Thương mẹ, tôi để vợ chịu đau đớn suốt 1 năm mà không hay biết
Thương mẹ, tôi càng căm ghét em hơn. Vợ chồng tôi cũng ngủ riêng từ hôm đó, thậm chí chẳng ai hỏi ai tiếng nào. Tôi còn chẳng cho mẹ chăm sóc con dâu và bảo đó không phải nhiệm vụ của bà.
Đọc những dòng tâm sự hả hê của bạn Minh Loan trong bài “Tôi hả hê khi nắm được bí mật tày trời của chồng và ả nhân tình” mà tôi thấy thương bạn quá. Biết đâu, rời khỏi một người chồng như vậy, bạn sẽ hạnh phúc hơn nhiều. Hãy bắt đầu lại từ đầu, dù còn nhiều khó khăn. Tôi tin, trời chẳng phụ lòng ai. Rồi một ngày, bạn sẽ nhận thấy việc bị “đá” ra khỏi nhà đó là một điều may mắn và hạnh phúc biết bao.
Bạn biết không, tôi cũng từng là một người chồng khốn nạn và giờ tôi đang hối hận, dằn vặt lương tâm vô cùng. Vì thương mẹ, giận vợ hỗn với mẹ mà tôi đã không tìm cách hiểu lí do vì sao em như thế. Cuối cùng, tôi để vợ mình sống trong đau đớn suốt hơn 1 năm qua.
Nhìn em thiêm thiếp ngủ, vẻ mặt mệt mỏi, tái xanh sau ca phẫu thuật mà lòng tôi đau nhói. Tới tận khi em ngất đi vì kiệt sức, tôi mới hiểu được lí do em thay đổi.
Tôi và vợ mình chơi chung nhóm từ hồi em học lớp 11, tới tận khi em học năm 3 đại học sư phạm, tôi mới dám ngỏ lời yêu. Đó là một đêm đặc biệt mà tôi không bao giờ quên được. Bên bờ biển Nha Trang thơ mộng, sau khi nhận bó hoa từ tay tôi, nghe lời tỏ tình của tôi, em đã ôm chầm lấy tôi. Em thì thầm bảo tôi rằng em đã yêu tôi lâu lắm rồi, nhưng không dám nói vì sợ tổn thương nếu bị tôi từ chối. Chúng tôi hạnh phúc và chìm trong mật ngọt của tình yêu như vậy.
Sau những ngọt ngào, giận hờn, thử thách, chúng tôi cũng tiến tới cái đích tốt đẹp nhất của tình yêu sau 5 năm yêu nhau. Ngày cưới, đeo nhẫn vào tay em, tôi thề sẽ đem lại hạnh phúc, sẽ chăm sóc và bảo vệ em cả đời. Ấy vậy mà người làm em đau khổ nhất lại là tôi.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi ở chung với mẹ tôi. Tôi vốn mất ba từ nhỏ, mẹ thương tôi nên cứ ở vậy nuôi tôi lớn khôn. Có thể vì thế nên tôi không chỉ yêu mà còn rất thần tượng mẹ mình. Đối với tôi, chẳng người phụ nữ nào kiên cường, mạnh mẽ như bà và tôi không cho phép ai làm bà tổn thương.
Khi còn yêu, mối quan hệ giữa mẹ và vợ tôi rất tốt. Cô ấy thường hay tới nhà tôi chơi, nếu có đám, tiệc thì cô ấy đến ở lại tới 2,3 ngày để phụ mẹ tôi. Ai cũng khen cô ấy đảm đang, có hiếu. Mẹ tôi cũng rất hài lòng với cô ấy. Vậy mà từ ngày về sống chung, mối quan hệ giữa hai người cứ căng thẳng dần mà tôi chẳng hiểu nổi lí do.
Đầu tiên là dịp giỗ ba tôi. Mẹ tôi thường làm giỗ cho ông rất lớn. Và vào những ngày này, bà thường rất buồn. Những món ăn bà đều tự tay nấu nướng, như thể nấu cho ba tôi ăn khi còn sống. Hôm ấy, sau bữa cơm tối, mẹ tôi bàn với vợ chồng tôi những món cho đám giỗ. Vợ tôi nghe bàn nhiều món thì ngay lập tức bảo mẹ đừng nấu nướng cho mệt, để em thuê người nấu, người ta dọn dẹp sẵn cho mình vừa đỡ khổ, lại sạch sẽ.
