Chuyện tình của cặp đôi 'chồng luôn khuyên vợ đi lấy chồng mới'
Liệt nửa người, anh Tùng đầu hàng số phận, khuyên vợ đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng, tình yêu của chị Nhanh đã kéo anh khỏi vũng bùn tăm tối.
Nhiều năm nay, câu chuyện anh Phan Văn Tùng (34 tuổi, ngụ ở xã Long Chánh, thị xã Gò Công, Tiền Giang) bị liệt nửa người nhưng không đầu hàng số phận, vẫn cố gắng làm việc và sống vui vẻ đã gây ấn tượng với nhiều người. Tình yêu đẹp, son sắt của vợ dành cho anh Tùng cũng khiến nhiều người xúc động khi biết đến.
Công việc hiện tại của anh Tùng là làm rèm châu, bán trên mạng xã hội. Trên trang cá nhân facebook của mình, anh Tùng luôn chia sẻ trạng thái, suy nghĩ tích cực dù đang đối mặt nghịch cảnh.
Buông xuôi, chỉ chờ... đi để tự tử
Chúng tôi đến thăm gia đình anh Tùng vào một chiều chủ nhật, như mọi ngày, anh Tùng vẫn nằm trên tấm ván ở cửa nhà làm công việc quen thuộc. Chỉ khác hôm nay là cuối tuần, vợ anh cũng ở nhà phụ anh hoàn thiện sản phẩm.
Nói về câu chuyện của mình, anh Tùng kể, năm 2011, anh đang phụ hồ ở tầng 3 thì sập giàn giáo. Anh bị rơi xuống đất, gãy ngang cột sống, đứt tủy. Thời điểm xảy ra tai nạn anh mới lấy vợ được mấy tháng, vợ đang mang bầu.
Anh Tùng từng định tự tử khi biết cuộc đời phải gắn với chiếc xe lăn (Ảnh: Nguyễn Cường).
Nằm bệnh viện ở TPHCM gần một năm, mọi gia sản, ruộng vườn đều phải bán để trả viện phí. Thế nhưng rồi anh Tùng vẫn phải chấp nhận về nhà với tình trạng liệt vĩnh viễn nửa người.
Do liệt hoàn toàn, không có cảm giác ở nửa dưới cơ thể, anh Tùng rơi vào trạng thái đại tiểu tiện không tự chủ. Da thịt cũng trở nên dễ bị tổn thương, các chỗ lở loét rất khó lành và thường xuyên tái phát.
"Chỉ cần nằm ngửa một giờ đồng hồ thì xương đùi có thể cắt rách thịt ở mông, dẫn đến hoại tử. Tôi từng phải nằm viện hơn một tháng chỉ vì một lần bất cẩn, vì vậy bây giờ không dám nằm ngửa hay ngồi xe lăn quá 30 phút. Nằm một chỗ thì bí bách, nằm sấp suốt ngày cũng tức ngực, khó thở nhưng đành chịu", anh Tùng chia sẻ.
Mọi hoạt động sống của anh Tùng đều cần người khác trợ giúp (Ảnh: Nguyễn Cường).
"Lúc tôi mới ở viện về, vợ phải một tay ôm con gái mới sinh, một tay thay tã cho tôi. Tâm trạng tôi lúc đó hỗn độn lắm, thương vợ, bất lực, đau khổ, buồn bực, ức chế đủ cả.
Cứ nằm trên tấm ván ở cửa nhìn ra ngoài, tôi chán ghét cuộc sống. Trong mấy năm đầu, ý nghĩ tự tử cứ quanh quẩn. Tôi nghĩ mình sống cũng chẳng làm được gì, nếu mình chết, cha mẹ, vợ con sẽ đỡ đi gánh nặng. Nhưng kể cả có muốn tự tử thì tôi cũng không làm được.
Rồi không ít lần tôi khuyên vợ bỏ tôi để đi tìm hạnh phúc mới. Tôi bảo vợ nếu ở với tôi chỉ đau khổ, phí phạm cả cuộc đời. Tôi nghĩ chỉ cần vợ rời đi là sẽ tự tử ngay. Thế nhưng năm lần bảy lượt vợ tôi cũng không chịu", anh Tùng kể.
Công việc làm rèm châu giúp anh Tùng có thu nhập và niềm vui cuộc sống (Ảnh: Nguyễn Cường).
Ngồi ngay bên cạnh, chị Hồ Thị Nhanh, vợ anh Tùng tiếp lời: "Không hiểu sao hồi đó anh ấy có suy nghĩ như thế nữa. Vợ chồng tình nghĩa ở với nhau, sao khi hoạn nạn lại kêu người ta bỏ đi, sao mà đi cho đành được".
