Đến một lúc nào đấy, mình sẽ "liều" với chị dâu!

Chị dâu vẫn ở dưới nhà gào lên: “Bố mẹ xem nó có láo không? Là em mà nó dám chửi vào mặt con như thế. Nào, mày liều gì thì xuống đây liều cho tao xem”.

Nhà chồng mình có 2 anh em trai, bố mẹ chồng cũng đã nghỉ hưu và cũng không khá giả gì. Vì thế cả gia đình mình và gia đình anh chồng vẫn ở chung nhà cùng bố mẹ. Vợ chồng mình ở tầng 3, vợ chồng anh trai ở tầng 2 còn bố mẹ chồng ở tầng 1. Cũng chính vì ở chung nên mâu thuẫn giữa mình và chị dâu ngày càng tăng cao.

Ngay từ lúc mình mới về nhà chồng, chị dâu mình đã ghê gớm răn đe mình làm dâu nhà này phải thế này, thế kia nhưng chưa bao giờ mình thấy chị làm được như lời chị nói. Mình về làm dâu được một thời gian thì chị dâu mình có bầu. Vì vậy bao nhiêu công việc trong nhà, chị dâu đều khoán trắng cho mình cả. Bố mẹ chồng mình cũng đã già yếu nên không đỡ đần được mình đáng là bao.

Sáng nào mình cũng phải dậy sớm từ tờ mờ sáng để lo chuẩn bị bữa ăn sáng cho gia đình chồng. Trong khi đó, chị dâu lúc nào cũng ngủ đẫy giấc rồi ưỡn ẹo đi xuống kêu than không ăn được món này, món kia khiến mình lại phải đi mua bún phở cháo bánh khác cho chị ăn. Chị dâu đang mang thai nên mọi người thống nhất chiều theo ý thích của chị. Thế nên tối nào mình cũng phải sang phòng, hỏi xem chị thích ăn món gì để sáng mình đi chợ chuẩn bị sớm.

Từ lúc chị mang thai, mình lúc nào cũng xoay như chong chóng, từ việc nhà cho đến việc công ti. Chiều tan làm là lại vội vàng về nhà đi chợ lo cơm nước buổi tối. Trong khi chị dâu thì cứ ung dung ngồi xem ti vi chẳng chịu động tay, động chân việc gì, đến khát nước cũng sai mình rót chứ không chịu đứng lên.

chị dâu
Từ lúc chị mang thai, mình lúc nào cũng xoay như chong chóng, từ việc nhà cho đến việc công ti. (Ảnh minh họa)

Chị dâu coi mình không khác gì ô sin phục vụ. Cái quần cái áo vợ chồng chị thay ra mình cũng phải giặt. Nhiều lúc bức xúc quá, mình nói với mẹ chồng thì bà an ủi rằng giờ mình chiều chị dâu, sau mình sinh nở thì đến lượt chị ấy phục vụ lại.

Mình cũng không muốn vì chuyện này mà anh chị em bất hòa nên cũng cố gắng nhận nhịn cho xong. Do quê ngoại chị dâu ở xa nên khi chị ở cữ mình một tay chăm chị và cháu. Sáng nào mình cũng hầm cháo chân giò cho chị, đi đâu xa mình cũng mua quà về cho cháu để mong cháu hay ăn chóng lớn. Đến cả quần áo bẩn con chị thay ra mình cũng giặt giũ sạch sẽ nhưng chưa bao giờ mình nhận được từ miệng chị một lời cảm ơn.

Mình cứ nghĩ mình chăm sóc chị như vậy đến lúc mình mang thai chị sẽ chăm lại mình. Nhưng hỡi ôi, khi con chị được 6 tháng thì mình mang bầu. Khi bụng chưa lộ thì mình vẫn làm mọi việc, vì chị bảo mình khỏe mạnh còn chị thì mới sinh con nên hay đau lưng. Tới khi bụng bầu vượt mặt, con chị cũng lớn hơn, lại được bà nội trông nom giúp, nhưng đi làm về, chị dâu vẫn bế con lên phòng nằm xem ti vi. Lúc nào cũng lấy cớ trông con để khỏi phải rửa bát quét nhà. Mình vẫn làm mọi việc trong nhà tới giáp ngày sinh.