Mẹ tôi há hốc miệng nghe em nói, tôi cũng thúc thúc tay ngầm bảo em đừng nói nữa, nhưng em vẫn say sưa vạch ra những mặt lợi của việc thuê người nấu. Thậm chí, em còn nói “thời buổi này, ai cũng bận rộn, nấu nướng chi cho vất vả. Dịch vụ nấu ăn bây giờ rất nhiều, thuê người nấu là tốt nhất, lại ngon miệng”.
Mẹ tôi nhăn mặt lại, sau đó bảo nếu em không muốn nấu thì để bà nấu, không việc gì phải đụng tay đụng chân vào. Rồi bà bỏ lên phòng. Chỉ còn 2 vợ chồng, tôi giải thích vì sao mẹ nhất quyết tự tay nấu. Em nghe rồi buồn buồn bảo vì em không muốn thấy mẹ khổ. Biết là em có ý tốt nhưng sau đó, em và mẹ tôi đã giận nhau cả tuần vì chuyện đó.
Sau đó, em lúc nào cũng kêu than mệt mỏi để không phải làm việc gia đình. Đi dạy thì thôi, về là em lên phòng nằm. Mẹ tôi thấy thế thì làm hết mọi việc. Có dâu mà bà vẫn phải nấu ăn, lau nhà, thậm chí là giặt quần áo cho em. Tôi lên tiếng bảo em về trách nhiệm của một nàng dâu thì em to tiếng trách tôi không thương vợ, vợ mệt mà còn bắt vợ làm việc.
Nhưng không lẽ ai đi dạy như em cũng đều mệt hay sao, cũng về nhà nằm ườn chờ cơm mẹ chồng nấu hay sao. Vì chuyện này mà tôi với em cãi nhau nhiều hơn. Mỗi lần như thế, mẹ tôi đều bảo tôi kệ em, bà làm được thì để bà làm. Nghe mà tôi càng xót xa cho mẹ mình nhiều hơn.
Rồi mẹ tôi còn bảo tôi đưa em đi khám. Nhưng em nhất quyết không chịu đi, còn bảo bệnh chết thì thôi. Có khi, mẹ tôi nấu ăn xong phải bê lên tận giường cho em ăn vì em kêu đau đầu không chịu được.
Thế mà một hôm, có tôi ở nhà, tôi kêu em xuống ăn cơm. Em nằm thiêm thiếp nhưng không xuống. Thấy mẹ bê cơm lên, tôi giật lại không cho. Tôi còn lớn tiếng trách em là bà dâu đỏng đảnh, mượn cớ bệnh để mẹ chồng hầu hạ. Em nghe được nên lấy cái ly quăng thẳng vào cửa vỡ tan tành, còn mắng tôi là vô trách nhiệm, không quan tâm đến vợ. Nóng máu, tôi định lên đánh em cho chừa cái tội hỗn. Nếu không phải mẹ can ngăn thì hôm đó, em chẳng xong với tôi.
Mẹ tôi cứ hối thúc em đi khám, tôi cũng kêu đi khám xem bệnh tình thế nào để còn có kế hoạch sinh con. Nhưng em vẫn không chịu đi. Nhìn em kêu đau đầu nằm trên giường, tôi tức đến nỗi bảo em đau thì đập đầu chết đi, không chịu đi khám thì đừng kêu rên với ai nữa.
Sau hôm ấy, chẳng nghe em kêu than gì nữa. Nhưng việc nhà em cũng chẳng làm. Thương mẹ, tôi càng căm ghét em hơn. Vợ chồng tôi cũng ngủ riêng từ hôm đó, thậm chí chẳng ai hỏi ai tiếng nào. Tôi còn chẳng cho mẹ chăm sóc con dâu và bảo đó không phải nhiệm vụ của bà.
Cho đến tháng trước, khi tôi đang sửa máy cho khách thì nhận được điện thoại của hiệu trưởng trường em dạy. Ông ấy nói rất gấp rằng vợ tôi xuất huyết ở tai, xỉu trên lớp đã được đưa đi bệnh viện, bảo tôi xuống gấp.