Anh Tùng kể, nhờ tình yêu của vợ, anh dần có lại nghị lực sống và yêu cuộc sống. Chị Nhanh hơn anh 2 tuổi, anh Tùng bảo chị sống rất tình cảm, nhưng kiệm lời, không phải thân thiết thì không nhận ra được.
Kể từ khi thôi ý định tự tử, anh Tùng lại muốn sống sao cho đời ý nghĩa nhất, anh muốn làm gì đó để kiếm thêm tiền phụ vợ. Ngặt nỗi đi lại không được, lúc nào cũng trong trạng thái phải nằm sấp nên làm gì cũng khó.
Chiến thắng số phận, chỉ mong gia đình mãi bên nhau
Mãi đến năm 2018, một người bạn của chị Nhanh đến thăm, biết chuyện nên hướng dẫn cho anh Tùng công việc làm rèm châu. Tiền công hoàn thiện mỗi tấm rèm khoảng 200.000 đồng, thấy việc nằm xâu những hạt nhựa thành chuỗi khá phù hợp nên anh Tùng đã nhận làm.
Một sản phẩm hoàn thiện của anh Tùng (Ảnh: Nguyễn Cường).
"Khi mới làm khó lắm, tay bị cóng, cứng lại nên làm rất chậm, đâm kim vô tay cũng thường. Làm chưa quen nên lỗi hoài, 10 ngày cũng chưa xong một sản phẩm nữa, nản lắm.
Nhiều khi chán, ý định bỏ, nhưng lại thương vợ, nghĩ lại chẳng có nghề nào hợp hơn, nên làm đến bây giờ. Làm quen, một tháng cũng được ba, bốn tấm, đêm đến cả nhà cùng làm nên cũng vui, giờ lại chỉ sợ hàng ế", anh Tùng kết thúc câu chuyện bằng nụ cười rất tươi.
11 năm qua, trừ đi nằm viện thì anh Tùng cũng chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Mới đây, có mạnh thường quân hỗ trợ một chiếc xe lăn chạy điện, tuy nhiên một tuần anh Tùng cũng chỉ dám ngồi xe ra ngoài dưới 30 phút rồi lại quay về.
Cưới chưa tròn một năm thì chồng gặp nạn, 12 năm qua, chị Nhanh đã ngậm đắng nuốt cay, chịu cực chịu khổ lo cho gia đình mà không hề than vãn một lời. Trừ những ngày đưa chồng đi nằm viện, 11 năm rồi không ngày nào chị Nhanh vắng mặt khỏi nhà quá 10 tiếng đồng hồ.
Chị Nhanh là động lực để anh Tùng dám sống tiếp, dám đương đầu nghịch cảnh (Ảnh: Nguyễn Cường).
Để lo cho chồng con, người phụ nữ thậm chí còn không dám ốm. Những nhọc nhằn đã hằn rõ dấu vết trên gương mặt, dù vậy chị Nhanh vẫn luôn cố giữ lại nụ cười để làm động lực cho bản thân vượt qua khó khăn, cũng là niềm an ủi cho chồng đương đầu bệnh tật.
Quanh năm như một ngày, cứ 5 giờ sáng, chị Nhanh thức dậy, nấu bữa sáng, dọn dẹp lau rửa cho chồng trước khi cả nhà cùng ăn sáng. Sắp xếp thức ăn bữa trưa cho chồng con, chị Nhanh quay lại lót chỗ nằm cho anh Tùng trước khi rời khỏi nhà để bắt đầu ngày làm việc.
Chị làm công nhân may ở một xưởng trong xã, buổi trưa ở lại không về. Tan làm, chị Nhanh lại chạy vội về nhà, lau dọn cho chồng. Trước khi trời tối, chị tranh thủ kiểm lại số sản phẩm anh Tùng đã hoàn thiện, điều anh Tùng không thể tự làm được.
Con gái của anh chị tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, luôn nghe lời ba mẹ và học khá. Sau bữa cơm tối, cả gia đình quây quần, vừa xâu hạt, vừa nói chuyện.
Vẫn là những câu chuyện ở xưởng may của chị Nhanh, chuyện ở trường học của con gái hay chuyện trên hội người khuyết tật facebook của anh Tùng nhưng mỗi ngày lại có những điều mới. Hoặc như anh Tùng nói, do gia đình sống đơn giản nên cũng chỉ cần những mẩu chuyện đơn giản để thấy thú vị.
Dù khó khăn nhưng gia đình anh Tùng luôn hòa thuận, hạnh phúc (Ảnh: Nguyễn Cường).
Chị Nhanh bảo rằng nếu không có 2 tiếng cuối ngày ngồi cùng nhau thì gia đình chẳng còn gì ý nghĩa. Anh Tùng cũng bảo rằng nếu mỗi ngày không có vài tiếng đồng hồ vợ con quây quần thì anh cũng không thể nào vui nổi, 11 năm qua có lẽ đã sinh ra bệnh khác.
