Người mẹ vĩ đại nhường sự sống cho con: cảm động tình yêu dành cho người ở lại

(2Sao) - Bài thơ viết cho chồng và con trong câu chuyện người mẹ vĩ đại nhường sự sống cho con để lại nhiều cảm động.

Câu chuyện về chị Huyền Trâm - nữ cảnh sát ra đi khi tuổi đời mới 25 tuổi, nhất quyết từ chối chữa bệnh, nhường sự sống an toàn nhất cho con vẫn còn để lại nhiều dư âm. Trước lúc từ giã cõi đời, người mẹ trẻ chỉ được gặp con duy nhất một lần đã khiến nhiều người rơi nước mắt và cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng.

Trên diễn đàn của Học viện cảnh sát đang đăng tải bài thơ, như lời tâm sự nghẹn ngào của chị dành cho người chồng và đứa con trai mới chào đời đã không có mẹ kề bên. Bài thơ cũng là lời nhắn nhủ mọi người hãy trân quý những gì mình đang có trong cuộc sống này. "Đêm muộn đọc những dòng thơ của chị tôi đã trào nước mắt, mọi thứ đúng trước sinh ly tử biệt thì chỉ còn là phù du. Ai còn yêu đang giận đang hờn hãy trân trọng người ta yêu thương khi còn có thể."


"Viết cho anh người đàn ông của đời em.

Anh!
Em thấy mình thật là hạnh phúc
Vì 7 tháng được làm vợ anh
15 ngày được làm mẹ
Hạnh phúc mỏng manh nhưng ấm áp vô ngần
Giờ phút biệt ly đã đến gần
Em ra đi không ngày trơ lại
Anh ở lại thay em chăm Gấu
Phương trời xa, em luôn dõi theo anh
Ngày mai bắt đầu:
Sáng anh dậy pha mỳ tôm ăn tạm
Trưa làm về qua chợ mua đo ăn
Bỏ vào tủ, chia làm các túi nhỏ
Để đủ ăn các bữa trong tuần
Thời gian còn anh để lại cho con
Em biết:
Không có em, một mình anh vất vả
Nóng, lạnh, đêm khuya anh chỉ có một mình
Con nhỏ quá hãy thương con anh nhe
Lúc con buồn anh hãy vỗ về con
Lúc con ngủ, anh nhớ pha sữa sẵn
Để khi dậy con có cái ăn luôn
Thay lót cho con, anh nhẹ nhàng thôi nhé
Và nhớ trở mình cho con ngủ được ngon
Cái mũ len em đan xong chưa giặt
Nhớ giặt rồi hãy mặc vào con
Mùa đông sắp tới gần!
Em không có mùa đông bên anh
Gấu sẽ thay em để anh ôm cho ấm
Nhớ ôm nhẹ thôi kẻo con khó thở
Đồ mùa đông của Gấu, em chưa mua kịp
Thời gian vội vàng và gấp gáp quá anh ơi
Hãy nghe em:
Mùa đông qua đi, mùa xuân tới gần
Hãy tìm cho mình một bến đỗ
Em không trách, hờn giận anh gì cả
Để có người chăm sóc Gấu cùng anh
Anh giúp em ở lại:
Nuôi Gấu lớn trưởng thành
Rồi tiếp nối công việc mẹ còn dang dở
Và cùng anh sánh bước trên đường đời
Anh đừng buồn và khóc thương em nữa
Số phận định rồi nên duyên phận thế thôi
Đến giờ rồi em đi anh nhé
Muốn ôm anh nhưng không thể được nữa rồi.
Người đàn ông của em ơi
Anh hãy ôm em thật chặt vào lòng
Ôm em đi
Chặt hơn thế nữa
Lần này nữa thôi
Mãi mãi
Xa!
Nhớ!
Biệt ly!
Ly biệt."


Hình ảnh  những ngày cuối cùng của chị Huyền Trâm.


Chị được gặp bé Gấu duy nhất một lần trong đời trước lúc đi xa mãi mãi.

Từng lời, từng chữ trong bài thơ dường như chạm tới những ngóc ngách sâu thẳm nhất trong xúc cảm của mỗi người. Hầu hết đều không kìm được nước mắt bởi sự cách chia mãi mãi không bao giờ gặp lại giữa chị với chồng và đứa con bé bỏng. Mọi người cũng đều cẩu mong linh hồn chị được siêu thoát, bé Gấu khỏe mạnh để nơi chín suối chị được thanh thản. "Nam Mô A Di Đà Phật cầu mong cho em sớm được siêu thoát."; "Xúc động quá, chúc bé Gấu mạnh mẽ khỏe mạnh để ở nơi phương xa chị được thanh thản.";

"Đọc mà không kìm được nước mắt. Thương chị quá .mong bé gấu luôn được khỏe mạnh.

"Chị mãi là người phụ nữ vĩ đại trong lòng em. Hãy an lòng vì Gấu sẽ không sao cả. Gấu cũng mạnh mẽ như mẹ. Mạnh mẽ đồng hành cùng mẹ mà.

"Thương quá đi thôi. Ai còn yêu đang giận đang hờn hãy trân trọng người ta yêu thương khi còn có thể", khao khát được sống được yêu thương mà khó quá thật sự chạm vào đáy lòng."



Lạc Lạc
Theo Vietnamnet

Tin tức mới nhất