Tôi thật có phúc lớn mới lấy được cô ấy làm vợ
Nhiều đêm nằm ngẫm nghĩ, tôi cảm thấy bản thân thật có phước lớn mới lấy được cô ấy làm vợ.
Vợ tôi là trẻ mồ côi từ nhỏ, cô ấy lớn lên trong nhà của người dì. Dì coi vợ tôi như con đẻ, nhưng bản thân dì cũng có 2 đứa con. Vì vậy mà tình cảm vợ tôi nhận được không thể nhiều như mong muốn của cô ấy. Khi tôi gặp vợ tôi lần đầu, cô ấy đang là sinh viên tình nguyện dạy những đứa trẻ khuyết tật học toán và viết chữ.
Lúc đó ngoại hình của cô ấy không hề đẹp, cô ấy hơi đen, người đậm với mái tóc xơ xác. Nhưng không hiểu sao, nhìn cô ấy ở giữa đám trẻ con trông thật nổi bật. Tôi thích cô ấy từ đấy. Tiếp xúc nhiều, tôi càng thất cảm phục và yêu cô ấy hơn. Cô ấy rất giỏi giang, có lẽ vì tự lập từ nhỏ mà cô ấy rất nhanh nhẹn, tháo vát và gọn gàng.
Tốt nghiệp ra trường, cô ấy xin được việc ở phòng hành chính của một công ty nhỏ. Khi tôi nói với cả nhà về ý định sẽ kết hôn với cô ấy, ai cũng phản đối. Mọi người đều cho rằng không hợp, không môn đăng hộ đối. Người phản đối gay gắt nhất là mẹ tôi. Mẹ tôi bảo sẽ không nhận cô ấy là con dâu. Nếu tôi nằng nặc cưới, bà không phản đối nhưng đừng bao giờ xuất hiện trước mặt mẹ tôi. Mẹ tôi là người sắt đá như thế nào, tôi hiểu chứ vì thế mà lúc đầu tôi đã định buông tha cuộc tình này.
Chúng tôi chia tay được 6 tháng thì tôi không thể chịu được. Lại gọi điện xin lỗi và mong cô ấy quay lại. Vì yêu tôi, vợ tôi đồng ý. Lần này mẹ tôi không phản ứng mạnh nữa. Mẹ chỉ cau mày nhăn mặt mỗi khi cô ấy tới thăm hỏi. Vì chuyện này, vợ tôi (lúc đó vẫn đang là bạn gái) rất buồn nhưng vì tôi mà cô ấy chấp nhận. Tuy chưa từng nghe tận tai lời mẹ nói cô ấy, nhưng tôi có thể hiểu được mẹ không ưa cô ấy như thế nào. Song tôi là con trai duy nhất trong nhà, nên tôi không thể tách ra ở riêng được. Tôi động viên vợ chịu đựng. Cô ấy còn ai ủi lại tôi rằng “Em chỉ buồn chút thôi, sau này chắc mẹ sẽ hiểu em”.
Cưới nhau về một thời gian dài, mẹ tôi vẫn không nhìn cô ấy. Bố tôi thì đã chấp nhận cô con dâu này rồi, ông cũng tỏ ra hòa nhã, thỉnh thoảng còn nói tốt cho cô ấy trước mặt mẹ. Nhưng càng như vậy, mẹ tôi càng ghét vợ tôi. Là người đứng giữa, tôi cảm thấy vô cùng khó xử. Mẹ tôi chẳng thể hiện gì nhiều nên tôi không khuyên giải được.
Tôi rất nể phục sự tinh tế và chịu khó của vợ (Ảnh minh họa)
Vợ tôi vẫn tần tảo dậy sớm làm cơm theo sở thích của cả nhà. Trong bữa ăn, chỉ cần mẹ tôi ăn nhiều món nào, thì về sau cô ấy sẽ thường xuyên nấu món đó. Bố tôi thích món nào, uống cà phê loại nào, uống lúc nào, vợ tôi đều biết. Tôi rất nể phục sự tinh tế và chịu khó của vợ. Nhưng tôi chỉ có thể bù đắp cho cô ấy bằng tình cảm và sự quan tâm của bản thân mà thôi.