Con mình sinh ra chị chỉ nhìn qua chứ cũng không thèm bế lấy một lần. Có hôm mình nhờ chị trông hộ con để đi làm giấy tờ chuẩn bị đi làm lại, chị liền bĩu môi: “Con ai người nấy trông. Con chị, chị còn chả lo xong đến là con em”. Nghe chị nói mà mình ấm ức kinh khủng. Hóa ra bấy lâu nay mình chăm sóc chị và cháu nhưng chị chẳng hề biết ơn.

Không chỉ có thế chị còn ngang nhiên lấy bỉm và sữa mà vợ chồng mình mua cho con để cho con chị dùng. Đến cái gối ôm mình mua cho con, chị cũng xin nốt. Ai đến tặng quần áo cho con mình thì chị lại xin và nói con mình còn bé chưa mặc được để con chị mặc rồi khi con mình lớn hơn chút chị mua trả lại sau. Thế mà giờ con mình đã hơn một tuổi mà chị cũng chưa bao giờ mua tặng một bộ quần áo cho cháu.

chị dâu
Quá ức chế, mình không nhịn nữa liền giằng đũa của chị vứt đi, rồi ôm con và mắng lại... (Ảnh minh họa)

Mọi việc mình vẫn nhẫn nhịn, vì gia đình chồng và cũng vì chồng mình là em. Nhưng chuyện xảy ra mấy hôm trước khiến mình không thể chịu được nữa. Như giọt nước tràn ly vậy. 4 hôm trước, con mình và con chị cùng chơi. Không hiểu đùa nhau thế nào mà con nhà chị bị ngã. Bé liền kêu toáng lên. Con mình sợ quá cũng khóc theo. Vậy mà chị lao từ trong nhà ra, sẵn cái đũa trong tay liền phát vào mông con mình tới tấp rồi quát: “Đồ mất dạy, ai cho mày đẩy con tao. Đúng là mẹ nào con nấy, bé đã ghê gớm”.

Quá ức chế, mình không nhịn nữa liền giằng đũa của chị vứt đi, rồi ôm con và mắng lại: “Chị quá lắm rồi đấy. Tôi chưa thấy ai vô ơn như chị, tôi nhịn thế là đủ rồi giờ chị mà dám mắng hay động vào con tôi thì tôi liều với chị”. Nói rồi, mình bế con lên phòng đóng sầm cửa lại. Chị dâu vẫn ở dưới nhà gào lên: “Bố mẹ xem nó có láo không? Là em mà nó dám chửi vào mặt con như thế. Nào, mày liều gì thì xuống đây liều cho tao xem”. Mình định xuống nhưng chồng mình đã kịp lên ngăn cản. Còn anh chồng cũng quát bảo chị im miệng.

Mấy ngày nay chị em dâu mình chiến tranh lạnh với nhau, chẳng ai thèm nói với nhau câu nào. Đi ra đi vào nhìn thấy mặt nhau còn không thèm hỏi khiến không khí gia đình rất căng thẳng. Bố mẹ chồng thì khuyên mình xuống nước xin lỗi chị dâu một tiếng cho yên ấm nhà cửa, vì ai cũng biết chị dâu mình rất ngang ngạnh không bao giờ nhận lỗi về mình. Chồng mình thì bảo không việc gì phải xin lỗi. Thấy chồng vì bênh mình mà khó xử với bố mẹ và anh trai, mình cũng áy náy. Nhưng bảo mình xin lỗi thì mình ức lắm. Mình nên làm gì bây giờ hả mọi người? Ra ở riêng thì chẳng có điều kiện. 

Theo Afamily/ Tri Thức Trẻ


Tin tức mới nhất