Trở dạ ngay sau khi bị chồng đuổi ra khỏi nhà
Đêm đó tôi đi đẻ mà bụng đói cồn cào, cơn đau hành hạ trong 3 tiếng bé mới cất tiếng khóc chào đời. Vậy mà khi tôi sinh con xong, được chuyển ra bên ngoài vẫn chưa thấy chồng tới.
Tốt nghiệp đại học sư phạm, tôi gửi hồ sơ đi khắp nơi xin việc. Trong thời gian đợi việc, tôi có quen anh. Anh hơn tôi gần 12 tuổi, làm cùng cơ quan với bố tôi. Thực ra, tôi cũng là vì nhiều người vun vào nên đồng ý tìm hiểu anh.
Nhờ vào mối quan hệ của anh, tôi có được công việc như mình mong muốn, không những vậy anh còn giúp tôi có phương tiện đi lại, lòng tôi đầy cảm kích. Anh dắt tôi về ra mắt gia đình. Lần đầu gặp mặt nhưng cả nhà dành cho tôi sự quan tâm đặc biệt, khen ngợi tôi hết lời làm tôi đỏ bừng cả mặt. Sau 6 tháng quen nhau chúng tôi tổ chức hôn lễ. Vừa cưới xong chúng tôi đã có nhà riêng, căn nhà không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, được bố mẹ chồng mua lúc tôi đồng ý lấy anh.
Bạn bè, đồng nghiệp cho rằng tôi quá may mắn: Công việc, gia đình, nhà cửa ổn định. Người phụ nữ chỉ cần có vậy mà thôi. Tôi cũng mừng cho chính mình, ba tháng sau cưới tôi có mang, cứ ngỡ niềm vui sẽ nhân đôi nhưng nào ngờ nỗi buồn trong tôi ngày càng lớn. Chồng tôi thay đổi rõ nét, anh đi làm về nhà rất khuya, hỏi thì anh nói do công việc, nhưng tôi có gọi điện cho bố thì ông trả lời công ty dạo này không tăng ca.
Có đêm tôi ngồi chờ anh mỏi mòn bên mâm cơm, vậy mà khi về tới nhà, nghe tôi nói: "Sao anh về trễ vậy, em đợi đói cả ruột". Anh không một chút dịu dàng, còn nạt tôi: "Cô khùng sao, đói thì cứ ăn, ai kêu cô đợi". Anh tắm rửa rồi đi ngủ, tôi thì cổ họng nghẹn đắng nuốt cơm không được.
Tôi có thai nhưng anh không quan tâm hỏi han gì hết. Mỗi lần tôi muốn anh đưa đi khám thai, anh nói mình không rảnh. Anh kêu tôi tự thuê xe hay nhờ người đưa đi. Tôi tủi thân đến phát khóc. Tôi bị nghén, có hôm trong bữa ăn, không kìm chế được, tôi bịt chặt miệng ọ ọe buồn nôn. Vậy mà, anh ném mạnh đũa xuống mâm cơm, rồi cằn nhằn: "Ăn cũng không yên, không nuốt được thì đừng có cố". Nói xong anh đứng dậy bỏ về phòng. Tôi cố gắng không khóc nhưng không hiểu sao nước mắt cứ chảy.
Thời gian gần đây, anh ham mê đá bóng. Cứ mỗi chiều đi làm về là anh thay quần áo rồi vội vã ôm bóng bỏ đi. Căn nhà nằm trong con hẻm khá vắng. Tôi thì bụng ngày một to, lại ở nhà một mình nên sợ chết khiếp. Tôi năn nỉ anh hết lời nhưng anh vẫn không thay đổi. Có hôm giận quá, tôi quyết không cho anh đi. Anh bắt đầu gây chuyện, anh dùng những lời lẽ rất nặng và gào rất to. Đối diện nhà tôi có vài phòng trọ dành cho học sinh xa nhà, các em cũng biết tôi. Vậy mà anh vẫn không giữ cho tôi chút sĩ diện, anh kêu tôi bằng con này con nọ, mạt sát tôi thậm tệ. Anh đi rồi tôi ngồi khóc sưng cả mắt.
Cuối tuần trước, tôi nghỉ ở nhà, anh nói đi gặp gỡ bạn bè và sẽ về sớm. Vì bụng to nên tôi không đi chợ nổi đành dặn anh mua giúp tôi ít thức ăn chín. Anh về muộn thì tôi cũng sẵn đấy là ăn, không phải nấu nướng gì nữa. Anh đi từ xế chiều, 9 giờ đêm mới về. Gọi điện vài lần thì anh bực bội nạt nộ tôi rằng: “Làm gì mà gọi liên tục vậy, cô là mẹ tôi sao?”.