Mẹ tôi là người cố chấp, ở với con dâu được hơn 1 năm. Số câu chữ nói chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chưa bao giờ nhà tôi có cảnh mẹ chồng nàng dâu ngồi tâm sự hay cùng làm gì với nhau. Tôi rất buồn, tôi biết vợ tôi còn buồn hơn.
Rồi vợ tôi mang bầu được 4 tháng thì mẹ tôi trúng gió, nằm liệt giường. Bình thường mẹ tôi rất khỏe mạnh, chẳng ai ngờ được bà lại đột nhiên bị như vậy. Đúng lúc này bố tôi lại bị bệnh gout, đi lại khó khăn. Có thể nói đó là cái năm đại hạn của nhà tôi và qua sự việc này, tôi cũng biết ơn vợ nhiều lắm! Mẹ tôi vừa xảy ra chuyện được 2 hôm thì vợ tôi dứt khoát xin nghỉ việc để ở nhà chăm sóc bố mẹ chồng. Tôi bàn với vợ tìm người giúp việc nhưng cô ấy từ chối. Vợ tôi bảo không phải cô ấy tiếc tiền mà là sợ không tìm được người chịu ở chăm sóc người già bị bệnh. Quả thật, tôi có đến mấy trung tâm giới thiệu người giúp việc, nhưng dù hứa trả công cao như thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng có ai chịu ở.
Từ đó vợ tôi vừa chăm sóc bụng bầu, vừa chăm sóc hai ông bà già không đi lại được, nỗi khổ này mấy người hiểu được. Tôi rất muốn giúp vợ nhưng công việc của tôi bận bù đầu. Vì thuốc thang của bố mẹ tôi, và vì vợ tôi đã nghỉ việc lại sắp sinh con nên nguồn tài chính trong nhà đều đổ dồn lên tôi. Tôi rất muốn thuê thêm người phụ vợ, nhưng tình hình kinh tế của chúng tôi khá eo hẹp.
Hàng ngày, vợ tôi tất tả dọn dẹp, cơm nước, tắm rửa lau chùi, giặt giũ cho bố mẹ chồng. Tấm gương hiếu thảo đó khiến thằng con đẻ là tôi phải ứa nước mắt. Cô dì chú bác đến nhà tôi chơi không ai chê trách một câu, khen vợ tôi không ngớt. Bởi dù bận rộn và bầu bí như thế, nhưng nhà cửa luôn sạch sẽ, bếp núc không thiếu bữa nào. Đấy là chưa kể thời gian rảnh, vợ tôi lại ngồi xoa bóp cho mẹ tôi theo bài mà điều dưỡng viên dạy.
"Vợ ơi, anh biết ơn em nhiều lắm" (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi bị bệnh nên không còn cố chấp được nữa. Bà bắt đầu ỷ lại vào con dâu. Hồi đầu mẹ tôi gọi vợ tôi còn có chút gượng gạo sau dần thì câu chữ ngọt ngào hơn. Bố tôi thì cố gắng tận lực làm việc của ông để không phải gọi vợ tôi nhiều. Tôi thấy mừng vì sự thay đổi này nhưng cái giá để có được điều đó quá đắt.
Vợ tôi sinh non, con yếu nên cô ấy càng vất vả. Nhìn đôi mắt thiếu ngủ của vợ mà tôi rất thương. Tôi bỏ bớt lượng công việc, trở về đỡ đần cho cô ấy nhưng chủ yếu gánh nặng vẫn đè lên vai vợ tôi. Cũng thật may sức khỏe của cô ấy tốt, chứ nếu là người khác chắc đã ngã gục từ lâu. Tôi cảm thấy bản thân thật có phước lớn, lấy được người như cô ấy. Tôi hy vọng rằng mẹ tôi sẽ sớm đi được, bố tôi đang có tiến triển rồi. Mong rằng vợ tôi sẽ không phải vất vả nhiều như vậy nữa. Tôi cũng tự thề với bản thân sẽ không bao giờ bạc đãi vợ. Vợ ơi, anh biết ơn em nhiều lắm!
