướcChỉ nhớ rằng bản thân từng đóng phim nhưng chưa một lần xem lại, sau hơn 20 năm, cậu bé ngày đó giờ đã có quá nhiều thay đổi.
-
2 ngày trướcNam tiktoker thường xuất hiện với tạo hình giả gái trong các video, nhưng mới đây Long Chun đã khiến cộng đồng mạng "sốc ngã ngửa" khi thông báo có con gái đầu lòng.
-
2 ngày trướcSau cuốc xe đáng nhớ với Sơn Tùng M-TP, nam tài xế xích lô đến từ Nam Định đã nhận về bất ngờ khiến không ít người thích thú.
-
2 ngày trướcTiền đạo Nguyễn Xuân Son cho biết anh tập hát Quốc ca Việt Nam mỗi ngày trước trận đấu giữa Việt Nam và Myanmar.
-
2 ngày trướcBữa cơm mà Mai Ngọc chia sẻ trên trang cá nhân rất đơn giản, thanh đạm nhưng đủ chất.
-
2 ngày trướcHLV Myo Hlaing Wincho biết, Myanmar tập trung nghiên cứu cả đội tuyển Việt Nam chứ không dành sự quan tâm riêng với tiền đạo nhập tịch Nguyễn Xuân Son.
-
2 ngày trướcĐội tuyển Indonesia sẽ không có được sự phục vụ của trung vệ trị giá 350.000 euro (khoảng 9 tỷ đồng).
Tin tức mới nhất
-
7 phút trước
-
7 phút trước
-
22 phút trước
-
28 phút trước
-
1 giờ trước