Vì nghi ngờ chồng ngoại tình, tôi đã hành động một cách hồ đồ

Sau hôm đó, dù cho tôi xin lỗi, giải thích gì thì anh vẫn hờ hững, giận tôi.

Tôi với anh là thanh mai trúc mã nên có thể nói chúng tôi hiểu cả về tính cách đến đặc thù công việc của nhau. Tôi là giáo viên của một trung tâm ngoại ngữ, còn chồng là nhân viên kinh doanh của một công ty viễn thông. Cuộc sống của chúng tôi không dư giả cho lắm. Nhưng đến khi bố mẹ hai bên góp tiền mua cho một căn hộ chung cư, thì cuộc sống của chúng tôi nhẹ nhàng đi rất nhiều.

Chỉ có điều khiến tôi luôn lo lắng, bất an chính là tính cách của chồng. Anh là người kháđào hoa, mồm mép giảo hoạt nên đi tới đâu anh cũng gây được sự chú ý với mọi người, nhất là người khác giới. Vì vậy, lúc nào tôi cũng sợ anh có người con gái khác.

Thực lòng mà nói, chồng tôi chỉ thuộc diện  mồm mép chứ không phải là dạng người ham hố chuyện trai gái, tán tỉnh lắm. Nhưng là người vợ, người hiểu sức hút thực sự của anh nên tôi vẫn phải đề phòng. Với hơn cả, ở xã hội ngày nay, đôi khi đàn ông bị lôi kéo, mồi chài chứ không hoàn toàn vì họ muốn phản bội vợ con.

3 năm hôn nhân, và hàng chục năm chơi thân và yêu nhau, chúng tôi có nhiều thăng trầm, thậm chí cũng vài ba lần chia tay hụt. Nhưng sau tất cả chúng tôi lại trở về bên nhau. Tôi hiểu và luôn nghĩ chúng tôi có duyên vợ chồng, và tình cảm sâu nặng. Nhưng khoảng 1 năm trở lại đây, tôi không hiểu nổi cách cư xử của chồng mình nữa. Dường như, với anh tôi là người vô hình, tôi cảm tưởng rằng mình chẳng còn ý nghĩa với anh nữa.

Hồi tôi mang bầu 6 tháng, công việc của anh khá bận rộn nên chẳng có thời gian quan tâm, để ý đến tôi. Cứ đi làm về, tôi lại cơm nước, rồi đợi chờ anh tới tận nửa đêm. Nhiều lần riết như vậy, tôi sinh nghi chồng ngoại tình, nên cũng bày đặt theo dõi, quản lý.

ngoại tình
Nhiều lần riết như vậy, tôi sinh nghi chồng ngoại tình, nên cũng bày đặt theo dõi,
 quản lý. (Ảnh minh họa)


Lần đó, chồng đi công tác tỉnh, tôi lo lắng, nghi ngờ nên bắt xe xuống tận nơi anh công tác. Gọi điện, anh nói vừa tiếp khách về, đang ở phòng một mình. Nhưng khi vào khác sạn anh nghỉ, tôi lại bắt gặp anh với một người phụ nữ lớn tuổi hơn chúng tôi đang ngồi nói chuyện, cười đùa với nhau. Rõ ràng, chồng tôi nói dối, nhưng bản chất vấn đề không như tôi nghĩ. Họ đang bàn công việc.

Khi ấy, tôi nghĩ chồng lăng nhăng, ngoại tình, lừa dối mình, nên tôi lao vào dúm tóc, cấu xé người phụ nữ kia. Và chỉ dừng lại khi anh cho tôi cái tát trời giáng. Rồi anh vội vàng xin lỗi, chạy lại đỡ người phụ nữ kia, bỏ mặc tôi đau đớn, choáng váng.

Sau hôm đó, dù cho tôi xin lỗi, giải thích gì thì anh vẫn hờ hững, giận tôi. Cho tới tận khi tôi sinh thì tình cảm vợ chồng mới đỡ hơn. Anh biết hỏi han sức khỏe của hai mẹ con, biết quan tâm tôi cần gì, thích gì. Nhưng có điều, tôi gọi điện, chồng không bao giờ nghe máy. Có việc gì cứ để lại tin nhắn, nếu cần thiết thì anh sẽ gọi về hỏi.

Biết bao lần, dù là gọi điện xem anh sắp về chưa, hay  nhờ vả anh mua hộ thứ đồ gì đó, thì chồng cũng không bao giờ bắt máy. Tôi như phát điên, bởi lẽ làm như vậy, có nghĩa anh không tôn trọng tôi. Tôi nổi cáu, giận dữ với anh về chuyện đó, nhưng anh vẫn thản nhiên nói: “Anh không muốn nghe máy, vì em phiền phức lắm. Có việc gì cứ nhắn tin để lại, hoặc cần thì anh sẽ tự gọi”.

Dù cho tôi có giải thích, hứa hẹn gì thì câu trả lời của chồng vẫn vậy, anh vẫn không bao giờ nghe điện thoại của tôi. Nói cũng chẳng ai tin nổi đâu, suốt 1 năm qua, dù tôi có dùng số khác gọi, anh bắt máy, nghe giọng tôi thì lập tức tắt luôn.

ngoại tình
Thực lòng, tôi không hiểu chồng tôi đang nghĩ và cư xử kiểu gì nữa. (Ảnh minh họa)


Tôi như phát điên với cách hành xử của chồng, dù khóc lóc, năn nỉ vẫn như vậy, nên dần tôi cũng quen, và không còn tiều tụy, hay suy sụp nữa. Tuy nhiên, điều đáng nói là chỉ có khi đi ra ngoài, chồng mới như vậy, còn lại về nhà anh vẫn chăm lo cho mẹ con tôi, vẫn đưa con đi chơi, chăm sóc yêu thương mẹ con tôi như trước.

Nhiều lúc, tôi hỏi chồng vì sao anh làm thế, anh không muốn tôi quan tâm tới anh hay muốn biết tôi cần gì sao? Thì anh chỉ trả lời: “Anh ra ngoài vì công việc,  không muốn bị em làm phiền” rôi lập tức lảng sang chuyện khác.

Cách đây 2 hôm, con tôi bị sốt, cô giáo gọi đến lớp đón về, đi khám thì bác sĩ nói bị sốt vi rút, giữ lại viện điều trị. Dù có gọi cho anh bao nhiêu lần, cũng không nghe máy. Tôi phát điên, nhắn tin chửi rủa và thông báo con nằm viện. Chỉ sau tin nhắn ấy chừng 15 phút, thì anh xuất hiện ngay.

Thực lòng, tôi không hiểu chồng tôi đang nghĩ và cư xử kiểu gì nữa. Tôi không hiểu nổi, trong lòng anh tôi có vị trí gì nữa, vẫn yêu thương nhưng không có sự quan tâm gắn kết. Ban ngày, khi bộn bề công việc chúng tôi chỉ tồn tại như hai người xa lạ. Đến cả khi cần, cũng chẳng thể gọi anh. Có ai làm chồng mà như anh không, và chắc cũng chẳng có người vợ nào thảm hại như tôi. Tôi phải làm sao đây? Xin mọi người cho tôi lời khuyên.

Theo Tri Thức Trẻ


Tin tức mới nhất