Những ngày này, chúng tôi quyết định chuyển em vào bệnh viện ở HCM để điều trị. Nhìn em nằm thiêm thiếp trên giường bệnh sau khi mổ, tim tôi đau nhói. Thương mẹ, nhưng tôi đã không quan tâm đến em, để em chống chọi bệnh một mình suốt hơn 1 năm qua. Nghĩ lại, tôi đúng là người đàn ông khốn nạn. Giờ tôi chỉ mong em nhanh khỏe lại để nói tiếng xin lỗi vợ cho lương tâm nhẹ nhàng hơn. Tôi và mẹ tôi phải làm thế nào để bù đắp cho vợ đây?
Bạn biết không, tôi cũng từng là một người chồng khốn nạn và giờ tôi đang hối hận, dằn vặt lương tâm vô cùng. Vì thương mẹ, giận vợ hỗn với mẹ mà tôi đã không tìm cách hiểu lí do vì sao em như thế. Cuối cùng, tôi để vợ mình sống trong đau đớn suốt hơn 1 năm qua.
Nhìn em thiêm thiếp ngủ, vẻ mặt mệt mỏi, tái xanh sau ca phẫu thuật mà lòng tôi đau nhói. Tới tận khi em ngất đi vì kiệt sức, tôi mới hiểu được lí do em thay đổi.
Tôi và vợ mình chơi chung nhóm từ hồi em học lớp 11, tới tận khi em học năm 3 đại học sư phạm, tôi mới dám ngỏ lời yêu. Đó là một đêm đặc biệt mà tôi không bao giờ quên được. Bên bờ biển Nha Trang thơ mộng, sau khi nhận bó hoa từ tay tôi, nghe lời tỏ tình của tôi, em đã ôm chầm lấy tôi. Em thì thầm bảo tôi rằng em đã yêu tôi lâu lắm rồi, nhưng không dám nói vì sợ tổn thương nếu bị tôi từ chối. Chúng tôi hạnh phúc và chìm trong mật ngọt của tình yêu như vậy.
Tôi và vợ mình chơi chung nhóm từ hồi em học lớp 11, tới tận khi em học năm 3 đại học sư phạm, tôi mới dám ngỏ lời yêu (Ảnh minh họa)
Sau những ngọt ngào, giận hờn, thử thách, chúng tôi cũng tiến tới cái đích tốt đẹp nhất của tình yêu sau 5 năm yêu nhau. Ngày cưới, đeo nhẫn vào tay em, tôi thề sẽ đem lại hạnh phúc, sẽ chăm sóc và bảo vệ em cả đời. Ấy vậy mà người làm em đau khổ nhất lại là tôi.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi ở chung với mẹ tôi. Tôi vốn mất ba từ nhỏ, mẹ thương tôi nên cứ ở vậy nuôi tôi lớn khôn. Có thể vì thế nên tôi không chỉ yêu mà còn rất thần tượng mẹ mình. Đối với tôi, chẳng người phụ nữ nào kiên cường, mạnh mẽ như bà và tôi không cho phép ai làm bà tổn thương.
Khi còn yêu, mối quan hệ giữa mẹ và vợ tôi rất tốt. Cô ấy thường hay tới nhà tôi chơi, nếu có đám, tiệc thì cô ấy đến ở lại tới 2,3 ngày để phụ mẹ tôi. Ai cũng khen cô ấy đảm đang, có hiếu. Mẹ tôi cũng rất hài lòng với cô ấy. Vậy mà từ ngày về sống chung, mối quan hệ giữa hai người cứ căng thẳng dần mà tôi chẳng hiểu nổi lí do.
Đầu tiên là dịp giỗ ba tôi. Mẹ tôi thường làm giỗ cho ông rất lớn. Và vào những ngày này, bà thường rất buồn. Những món ăn bà đều tự tay nấu nướng, như thể nấu cho ba tôi ăn khi còn sống. Hôm ấy, sau bữa cơm tối, mẹ tôi bàn với vợ chồng tôi những món cho đám giỗ. Vợ tôi nghe bàn nhiều món thì ngay lập tức bảo mẹ đừng nấu nướng cho mệt, để em thuê người nấu, người ta dọn dẹp sẵn cho mình vừa đỡ khổ, lại sạch sẽ.