Khi về, tôi chưa kịp nói gì, anh đã ném luôn chiếc bánh giò vào mặt tôi. Bánh thì nóng, tôi lại phản ứng chậm chạp nên bị đau rát một bên má. Uất ức quá, tôi bật khóc mắng anh vô trách nhiệm, tệ bạc, đối xử tồi với vợ con. Nếu không yêu thương nữa thì để tôi về nhà bố mẹ. Nào ngờ, anh lôi tôi ra khỏi nhà rồi đóng cửa lại.
Trời lúc đó vừa tối vừa lạnh, trên người tôi chỉ mặc bộ quần áo ngủ, không có một đồng tiền trong tay. Tôi kêu khóc năn nỉ nhưng anh vẫn không mở cửa. Gọi không được, tôi đành đi bộ đến nhà người quen rồi gọi bố mẹ xuống đón.
Bố tôi vừa đi xe xuống đến nơi thì tôi có dấu hiệu trở dạ. Bố liền gọi taxi đưa tôi vào bệnh viện gần nhất. Tôi vừa vào phòng sinh, bố tôi liền gọi điện cho chồng. Đêm đó tôi đi đẻ mà bụng đói cồn cào, cơn đau hành hạ trong 3 tiếng bé mới cất tiếng khóc chào đời. Vậy mà khi tôi sinh con xong, được chuyển ra bên ngoài vẫn chưa thấy chồng tới.
Hai tuần nay mẹ con tôi vẫn ở nhà bố mẹ đẻ. Chồng tôi gọi điện giục về mấy lần nhưng tôi không về. Anh đến đón, bố tôi cũng không cho gặp. Ông nói không chấp nhận được người chồng đuổi vợ mang thai sắp sinh con ra khỏi nhà trong đêm hôm như vậy. Bố tôi rất tức giận, ông bảo tôi lập tức ly hôn, đưa cháu về đây sống. Sau này ông nuôi cháu cho tôi đi làm. Thà không chồng còn hơn có chồng như thế.
Tôi suy nghĩ rất nhiều, cũng muốn bỏ chồng. Nhưng hôm qua mẹ chồng tôi đến, xin lỗi rồi mong đón con dâu và cháu về. Bố tôi cho tôi quyền quyết định, song tôi không biết nên ở lại hay nên về. Chồng tôi chưa làm gì quá đáng, nhưng anh vô trách nhiệm quá, liệu rằng giờ có con rồi anh có thay đổi không?
Nhờ vào mối quan hệ của anh, tôi có được công việc như mình mong muốn, không những vậy anh còn giúp tôi có phương tiện đi lại, lòng tôi đầy cảm kích. Anh dắt tôi về ra mắt gia đình. Lần đầu gặp mặt nhưng cả nhà dành cho tôi sự quan tâm đặc biệt, khen ngợi tôi hết lời làm tôi đỏ bừng cả mặt. Sau 6 tháng quen nhau chúng tôi tổ chức hôn lễ. Vừa cưới xong chúng tôi đã có nhà riêng, căn nhà không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, được bố mẹ chồng mua lúc tôi đồng ý lấy anh.
Bạn bè, đồng nghiệp cho rằng tôi quá may mắn: Công việc, gia đình, nhà cửa ổn định. Người phụ nữ chỉ cần có vậy mà thôi. Tôi cũng mừng cho chính mình, ba tháng sau cưới tôi có mang, cứ ngỡ niềm vui sẽ nhân đôi nhưng nào ngờ nỗi buồn trong tôi ngày càng lớn. Chồng tôi thay đổi rõ nét, anh đi làm về nhà rất khuya, hỏi thì anh nói do công việc, nhưng tôi có gọi điện cho bố thì ông trả lời công ty dạo này không tăng ca.
Có đêm tôi ngồi chờ anh mỏi mòn bên mâm cơm, vậy mà khi về tới nhà, nghe tôi nói: "Sao anh về trễ vậy, em đợi đói cả ruột". Anh không một chút dịu dàng, còn nạt tôi: "Cô khùng sao, đói thì cứ ăn, ai kêu cô đợi". Anh tắm rửa rồi đi ngủ, tôi thì cổ họng nghẹn đắng nuốt cơm không được.
Bạn bè, đồng nghiệp cho rằng tôi quá may mắn: Công việc, gia đình, nhà cửa ổn định.
