Ngậm đắng nuốt cay nhìn chồng đi... "ăn chả"

Bi kịch gia đình xảy ra khi người chồng liên tục ra ngoài "ăn chả", bất chấp thái độ của vợ con và sự an nguy, yên ấm của gia đình. Nhưng còn đau đớn và khổ sở hơn, khi người vợ lại chỉ biết ngậm đắng nuốt cay mà đứng nhìn...

 Bác Lân (52 tuổi, Trung Hòa, Cầu Giấy, HN) có chồng hơn bác 3 tuổi, tức là cả 2 người đều còn chẳng mấy nữa mà về hưu để an dưỡng tuổi già, tận hưởng cuộc sống vui vầy bên con cháu. Chồng bác Lân tuổi đã không còn trẻ nhưng vẫn còn khá phong độ, vậy mà chuyện vợ chồng của 2 bác lại đã đứt hẳn một thời gian khá dài rồi. Chính vì thế, bi kịch gia đình đã xảy ra khi bác trai liên tục ra ngoài… giải quyết nhu cầu.

“Thời gian đó, tôi thấy ông ấy hay có những hành động mờ ám như: giấu diếm điện thoại, nhắn tin liên tục, có ai gọi là ra ngoài nghe, thường xuyên đi vắng, hay cáu gắt với tôi… Tôi đã nghi nghi nhưng chưa bắt được tận tay chứng cứ. Rồi có lần tôi đã cố ý đọc được tin nhắn trong điện thoại của ông ấy. Trời ơi, toàn là mặc cả giá tiền, hẹn địa điểm nhà nghỉ với gái. Tôi choáng váng, không đứng vững nổi nữa" – bác Lân tâm sự. Bác nhớ lại có lần nghe chồng nói chuyện điện thoại với người bạn rằng: "Trời ơi, cả đời tao giờ mới biết "blow job" là cái gì. Nếu biết trước thì tao đã đi hưởng thụ lâu rồi, đúng là phí hoài bao nhiêu năm tuổi trẻ!", bác Lân choáng váng tâm sự, lúc ấy bác nghe nhưng chẳng hiểu gì, vì đã nghe thấy những từ ngữ như thế bao giờ đâu.

ngoại tình
Ảnh minh họa
 

Bác nói, khi bình tĩnh suy nghĩ lại, bác thấy chồng thực ra đang ở cái tuổi “trẻ chưa qua, già chưa tới”, còn bác thì đã tắt ngúm nhu cầu chăn gối từ lâu nên chuyện bác trai ra ngoài “bóc bánh trả tiền” cũng là điều có thể hiểu được. Đau lòng lắm nhưng bác vẫn cắn răng chấp nhận với cái suy nghĩ không lâu sau khi chồng cụt hứng thì cũng sẽ quay lại “ngoan” mà thôi.
 
Nhưng sự việc đã đi quá giới hạn của bác khi gần đây bác trai “bao” hẳn một cô bé bán bia ôm. “Cô ta thường xuyên nhắn tin gọi điện đến khiêu khích sức chịu đựng của tôi bằng những lời lẽ vô văn hóa, gọi tôi là ‘con mẹ già, quả mướp đắng nhăn nheo, cây củi ghẻ’ và bảo tôi cuốn xéo ra khỏi nhà đi vì chồng tôi sắp lấy cô ta làm vợ chính thức rồi. Tôi đưa những tin nhắn cho chồng đọc để ông ấy biết liệu mà tiết chế đừng để sự việc đi quá đà vì quả thực là tôi đã quá chịu đựng và hy sinh hết mức rồi. Nhưng ông ấy chỉ thản nhiên: "Kệ nó, nó trẻ người non dạ, bà chấp làm gì!". Vậy đấy, tôi thất vọng hoàn toàn về người đã từng là chồng mình” – bác Lân gần như rơi vào bế tắc.
 
Bác kể, rồi các con của bác cũng biết chuyện vì thấy mẹ hay buồn rầu. Chúng họp mặt lại “kiểm điểm” bố, nhưng chồng bác lại giận lây, dọn đồ ra ngoài ở hẳn với bồ nhí luôn, có tiền có lương cũng mang cung phụng bồ hết. Bác nghĩ ai cũng sợ mất danh dự nên đã nói sẽ báo cáo với cơ quan và tổ dân phố.
 
“Danh dự chả ăn được, chả giải quyết được nhu cầu của tôi! Mà hình như bà cũng cần danh dự đấy chứ! Con cái, các cháu cũng cần đấy chứ! Bà làm thế nào thì làm, đừng để vì tức giận nhất thời mà làm bung bét mọi chuyện ra rồi chính bà phải là người hối hận đấy!” – chồng bác đã thủng thẳng nói như thế đấy.
 
