Muốn trốn khỏi người đã lấp đầy trái tim tôi

Không thể bên nhau, tôi chỉ mong cách xa để lòng yên bình. Vậy mà dù nói thế nào anh cũng xuất hiện sau vài tuần cố tránh mặt.

Tôi và bạn trai quen nhau được một thời gian nhưng gia đình anh cấm cản vì đã chọn cho anh một vị hôn thê phù hợp. Mặc dù thế nhưng chúng tôi vẫn yêu và mong có thể tìm một lối thoát. Nhiều lần gia đình anh biết chúng tôi vẫn tiếp tục nên đã ra sức ngăn cản, thể hiện thái độ vô cùng cương quyết. Anh đã bảo vệ tôi rất nhiều. Sau tất cả những cơn tức giận của gia đình anh, tôi chưa từng một lần phải trực tiếp hứng chịu (chỉ nghe anh kể lại với nhiều tình tiết giảm nhẹ, mãi về sau khi có cơ hội gặp mọi người trong nhà anh tôi mới biết họ đã dành cho mình những lời lẽ cay nghiệt như thế nào).

yeu-xa-1364-1440218645.jpg
Ảnh minh họa


Trong suốt một năm quen nhau, dù yêu nhưng áp lực quá nhiều cũng làm tôi và anh dần mệt mỏi. Một lần mẹ anh gọi điện thoại cho tôi và nói những lời quá đáng, tôi thấy tổn thương nhiều, đã trút hết phẫn nộ vào anh. Giờ phút đó, ngoại trừ những đau đớn, thêm sự cố gắng không được công nhận của mình, tôi chẳng còn thấy gì nữa, ngay cả tình yêu của anh. Anh chỉ im lặng nghe tôi mắng, rồi lại nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng sau khi những lời nói cứa vào tim anh dừng lại trên môi tôi.

Tôi biết anh yêu nhưng bản thân thực sự bế tắc. Rồi như giọt nước tràn ly, thời gian sau đó tôi đã không giữ nổi bình tĩnh khiến cho mối quan hệ của cả hai càng tệ. Một nửa trong lòng tôi muốn anh rời xa, căm ghét tôi để tôi có thể buông tay mà không hối hận. Một nửa tôi không muốn từ bỏ tình cảm của mình, từ bỏ người mình rất yêu. Tôi từng chia tay nhiều lần vì không chịu nổi áp lực nhưng lần nào anh cũng thuyết phục quay về. Tôi chẳng có một không gian để lòng mình được lắng lại.

Rồi cái gì đến cũng đến, cuộc cãi vã cuối cùng của chúng tôi đã diễn ra. Tôi xúc phạm anh nặng nề, không những vậy còn xúc phạm anh trước bạn bè và gia đình anh. Bao nhiêu uất ức, mệt mỏi tôi trút ra hết. Sau nhiều phút sững sờ anh cũng đáp lại tôi bằng những lời nặng nề. Tôi không ngờ anh có thể nói những lời như thế. Chúng tôi chia tay. Trong mắt cả hai, đối phương thực sự là người đáng sợ.

Cứ thế một năm trôi đi, tôi qua hai mối tình với hai người khác nhưng thẳm sâu trong lòng vẫn nhớ anh. Tôi không còn giận anh, sợ những lời cay độc của anh đáp lại, chỉ buồn vì đến cuối cùng chúng tôi phải chia tay nhau bằng cách tàn nhẫn như vậy. Thỉnh thoảng tôi thường nhận được những món quà nhỏ nhỏ gửi đến công ty hay nhận những cuộc điện thoại không lời đáp kéo dài đến khi alo chán mà tắt máy thì mới kết thúc. Tôi linh cảm là anh nhưng không có gì chắc chắn. Với lại, giờ đó phút đó, anh và tôi vẫn đang nghĩ về nhau rất tệ, ai lại đi quan tâm đến người đã xúc phạm mình chứ, với người con trai truyền thống như anh lại càng không. Vậy mà đó là sự thật. Rồi anh cũng gom đủ cam đảm đến gặp tôi, trách tôi sao ngày trước đối xử anh như vậy. Anh vì tôi chống đối cả thế giới, đến cuối cùng tôi lại xúc phạm anh trước mặt những người anh đã gạt tay ra để bảo vệ tôi.

Giờ thì mọi chuyện không thể thay đổi nữa, tình yêu của chúng tôi đã có khoảng cách quá lớn, quan trọng là tôi cũng không muốn quay về một mối quan hệ mà dù cố gắng mấy cũng không tìm ra lối đi. Anh không thể từ bỏ gia đình, gia đình anh cũng không bao giờ từ bỏ quyết định của mình. Đến cuối cùng, chúng tôi cũng chỉ là người thương từng quen của nhau.

Anh vẫn ở cạnh tôi như một người bạn, chia sẻ và quan tâm, thẳm sâu trong lòng tôi rất buồn. Nếu đã không thể bên nhau, tôi chỉ mong cách xa thật xa để lòng được yên bình. Vậy mà dù tôi năng nhẹ rằng không muốn gặp nhau nữa, anh vẫn xuất hiện sau vài tuần cố tránh mặt với những lời hỏi thăm dịu dàng. Tôi nên làm gì để chạy trốn người đã lấp đầy trái tim mình?


Theo Ngoisao

Tin tức mới nhất