(Ảnh minh họa)
(Ảnh minh họa)
Tôi có thai nhưng anh không quan tâm hỏi han gì hết. Mỗi lần tôi muốn anh đưa đi khám thai, anh nói mình không rảnh. Anh kêu tôi tự thuê xe hay nhờ người đưa đi. Tôi tủi thân đến phát khóc. Tôi bị nghén, có hôm trong bữa ăn, không kìm chế được, tôi bịt chặt miệng ọ ọe buồn nôn. Vậy mà, anh ném mạnh đũa xuống mâm cơm, rồi cằn nhằn: "Ăn cũng không yên, không nuốt được thì đừng có cố". Nói xong anh đứng dậy bỏ về phòng. Tôi cố gắng không khóc nhưng không hiểu sao nước mắt cứ chảy.
Thời gian gần đây, anh ham mê đá bóng. Cứ mỗi chiều đi làm về là anh thay quần áo rồi vội vã ôm bóng bỏ đi. Căn nhà nằm trong con hẻm khá vắng. Tôi thì bụng ngày một to, lại ở nhà một mình nên sợ chết khiếp. Tôi năn nỉ anh hết lời nhưng anh vẫn không thay đổi. Có hôm giận quá, tôi quyết không cho anh đi. Anh bắt đầu gây chuyện, anh dùng những lời lẽ rất nặng và gào rất to. Đối diện nhà tôi có vài phòng trọ dành cho học sinh xa nhà, các em cũng biết tôi. Vậy mà anh vẫn không giữ cho tôi chút sĩ diện, anh kêu tôi bằng con này con nọ, mạt sát tôi thậm tệ. Anh đi rồi tôi ngồi khóc sưng cả mắt.
Cuối tuần trước, tôi nghỉ ở nhà, anh nói đi gặp gỡ bạn bè và sẽ về sớm. Vì bụng to nên tôi không đi chợ nổi đành dặn anh mua giúp tôi ít thức ăn chín. Anh về muộn thì tôi cũng sẵn đấy là ăn, không phải nấu nướng gì nữa. Anh đi từ xế chiều, 9 giờ đêm mới về. Gọi điện vài lần thì anh bực bội nạt nộ tôi rằng: “Làm gì mà gọi liên tục vậy, cô là mẹ tôi sao?”.
Khi về, tôi chưa kịp nói gì, anh đã ném luôn chiếc bánh giò vào mặt tôi. Bánh thì nóng, tôi lại phản ứng chậm chạp nên bị đau rát một bên má. Uất ức quá, tôi bật khóc mắng anh vô trách nhiệm, tệ bạc, đối xử tồi với vợ con. Nếu không yêu thương nữa thì để tôi về nhà bố mẹ. Nào ngờ, anh lôi tôi ra khỏi nhà rồi đóng cửa lại.
Đêm đó tôi đi đẻ mà bụng đói cồn cào, cơn đau hành hạ trong 3 tiếng bé mới cất tiếng khóc chào đời. (Ảnh minh họa)
Trời lúc đó vừa tối vừa lạnh, trên người tôi chỉ mặc bộ quần áo ngủ, không có một đồng tiền trong tay. Tôi kêu khóc năn nỉ nhưng anh vẫn không mở cửa. Gọi không được, tôi đành đi bộ đến nhà người quen rồi gọi bố mẹ xuống đón.
Bố tôi vừa đi xe xuống đến nơi thì tôi có dấu hiệu trở dạ. Bố liền gọi taxi đưa tôi vào bệnh viện gần nhất. Tôi vừa vào phòng sinh, bố tôi liền gọi điện cho chồng. Đêm đó tôi đi đẻ mà bụng đói cồn cào, cơn đau hành hạ trong 3 tiếng bé mới cất tiếng khóc chào đời. Vậy mà khi tôi sinh con xong, được chuyển ra bên ngoài vẫn chưa thấy chồng tới.
Hai tuần nay mẹ con tôi vẫn ở nhà bố mẹ đẻ. Chồng tôi gọi điện giục về mấy lần nhưng tôi không về. Anh đến đón, bố tôi cũng không cho gặp. Ông nói không chấp nhận được người chồng đuổi vợ mang thai sắp sinh con ra khỏi nhà trong đêm hôm như vậy. Bố tôi rất tức giận, ông bảo tôi lập tức ly hôn, đưa cháu về đây sống. Sau này ông nuôi cháu cho tôi đi làm. Thà không chồng còn hơn có chồng như thế.