Mỗi tháng, anh Tùng xâu rèm được khoảng 600.000 đồng, được nhà nước hỗ trợ thêm hơn một triệu đồng. Số tiền này chỉ đủ tã bỉm cho anh hàng ngày. Chi tiêu gia đình đều phụ thuộc vào số tiền lương công nhân hơn 4 triệu đồng mỗi tháng của chị Nhanh, vậy nên cuộc sống luôn thiếu thốn.
Dù vậy, anh chị vẫn động viên nhau, tìm hạnh phúc trong nghịch cảnh. Nhìn ra khoảng trời trước nhà, anh Tùng bảo: "Khung trời bình yên của tôi chỉ có nhiêu đó, nhưng thế là đủ rồi, vui lắm rồi, chẳng cầu mong gì hơn cả".
Nhìn chồng âu yếm rồi chị Nhanh cũng tiếp lời rời rằng, chỉ cầu sao cho chồng không phải đi viện, gia đình yêu thương, hòa thuận, cứ bên nhau là đủ.
Theo Dân Trí
-
3 giờ trướcCác cụ xưa có câu “một giọt máu đào hơn ao nước lã”, thế mà anh em ruột nhà tôi chẳng bằng ao nước lã.
-
13 giờ trướcTôi ngày càng đắm chìm vào sự hão huyền đó, bỏ bê chồng con và công việc gia đình.
-
18 giờ trướcTừ con chim bị ghét bỏ, Lá của tôi đã được mẹ cưng hết mức vì khui ra một chuyện động trời.
-
19 giờ trướcTưởng bố cho căn nhà thì may ra tôi suy nghĩ lại. Vậy mà ông vẫn keo kiệt và coi thường con gái như xưa.
-
21 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
22 giờ trướcTôi cứ nghĩ vợ mình không hề biết chuyện này. Bởi 3 tuần nay, mọi chuyện vẫn trót lọt, vợ tôi cũng không có biểu hiện gì khác ngày thường.
-
23 giờ trướcNhìn thấy sự bất thường trong mối quan hệ giữa mẹ chồng và chồng, cô lập tức đồng ý ly hôn, chỉ muốn rời xa càng sớm càng tốt.
-
1 ngày trướcChỉ còn 1 tuần nữa là đến dịp nghỉ lễ nhưng tôi chẳng còn tâm trạng nào để vui vẻ được nữa.
-
1 ngày trướcMẹ chồng sẽ càng ghét nếu tôi dám hủy chuyến du lịch cùng gia đình dịp lễ này, nhưng team building là bắt buộc, tôi rất muốn tham gia vì đây là chuyến đi nước ngoài.
-
1 ngày trướcMới sớm, mẹ đã gọi điện hỏi xem dịp lễ này con có về quê ngoại. Chưa kịp trả lời đã thấy mẹ sụt sùi, giọng nghẹn lại, con cũng cứ thế nước mắt tuôn rơi.
-
1 ngày trướcĐó là bữa cơm cuối cùng tôi góp mặt vì sau đó mẹ đã đưa tôi đi nơi khác sống.
-
1 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.
-
2 ngày trướcDù sau này vợ chồng ly hôn, tôi vẫn nhớ như in ngày anh cầu hôn mình. Không phô trương, không màu mè, anh chỉ nói sẽ cố gắng cho tôi cuộc sống vui vẻ nhất.
-
2 ngày trướcBố mẹ chồng bất ngờ đến chơi nhưng chồng lại dặn vợ chỉ được mua đồ ăn chay, không mua thịt. Khi sự thật được tiết lộ nàng dâu bỗng rưng rưng.
-
2 ngày trướcMẹ tôi khóc vì nghĩ con dâu trưởng đã không ra gì, con dâu thứ cũng đối xử với bố mẹ chồng tệ bạc nốt. Tuy nhiên, ông bà vẫn đồng ý với đề nghị của vợ tôi.
-
2 ngày trướcYêu nhau được một năm, tôi quyết định cầu hôn. Chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới, đã được chọn ngày tốt.
-
2 ngày trướcHai năm nay, bà B. luôn ghen tuông vô cớ, liên tục kiểm tra điện thoại của chồng. Bà yêu cầu chồng chụp ảnh khi làm việc vì nghi ông ngoại tình với kế toán.
-
2 ngày trướcSau pha trộm đồ khiến bản thân nhục nhã, dì tôi bỏ về quê chồng không thấy liên lạc lại nữa.
-
2 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
3 ngày trướcVừa kể với bố mẹ về bạn trai, tôi đã bị cả gia đình phản đối chuyện lấy chồng vì nhà anh quá xa.
Tin tức mới nhất
-
3 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
9 ngày trước