Hành động từ bố của người yêu khiến tôi chết điếng

Khi tôi đứng nhận tiền, ông đã cố tình nhét vào ngực tôi 2 tờ 500 ngàn và nói: “Vậy đủ chưa cô bé? Một gái nhậu thuê như cô chỉ có thể nhận tiền bồi thế này. Cô không xứng đáng bước chân vào nhà tôi”.

Ngày bước chân lên thành phố để tiếp tục ước mơ học đại học, tôi biết mình sẽ rất khổ. Tôi sẽ phải làm thêm thật nhiều để khiến tiền trang trải học phí và sinh hoạt. Tất cả vì nhà tôi rất nghèo.

Thế nhưng, lang thang tìm việc suốt 5 ngày, tôi vẫn chẳng kiếm được việc gì có thể có nhiều tiền. Rửa bát, phục vụ, làm nhân viên quán cà phê, cao lắm lương chỉ hơn 1 triệu 1 tháng. Tôi cần số tiền nhiều hơn. Thế rồi, khi đến hỏi một quán nhậu, tôi nhận được câu hỏi từ chủ quán: “Nếu em chịu làm người nhậu thuê, em có thể kiếm vài triệu mỗi tháng”. Tôi khá bất ngờ và nói cần thời gian suy nghĩ. Nhưng tôi đã nhanh chóng nhận lời, vì tôi đang cần tiền đóng học phí. Thế là từ đó, tôi chính thức trở thành “gái nhậu thuê”.

Tôi khác với những cô tiếp thị bia. Họ có thể uống, cũng có thể không cần phải uống cùng khách. Nhưng tôi thì khác, nếu có bàn khách gọi, tôi phải đến uống cho đến khi họ tan tiệc mới thôi. Những ngày đầu, tôi say đến mức chẳng biết trời đất gì, thậm chí còn nôn đầy trong nhà vệ sinh. Nhưng dần dần, tôi quen và biết cách đong đưa đùn đẩy để khách say trước. Từ ngày làm việc này, tôi dư dả hơn, có tháng còn gởi được tiền về giúp ba mẹ mình.

Tôi quen Thành cũng trong quán nhậu này. Khi đó, Thành vừa chia tay người yêu nên buồn chán và đến nhậu giải sầu. Anh gọi tôi ra uống cùng cho vui. Chúng tôi đã uống rất nhiều, và càng uống, mắt anh càng đỏ. Anh bắt đầu kể lể về cuộc tình 3 năm của mình, về chuyện người yêu anh chia tay anh vì không thể chịu đựng nổi ba mẹ anh. Tôi lúc đó chỉ ngồi im lặng nghe anh tâm sự. Cuối cùng, anh say đến mức không thể ra về được và phải ngủ lại quán.

nhậu thuê

Từ sau hôm đó, Thành hay đến quán tôi hơn, và mỗi lần đến đều gọi tôi ra nói chuyện. Nếu tôi đang bận ngồi với bàn khác, anh sẵn sàng đợi tôi, dù biết rất lâu. Rồi anh mời tôi đi ăn đêm khi tôi tan giờ làm. Chúng tôi cứ thế xích lại gần nhau hơn. Hầu như, đêm nào anh cũng đến. Anh nói, anh không đến, không nhìn thấy tôi, anh lại thấy buồn buồn, nhơ nhớ rất khó chịu. Lời anh nói khiến một cô gái mới tròn 20 tuổi như tôi rất vui mừng. Hơn 6 tháng sau, Thành ngỏ ý muốn tôi làm người yêu anh. Chúng tôi cứ thế thành một cặp.

Thành hay dẫn tôi bề nhà anh chơi. Nhà anh rất giàu có, nhưng ba mẹ anh cũng rất khó tính. Tôi nhớ như in ngày đầu tiên tôi đến. Tôi đã mặc bộ váy hồng nhạt, tranh điểm kĩ càng, mua thêm ít trái cây. Khác với tưởng tượng của tôi, ba mẹ anh tỏ ra khá hờ hững với việc con trai dẫn bạn gái về nhà. Họ chỉ hỏi tôi đang làm gì và khi biết tôi vẫn là sinh viên thì họ cũng thôi không nói gì thêm nữa. Trong bữa ăn, không ai nói với ai tiếng nào, không khí cứ nặng nề trôi qua khiến tôi sợ hãi.

Sau đó, anh dẫn tôi về nhà vài lần nữa, nhưng lần nào tôi cũng sợ hãi. Bởi ba mẹ anh luôn nhìn tôi đầy soi mói và áp đặt. Tôi bắt đầu hiểu được nguyên do dẫn đến cuộc chia tay của anh lần trước. Vì thế, mỗi lần anh gợi ý về nhà anh chơi, tôi lại kiếm cớ từ chối.

Sau khi yêu anh, tôi vẫn làm công việc cũ. Tôi luôn tự hào nói với anh là tôi sẽ không sa ngã, tôi sẽ giữ được mình vì tôi làm ở đây hơn một năm mà chẳng xảy ra chuyện gì. Tôi không muốn nhận tiền giúp đỡ của anh. Vì vậy, hàng đêm, anh vẫn đến đợi tôi như một thói quen.

Cho đến một hôm, tôi gặp ba anh trong quán nhậu. Ông đi cùng một vài người nữa, và một trong số họ là khách quen của quán đã gọi tôi ra tiếp bia. Lúc đó, người yêu tôi chưa tới. Tôi đi ra, và sững lại khi thấy ba anh ngồi đó, nhìn tôi với vẻ mặt đáng sợ. Tôi vội vã đi vào và tìm lí do để không ra bàn đó nữa. Nhưng chính ba anh lại là người vào kéo tôi ra.

Họ chỉ ngồi một lát rồi ra về. Trước khi về, ba anh thanh toán tiền. Khi tôi đứng nhận tiền, ông đã cố tình nhét vào ngực tôi 2 tờ 500 ngàn và nói: “Vậy đủ chưa cô bé? Một gái nhậu thuê như cô chỉ có thể nhận tiền bồi thế này. Cô không xứng đáng bước chân vào nhà tôi”. Tôi chết lặng trước hành động và lời nói đó của ông. Khuôn mặt tôi đỏ bừng, tôi thật sự xấu hổ.

Ba anh ra về được một lát thì anh đến và mua thức ăn cho tôi. Tôi vẫn giấu anh chuyện vừa gặp ba anh khi nãy, nhưng tôi đang hoảng sợ. Ba mẹ anh vốn dĩ không thích tôi rồi, bây giờ lại biết tôi làm cái nghề này, liệu họ có còn chấp nhận tôi nữa không? Nhớ lại cảnh ông nhét tiền cho tôi, tôi thấy nhục nhã quá. Nhưng bảo tôi rời xa anh, tôi không làm được vì đã quá yêu anh. Tôi cũng không thể bỏ nghề, vì tôi vẫn đang học năm 3, cần rất nhiều tiền. Tôi có nên đến gặp ba anh để giải thích không mọi người?

Theo Afamily/Trí thức trẻ

Tin tức mới nhất