Này các cô gái, hãy thôi nghĩ yêu là phải làm đám cưới đi!

Yêu là phải cưới ư? Ấy, đừng nghĩ thế các cô gái. Hãy cứ yêu, và yêu là yêu trọn vẹn thôi, nghĩ làm gì tới chuyện cưới xin vội, nhé!

Có một cô gái, yêu một chàng trai trong 6 năm. Tuổi xuân và những tình cảm sôi nổi, nồng nhiệt nhất của tuổi trẻ cô đã trao hết cho một người con trai đấy. Trong thâm tâm cô, đã coi người đàn ông đó là chồng mình, chứ không phải bất kì ai khác.
 
Nhưng cô đâu ngờ được, sau 6 năm, anh ta lại chán ngán cô, tình cảm dành cho cô nhạt dần nhạt dần, và cuối cùng anh ta “say nắng” cô nàng khác. Cô sao có thể chấp nhận được sự thật đớn đau, phũ phàng nhường ấy? Cô như bị dồn vào đường cùng, làm mọi cách để níu giữ thứ sắp tuột khỏi tầm tay mình. Cô đánh ghen, cô làm loạn lên để gia đình 2 bên, bạn bè, người quen đều biết, mục đích gây áp lực với anh ta, bắt anh chàng phải cắt đứt với cô ả kia và cưới cô. Cô đã yêu người đàn ông này 6 năm, lúc nào cũng mơ về đám cưới với anh ta, cam tâm từ bỏ sao được?

 
Ảnh minh họa
 
Cuối cùng thì cô cũng được như nguyện. Những tưởng đã có được kết quả mỹ mãn cuối cùng, nhưng nào ngờ, tất cả thực ra mới chỉ bắt đầu. Cưới người đã hết yêu mình, lại là bị ép phải cưới mình, cuộc sống sau hôn nhân của cô toàn nước mắt và khổ đau. Giá như cô không kiên quyết rằng vì mình đã yêu anh ta ngần ấy năm thì phải cưới anh ta, giá như cô có thể sảng khoái đường ai nấy đi với anh ta khi biết anh ta đã hết tình, giá như…
 
Một cô gái khác khi yêu, cô và bạn trai đều vô cùng nghiêm túc trong mối quan hệ, coi nó là tiền đề kết hôn. Với điều kiện của bản thân và mức độ hòa hợp của cả 2, cô nghĩ, khả năng 99% là mình sẽ cưới người đàn ông này. Do đó, cô đối xử với anh không giống như bạn gái đối với bạn trai, mà như người vợ quan tâm chồng mình. Cô sát sao giờ giấc đi về của anh, săm soi bạn bè và các mối quan hệ của anh, uốn nắn thay đổi anh theo ý mình, thậm chí còn đòi quản lí cả tiền bạc của anh. Cô cũng chăm sóc anh cẩn thận từng li từng tí, nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp cho anh, chẳng thiếu thứ gì. Thời gian rảnh có bao nhiêu cô đều dành hết cho anh, đổi lại cũng đòi anh phải dành hết thời gian rỗi cho mình.
 
 “Anh cứ thế này thì ít nữa lấy nhau sẽ thế nào?”, đó là câu cửa miệng của cô mỗi khi anh phản đối việc gì đó cô áp đặt lên anh. Mà không hiểu một điều, hiện tại là hiện tại, sau này là sau này, hiện tại 2 người vẫn còn là người yêu của nhau, đâu phải vợ chồng. Dần dà, thấy ngột ngạt và bí bách không thể chịu nổi, anh quyết định nói lời chia tay. Cô lồng lên như con thú bị thương, gào thét với anh rằng cô đã làm gì sai, cô đối với anh hết lòng hết dạ thế, anh còn đòi hỏi gì nữa. Rằng cô đã coi anh là chồng, đã xác định cưới anh, mà anh lại lừa dối, gạt tình của cô, “chơi” chán thì rũ không thương tiếc. Cô đâu biết, giá như cô cứ yêu anh thôi, khoan coi anh như một người-chồng-nuôi-từ-trước, thì đâu đến nông nỗi đó.
 
Còn rất nhiều, rất nhiều các cô gái vì cái áp lực “yêu là phải cưới” đè nặng trong suy nghĩ, để rồi cố gắng giữ lấy một người đàn ông đã thay lòng, hay cố chấp cưới một người đàn ông không đem lại cho mình hạnh phúc trong hôn nhân, chỉ bởi vì đã trót yêu. Hoặc vô hình chung lại tự phá hủy đi mối quan hệ đang tốt đẹp của mình khi cứ dăm bữa lại giục bạn trai cưới trong khi anh chàng đó chưa sẵn sàng.
 
“Yêu rồi, chẳng lẽ vì thế mà chia tay. Mất ngần ấy năm yêu đương, không cưới thì tiếc lắm” – thật mù quáng. “Yêu không nghĩ đến cưới thì yêu làm gì? Định yêu chơi bời à, thật không đứng đắn!” – thật cứng nhắc.
 
Vâng, không ai muốn tình yêu của mình chết yểu, không ai muốn đau khổ trong chia li, nhưng chia hợp-tan, tan-hợp cũng là chuyện thường tình trong cuộc sống. Hoa nở cũng đâu chắc là có thể kết quả. Nặng nề làm gì chuyện yêu là phải cưới, để mối quan hệ yêu đương trở nên gò ép, để chính bản thân mình bị bó buộc bởi chính tư tưởng của mình, để thất vọng tột cùng khi mong ước cô dâu của mình không thành hiện thực, rồi để mình không dám vứt bỏ và bước đi kiếm tìm hạnh phúc khác.
 
Vì cuộc sống còn nhiều biến cố không ngờ, và lòng người thì đổi thay khó lường, nên yêu thì hãy cứ yêu thôi, yêu hết mình, yêu tận tâm, cũng là phải hưởng thụ trọn vẹn niềm vui, hạnh phúc mà tình yêu mang lại. Còn cưới ư, nó là một nấc thang khác. Đến lúc nào muốn cưới thì sẽ cưới thôi. Đến lúc nào cảm thấy không thể sống thiếu nhau, muốn nâng cấp tình yêu lên “level” khác, thì tự nhiên sẽ cưới. Để tới lúc muốn cưới, suy nghĩ về nó vẫn chưa muộn!
 
Có thể là vào 1 ngày đẹp trời, đang yêu nhau yên lành, anh bỗng nói với cô: “Mình cưới nhau đi!”. Cô suy nghĩ một lát rồi gật đầu. Thế là 2 người lao vào bàn bạc các khâu chuẩn bị cho lễ cưới, thống nhất các vấn đề sống chung sau này, như tài chính, thói quen sinh hoạt, v.v… Nhẹ nhàng thế thôi mà, nhé, các cô gái!

Theo Trí thức trẻ

Tin tức mới nhất