Mẹ tôi há hốc miệng nghe em nói, tôi cũng thúc thúc tay ngầm bảo em đừng nói nữa, nhưng em vẫn say sưa vạch ra những mặt lợi của việc thuê người nấu. Thậm chí, em còn nói “thời buổi này, ai cũng bận rộn, nấu nướng chi cho vất vả. Dịch vụ nấu ăn bây giờ rất nhiều, thuê người nấu là tốt nhất, lại ngon miệng”.
Mẹ tôi nhăn mặt lại, sau đó bảo nếu em không muốn nấu thì để bà nấu, không việc gì phải đụng tay đụng chân vào. Rồi bà bỏ lên phòng. Chỉ còn 2 vợ chồng, tôi giải thích vì sao mẹ nhất quyết tự tay nấu. Em nghe rồi buồn buồn bảo vì em không muốn thấy mẹ khổ. Biết là em có ý tốt nhưng sau đó, em và mẹ tôi đã giận nhau cả tuần vì chuyện đó.
Sau đó, em lúc nào cũng kêu than mệt mỏi để không phải làm việc gia đình. Đi dạy thì thôi, về là em lên phòng nằm. Mẹ tôi thấy thế thì làm hết mọi việc. Có dâu mà bà vẫn phải nấu ăn, lau nhà, thậm chí là giặt quần áo cho em. Tôi lên tiếng bảo em về trách nhiệm của một nàng dâu thì em to tiếng trách tôi không thương vợ, vợ mệt mà còn bắt vợ làm việc.
Nhưng không lẽ ai đi dạy như em cũng đều mệt hay sao, cũng về nhà nằm ườn chờ cơm mẹ chồng nấu hay sao. Vì chuyện này mà tôi với em cãi nhau nhiều hơn. Mỗi lần như thế, mẹ tôi đều bảo tôi kệ em, bà làm được thì để bà làm. Nghe mà tôi càng xót xa cho mẹ mình nhiều hơn.
Rồi mẹ tôi còn bảo tôi đưa em đi khám. Nhưng em nhất quyết không chịu đi, còn bảo bệnh chết thì thôi. Có khi, mẹ tôi nấu ăn xong phải bê lên tận giường cho em ăn vì em kêu đau đầu không chịu được.
Thế mà một hôm, có tôi ở nhà, tôi kêu em xuống ăn cơm. Em nằm thiêm thiếp nhưng không xuống. Thấy mẹ bê cơm lên, tôi giật lại không cho. Tôi còn lớn tiếng trách em là bà dâu đỏng đảnh, mượn cớ bệnh để mẹ chồng hầu hạ. Em nghe được nên lấy cái ly quăng thẳng vào cửa vỡ tan tành, còn mắng tôi là vô trách nhiệm, không quan tâm đến vợ. Nóng máu, tôi định lên đánh em cho chừa cái tội hỗn. Nếu không phải mẹ can ngăn thì hôm đó, em chẳng xong với tôi.
Mẹ tôi cứ hối thúc em đi khám, tôi cũng kêu đi khám xem bệnh tình thế nào để còn có kế hoạch sinh con. Nhưng em vẫn không chịu đi. Nhìn em kêu đau đầu nằm trên giường, tôi tức đến nỗi bảo em đau thì đập đầu chết đi, không chịu đi khám thì đừng kêu rên với ai nữa.
Sau hôm ấy, chẳng nghe em kêu than gì nữa. Nhưng việc nhà em cũng chẳng làm. Thương mẹ, tôi càng căm ghét em hơn. Vợ chồng tôi cũng ngủ riêng từ hôm đó, thậm chí chẳng ai hỏi ai tiếng nào. Tôi còn chẳng cho mẹ chăm sóc con dâu và bảo đó không phải nhiệm vụ của bà.
Cho đến tháng trước, khi tôi đang sửa máy cho khách thì nhận được điện thoại của hiệu trưởng trường em dạy. Ông ấy nói rất gấp rằng vợ tôi xuất huyết ở tai, xỉu trên lớp đã được đưa đi bệnh viện, bảo tôi xuống gấp.
