Trưởng thành là hành trình không ai có thể chuẩn bị sẵn. Chúng ta lớn lên giữa những lời chỉ bảo, những kỳ vọng, những bài học sách vở, nhưng không một ai dạy cho ta cách vượt qua tuyệt vọng, cách đối diện thất bại hay cách đứng dậy khi cuộc đời đẩy ngã. Và chính từ những khoảng trống ấy, cuộc đời bước vào, dạy ta bằng những cú vấp tưởng như muốn quật ngã con người.

Không ai nói trước rằng bạn sẽ thất bại dù đã cố gắng hết sức. Không ai nhắc bạn rằng có lúc sự chân thành sẽ bị hiểu lầm, có lúc nỗ lực sẽ không được đền đáp, và có lúc bạn phải tự chữa lành những tổn thương không ai nhìn thấy.

Nhưng chính những điều ấy lại là chương quan trọng nhất của trưởng thành: chương mà chỉ cuộc đời mới có quyền viết, còn ta buộc phải đọc và tự rút ra kết luận.

Không ai dạy mình cách lớn lên chỉ có cuộc đời dạy bằng những cú vấp
Ảnh minh họa

Cú vấp không bao giờ dễ chịu. Nó làm bạn đau, hoang mang, thậm chí muốn bỏ cuộc. Nhưng cũng từ chính nỗi đau đó, bạn hiểu thêm về bản thân, biết cách tự đứng dậy, học cách kiên nhẫn, và quan trọng hơn cả là nhận ra mình mạnh mẽ hơn những gì đã tưởng.

Con người không trưởng thành trong những ngày bình yên. Chúng ta lớn lên từ những lần vấp ngã, những đêm dài trăn trở và những khoảnh khắc phải tự hỏi: nên tiếp tục hay dừng lại.

Cuộc đời dạy ta rằng thành công không đến từ việc tránh sai lầm, mà đến từ việc biết bước tiếp sau sai lầm. Dạy ta rằng không ai đủ thời gian để kèm cặp mình suốt đời, nên phải tự học cách sống, cách chịu trách nhiệm và cách bảo vệ chính mình. Mỗi lần vấp ngã là một lần ta học được bài học mà sách vở không thể dạy: bài học về bản lĩnh.

Có lẽ khi nhìn lại, chúng ta sẽ biết ơn những lần gục ngã từng khiến mình tưởng chừng không đứng dậy nổi. Nhờ chúng, ta học được cách trân trọng những gì đang có, nhìn rõ đâu là điều quan trọng và đâu là thứ nên buông bỏ. Không ai dạy mình cách lớn lên, nhưng cuộc đời bằng sự khắc nghiệt của nó đã dạy ta trở thành phiên bản mạnh mẽ hơn.

Không ai dạy mình cách lớn lên chỉ có cuộc đời dạy bằng những cú vấp
Ảnh minh họa

Trưởng thành không phải là điều ai cũng muốn, nhưng lại là điều không ai có thể tránh. Và hành trình ấy, dù nhiều đau đớn, vẫn là hành trình đáng giá nhất. Vì cuối cùng, những cú vấp không hạ gục ta, mà chính là điều đã giúp ta đứng vững và bước xa hơn trên con đường của chính mình.

Qin
Theo Thương Trường