Hai lần thất tình, lấy chồng già và bi kịch "chồng đại lãn"

Tôi gặp chồng tôi bây giờ khi đã qua hai mối tình. Mối tình nào tôi cũng yêu thiết tha nhưng bị phản bội phũ phàng khiến tôi mất hết cả niềm tin vào tình yêu, vào đàn ông.

Tôi gặp anh khi anh đã lớn tuổi rồi. Ở thời điểm ấy anh trong mắt tôi là một người đàn ông lớn tuổi, chững chạc, tâm lý, ít nói nhưng tình cảm.

Khi ra mắt gia đình, bố mẹ tôi cũng hài lòng vì anh có vẻ từng trải, chững chạc của một người đàn ông chín chắn, khác hẳn với những người đàn ông trẻ tuổi trước đây tôi đã từng yêu. Chúng tôi nhanh chóng đi đến hôn nhân sau nửa năm hẹn hò.

Lúc còn yêu nhau, đôi khi tôi thấy anh khá lười biếng. Có lần đến nhà anh tôi thấy rất bừa bộn. Tôi có ý thắc mắc thì anh giải thích một cách hài hước "em có biết những người bề bộn là những người thông minh không". Tôi cười và bỏ qua những chi tiết nhỏ đó. Thế nhưng lấy anh về, sống một cuộc sống vợ chồng, tôi mới thấm thía bi kịch lấy chồng đại lãn.

Chồng tôi lười vô cùng. Tắm xong anh vứt quần áo lung tung. Quần nhỏ của anh, có lúc tôi tìm thấy ở góc phòng tắm. Tôi nói thì anh bảo để sau rút kinh nghiệm. Nhưng sau đâu chẳng thấy, cuối cùng lại chỉ tôi là người đi thu dọn. Có lần tôi đi công tác, một tuần sau về thấy nguyên cả thau quần áo anh thay từ một tuần đó không thèm mang lên phòng máy giặt. Tôi nói thì anh lại chống chế "để một tuần cho đầy một mẻ, như thế là tiết kiệm". Tôi thấy kinh hãi khi đem đống quần áo của anh đi giặt. Ngủ dậy thì giường chiếu lôi thôi. Tôi luôn là người dậy trước xuống bếp chuẩn bị bữa sáng, nhưng lần nào lên phòng tôi cũng lại là người dọn đống chăn gối bừa bộn trên giường. Nhiều lần quá tôi cáu thì anh lại xoa dịu "vì em sạch sẽ quá nên thấy tức mắt, thôi để sau anh làm"... Nhà 4 tầng thì chưa bao giờ anh leo lên đến tầng 4, "vương quốc" của anh chỉ quanh quẩn từ phòng làm việc sang phòng ngủ. Mà phòng làm việc của anh thì thôi rồi, sách bút vương cùng với tóc, mạng nhện, thật khiếp sợ. Tôi vào một lần mà không dám vào lần hai.

Vợ chồng son là thế, từ lúc lấy chồng, tôi mất rất nhiều thời gian cho việc lau dọn, quét dọn nhà cửa. Đến khi có con cuộc sống mới thật là kinh khủng. Chồng tôi lười dường như không thể còn ai lười và bẩn hơn anh. Chúng tôi ở riêng, lại không có người đỡ đần nên khi con còn nhỏ tôi phải nhờ mẹ lên ở cùng ba tháng cữ. Có mẹ tôi lên, chồng tôi càng ỉ lại. Bà chăm con suốt cả ngày nên đêm phải để bà được ngủ. Vì thế việc chăm con đêm phải đến phần chồng tôi. Thế nhưng hễ nhờ chồng cái gì là anh lại cáu hoặc làm cho xong. Cứt su của con tôi bảo anh vò luôn để sớm mai giặt, anh ậm ừ hôm sau tôi thấy còn nguyên đầy trong phòng tắm lẫn với quần áo khác.

Ban đêm là thế, ban ngày có được nghỉ ngày nào là anh lại cày game ngày đấy. Cả ngày chả bế con hay chơi với con được lúc nào. Việc nhà thì ỷ lại hết vào mẹ vợ. Việc chăm con thì phó mặc cho vợ mới sinh. Tôi thực sự căng thẳng vì chồng lười và bẩn. Tôi hết cả cảm xúc với chồng. Đến mức có những đêm anh đòi, tôi bực mình đẩy thẳng ra. Cứ thế rồi vợ chồng căng thẳng với nhau. Chồng trong mắt tôi bây giờ vừa lười, vừa bẩn lại còn thô lỗ. Tôi chán ngấy rồi. Mong các bạn cho lời khuyên. Xin chân thành cảm ơn.

Theo Gia đình & Xã hội


bi kịch hôn nhân thất tình chồng già vợ trẻ lấy chồng hôn nhân

Tin tức mới nhất