“Cho đến trước khi chuyện đó xảy ra, tôi vẫn luôn tự hào về chồng, các con vẫn luôn ngưỡng mộ bố. Ông ấy tướng tá nhìn được, thời trẻ cũng nhiều cô ‘xin chết’ nhưng chẳng bao giờ ông ấy khiến tôi phiền lòng. Thế mà giờ già rồi còn nảy lòi ra cái tật gái gú như thế. Phải chăng câu nói ‘trẻ không chơi, già đổ đốn’ đúng với ông ấy?” – người phụ nữ đã lên chức bà này cười buồn nói.
 
 Giãi bày nỗi lòng giấu kín của mình, bác Xuân (57 tuổi, Trúc Bạch, Ba Đình, HN) vẫn không giấu được nỗi buồn đau trong ánh mắt. Bác kể: “Vợ chồng tôi đều đã nhiều tuổi, tôi vừa về hưu, chồng còn vài năm nữa là cũng nghỉ ở nhà an dưỡng tuổi già rồi. Cả tuổi trẻ làm việc và cống hiến, nuôi dạy các con nên người, những tưởng giờ là lúc hưởng thụ thành quả cho công sức mình bỏ ra, vui vầy con cháu tuổi già. Nào ngờ...”.
 
Cách đây 2 năm bác phát hiện chồng có bồ, chính là người yêu cũ của chồng bác từ thuở thanh niên. Hai người khi không đến được với nhau thì cũng đều có gia đình riêng và không còn liên lạc gì nữa. Không hiểu sao họ bắt lại liên hệ với nhau lúc nào, đến khi bác phát hiện ra thì đã không thể cứu vãn nổi nữa.
 
Bác Xuân đã nói chuyện thẳng thắn với bác trai thì được đáp lại nguyên văn như sau: “Bà ấy giờ chồng đã mất rồi, con cái lại ở xa cả, một mình cô đơn tôi cũng thấy rất tội nghiệp. Dù sao cũng là tình xưa nghĩa cũ nên tôi cũng nên có trách nhiệm thăm nom, an ủi bà ấy. Bà có con cháu sum vầy còn đỡ, bà ấy chả có ai. Thôi bà nhân từ thì san sẻ cho bà ấy chút!”.“Ông ấy nói từ tốn, lời lẽ chân thành là thế mà nghe vào tai tôi cứ như sét đánh. Sao lại có cái chuyện quá hoang đường như thế được cơ chứ!” – bác Xuân bức xúc vô cùng thuật lại.
 
Bác kể, kinh khủng nhất là có lần bác đã xem được tin nhắn của bà ta nhắn cho chồng mình: “Em thèm ăn thịt anh quá!”. “Tôi thất vọng lắm. Thật sự chưa khi nào tôi tưởng tượng được chuyện đó lại có thể xảy ra. Vì trước nay ông ấy luôn rất… ngoan, chăm chỉ, chí thú làm việc, một lòng vì gia đình. Bao nhiêu năm trẻ trung trai tráng ông ấy chưa khi nào khiến tôi phiền muộn về chuyện bồ bịch bên ngoài cả. Thế mà giờ đây…” – bác nghẹn đắng không thốt nên lời.
 
Khi bác Xuân dọa sẽ tung hê lên cho các con và cơ quan bác trai biết thì ông thản nhiên phán (nguyên văn theo lời bác Xuân kể lại): “Tôi sắp về hưu rồi, cơ quan biết cũng chẳng hề gì. Các con thì cũng là con của bà, chúng nó xấu mặt thì bà vui nhỉ. Bà làm mẹ kiểu gì thế hả? Bà lu loa lên thì con út không lấy được chồng là tại bà đấy nhé! Bà mà quá quắt là tôi dọn về ở luôn với bà ấy, vui vầy tuổi già với nhau, lương hưu có rồi tôi cũng chẳng cần nhờ đến con cái nào cả!”.
 
“Ông ấy thật quá ngang tàng và bất cần, không muốn biết tôi cảm nhận thế nào, các con nghĩ sao về bố nữa. Tôi thực sự bất lực trước việc ông ấy trẻ thì ngoan mà già sinh tật như vậy. Nếu như để om sòm lên cho thỏa cơn tức giận của mình thì tôi không làm được. Có tuổi cả rồi còn mang nhau ra tòa chỉ làm trò cười cho thiên hạ mà con cháu xấu hổ mà thôi. Rồi chúng sẽ thất vọng như thế nào về bố mình và sẽ đối diện ra sao với dư luận xã hội. Vợ chồng tôi già cả rồi chẳng sống được bao nữa nhưng con cháu là còn cả cuộc đời dài phía trước. Thôi thì mình tôi cố nhịn nỗi đau để vì con vì cháu vậy chứ tôi cũng chẳng tìm ra được cách gì khả dĩ một khi ông ấy cứ nhất quyết phụ bạc như thế!” – bác Xuân chán nản vô cùng nói.

Theo Trí thức trẻ

Tin tức mới nhất