Tôi suy nghĩ rất nhiều, cũng muốn bỏ chồng. Nhưng hôm qua mẹ chồng tôi đến, xin lỗi rồi mong đón con dâu và cháu về. Bố tôi cho tôi quyền quyết định, song tôi không biết nên ở lại hay nên về. Chồng tôi chưa làm gì quá đáng, nhưng anh vô trách nhiệm quá, liệu rằng giờ có con rồi anh có thay đổi không?
Theo Afamily/ trí thức trẻ
-
5 giờ trướcNhững "bóng hồng" trong Khối diễu binh nữ gây ấn tượng với người dân và du khách bằng vẻ ngoài tươi tắn, mạnh mẽ.
-
8 giờ trướcSau hơn 10 năm bên nhau, Huyền Baby vẫn luôn được chồng đại gia yêu chiều hết mực.
-
10 giờ trướcNhiều người nhận xét tỷ lệ cơ thể của Parvinee Tatiyakajohnlert thậm chí còn đẹp hơn nhân vật trong truyện.
-
11 giờ trướcLiễu Trí Vũ từng là cái tên gây chấn động Trung Quốc khi từ chối Viện công nghệ Massachusetts danh giá nhất nước Mỹ để đi tu ở tuổi 22.
-
11 giờ trướcBa vị huấn luyện viên liên tiếp gần đây của đội tuyển Việt Nam là Park Hang Seo, Philippe Troussier và Kim Sang-sik từng xuất hiện trong cùng một trận đấu năm 2000.
-
12 giờ trướcZhao, người nổi tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc, khốn khổ vì bị vùi dập khi có người phát hiện anh rất giống nghi phạm giết người bị truy nã 19 năm trước.
-
12 giờ trướcHuấn luyện viên Kim Sang-sik từng ấn tượng với 2 cầu thủ Việt Nam là Nguyễn Công Phượng và Nguyễn Văn Toàn.
-
13 giờ trướcMột căn siêu hộ nhỏ có giường sát toilet ở Thượng Hải, Trung Quốc đang gây sốt vì vừa rao giá 300 nhân dân tệ (hơn 1 triệu đồng) một tháng lập tức có khách thuê.
-
13 giờ trướcĐây là lần đầu tiên Linh Rin hiếm hoi khoe ảnh rõ một phần gương mặt con gái 5 tháng tuổi trên trang cá nhân.
-
14 giờ trướcHLV Kim Sang-sik có cùng công ty đại diện với ông Park Hang Seo và đây là lý do giúp quá trình đàm phán hợp đồng được đẩy nhanh hơn.
-
14 giờ trướcCô gái kết hôn với 8 người đàn ông ở các thành phố khác nhau trong 5 năm để rồi nhận về cái kết ê chề vì âm mưu lừa đảo.
-
14 giờ trướcTrưa 3/5, VFF chính thức công bố danh tính tân HLV trưởng đội tuyển Việt Nam - ông Kim Sang Sik người Hàn Quốc.
-
15 giờ trướcGia đình nữ sinh cho biết nữ sinh phải khâu 17 mũi trên mặt và tình trạng sức khỏe vẫn còn nghiêm trọng.
-
15 giờ trướcSau những đóng góp to lớn trong lĩnh vực Toán học, ở tuổi 23, Lưu Lộ được Đại học Trung Nam (Trung Quốc) bổ nhiệm làm giáo sư. Anh trở thành giáo sư Toán học trẻ nhất nước này, tại thời điểm đó.
-
16 giờ trướcÔng Mai Đức Chung - chuyên gia của Hội đồng huấn luyện viên quốc gia - nêu quan điểm về huấn luyện viên mới của đội tuyển Việt Nam.
-
16 giờ trướcNhiều thông tin cho rằng HLV Kim Sang-sik có thể nhận mức lương lên đến 1 triệu USD/năm nếu đồng ý đẫn dắt đội tuyển Việt Nam.
-
16 giờ trướcThấy khách hàng mua hơn 500 nghìn nhân dân tệ vàng trang sức từ cửa hàng mà không cần xem kiểu dáng hay hỏi giá, nhân viên liền báo cảnh sát.
-
17 giờ trước16h15 chiều 3/5, VFF công bố danh tính HLV trưởng kế nhiệm ông Troussier dẫn dắt tuyển Việt Nam - người được kỳ vọng sẽ gặt hái được nhiều thành công như triều đại Park Hang Seo.
Tin tức mới nhất
Hay nhất 2sao
-
17 ngày trước