Những ngày này, chúng tôi quyết định chuyển em vào bệnh viện ở HCM để điều trị. Nhìn em nằm thiêm thiếp trên giường bệnh sau khi mổ, tim tôi đau nhói (Ảnh minh họa)
Tôi vội vã bỏ dở công việc chạy xuống viện thì nhận được tin em bị xuất huyết não. Trong não em có một khối u hiện đang phát triển. Tôi như chết đứng trước thông báo đó của bác sĩ. Ông cũng nói, vợ tôi đã cố gắng chịu đựng được hơn 1 năm là quá giỏi rồi, người khác chắc không làm được như vậy. Thì ra, em đã tự đi khám một mình, phát hiện bệnh, em không muốn tôi và mẹ lo lắng nên cứ âm thầm chịu đựng những cơn đau đầu hạnh hạ.Những ngày này, chúng tôi quyết định chuyển em vào bệnh viện ở HCM để điều trị. Nhìn em nằm thiêm thiếp trên giường bệnh sau khi mổ, tim tôi đau nhói. Thương mẹ, nhưng tôi đã không quan tâm đến em, để em chống chọi bệnh một mình suốt hơn 1 năm qua. Nghĩ lại, tôi đúng là người đàn ông khốn nạn. Giờ tôi chỉ mong em nhanh khỏe lại để nói tiếng xin lỗi vợ cho lương tâm nhẹ nhàng hơn. Tôi và mẹ tôi phải làm thế nào để bù đắp cho vợ đây?
Theo Trí Thức Trẻ
-
1 giờ trướcHình ảnh khiến nhiều nữ sinh "đứng tim".
-
1 giờ trướcMưu tính lừa đại gia, nữ người mẫu 30 tuổi họ Dương nhận cú trời giáng vì gậy ông đập lưng ông.
-
2 giờ trướcĐây là một trong những từ thường dùng của gen Z đang gây chú ý và khiến nhiều người thắc mắc; “cộng tươi” là gì và tại sao nó lại phổ biến đến vậy?
-
6 giờ trướcThấy hành động của tài xế, một số người lớn tuổi đã ra nói chuyện, thái độ khá gay gắt.
-
16 giờ trướcNữ streamer đình đám chia sẻ khoảnh khắc một mình hậu kết hôn.
-
17 giờ trướcCư dân mạng đang nhiệt tình "đẩy thuyền" cho DJ Wukong và Quyên Qui.
-
19 giờ trướcTan chảy con tim vì khoảnh khắc này…
-
20 giờ trướcHằng Du Mục không khỏi ấm ức khi nhắc lại câu chuyện đầy cảm lạnh giữa cô và Dịch Dương.
-
21 giờ trướcBTV Thu Hà khiến khán giả yêu mến bởi tài năng lẫn nhan sắc xinh đẹp. Để có được sắc vóc như vậy, nữ BTV cũng phải chú ý trong việc siết cân, giữ dáng.
-
22 giờ trướcMàn về đích ấn tượng giúp Lê Tiến Trọng Nghĩa giành vòng nguyệt quế trận tuần 3 và tấm vé chơi trận tháng 1 quý I Đường lên đỉnh Olympia 25.
-
1 ngày trướcGần một năm trở lại đây, người phụ nữ chỉ ngủ 1-2 tiếng/ngày, trằn trọc không sâu giấc, phải nhập viện tâm thần.
-
1 ngày trướcBố mẹ tóc đen nhưng chị Tú có mái tóc đỏ đều, đẹp, phần lông mi cũng có màu hơi đỏ.
-
1 ngày trướcĐã 2 năm trôi qua, khoảnh khắc này bỗng nhiên viral trở lại trên MXH.
-
1 ngày trướcNhiều người quan tâm đến cú đụng độ duyên nợ này.
-
1 ngày trướcMột trò chơi vô cùng nguy hiểm đang trở thành xu hướng trong các trường học Trung Quốc, khiến cơ quan quản lý phải ra cảnh báo.
-
1 ngày trướcBà Kamala Harris gây bất ngờ khi xuất hiện trong chương trình hài kịch “Saturday Night Live”. Chiến dịch tranh cử của ông Donald Trump sau đó lên tiếng chỉ trích Phó Tổng thống Mỹ.
-
1 ngày trướcMột trong những "thuật ngữ" đang được gen Z sử dụng thường xuyên thời gian gần đây chính là "tẻn tẻn", vậy "tẻn tẻn" nghĩa là gì?
Tin tức mới nhất
-
34 phút trước
-
34 phút trước
-
34 phút trước
-
1 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
8 ngày trước