Lúc đó ngoại hình của cô ấy không hề đẹp, cô ấy hơi đen, người đậm với mái tóc xơ xác. Nhưng không hiểu sao, nhìn cô ấy ở giữa đám trẻ con trông thật nổi bật. Tôi thích cô ấy từ đấy. Tiếp xúc nhiều, tôi càng thất cảm phục và yêu cô ấy hơn. Cô ấy rất giỏi giang, có lẽ vì tự lập từ nhỏ mà cô ấy rất nhanh nhẹn, tháo vát và gọn gàng.
Tốt nghiệp ra trường, cô ấy xin được việc ở phòng hành chính của một công ty nhỏ. Khi tôi nói với cả nhà về ý định sẽ kết hôn với cô ấy, ai cũng phản đối. Mọi người đều cho rằng không hợp, không môn đăng hộ đối. Người phản đối gay gắt nhất là mẹ tôi. Mẹ tôi bảo sẽ không nhận cô ấy là con dâu. Nếu tôi nằng nặc cưới, bà không phản đối nhưng đừng bao giờ xuất hiện trước mặt mẹ tôi. Mẹ tôi là người sắt đá như thế nào, tôi hiểu chứ vì thế mà lúc đầu tôi đã định buông tha cuộc tình này.
Chúng tôi chia tay được 6 tháng thì tôi không thể chịu được. Lại gọi điện xin lỗi và mong cô ấy quay lại. Vì yêu tôi, vợ tôi đồng ý. Lần này mẹ tôi không phản ứng mạnh nữa. Mẹ chỉ cau mày nhăn mặt mỗi khi cô ấy tới thăm hỏi. Vì chuyện này, vợ tôi (lúc đó vẫn đang là bạn gái) rất buồn nhưng vì tôi mà cô ấy chấp nhận. Tuy chưa từng nghe tận tai lời mẹ nói cô ấy, nhưng tôi có thể hiểu được mẹ không ưa cô ấy như thế nào. Song tôi là con trai duy nhất trong nhà, nên tôi không thể tách ra ở riêng được. Tôi động viên vợ chịu đựng. Cô ấy còn ai ủi lại tôi rằng “Em chỉ buồn chút thôi, sau này chắc mẹ sẽ hiểu em”.
Cưới nhau về một thời gian dài, mẹ tôi vẫn không nhìn cô ấy. Bố tôi thì đã chấp nhận cô con dâu này rồi, ông cũng tỏ ra hòa nhã, thỉnh thoảng còn nói tốt cho cô ấy trước mặt mẹ. Nhưng càng như vậy, mẹ tôi càng ghét vợ tôi. Là người đứng giữa, tôi cảm thấy vô cùng khó xử. Mẹ tôi chẳng thể hiện gì nhiều nên tôi không khuyên giải được.
Tôi rất nể phục sự tinh tế và chịu khó của vợ (Ảnh minh họa)
Vợ tôi vẫn tần tảo dậy sớm làm cơm theo sở thích của cả nhà. Trong bữa ăn, chỉ cần mẹ tôi ăn nhiều món nào, thì về sau cô ấy sẽ thường xuyên nấu món đó. Bố tôi thích món nào, uống cà phê loại nào, uống lúc nào, vợ tôi đều biết. Tôi rất nể phục sự tinh tế và chịu khó của vợ. Nhưng tôi chỉ có thể bù đắp cho cô ấy bằng tình cảm và sự quan tâm của bản thân mà thôi.
Mẹ tôi là người cố chấp, ở với con dâu được hơn 1 năm. Số câu chữ nói chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chưa bao giờ nhà tôi có cảnh mẹ chồng nàng dâu ngồi tâm sự hay cùng làm gì với nhau. Tôi rất buồn, tôi biết vợ tôi còn buồn hơn.
Rồi vợ tôi mang bầu được 4 tháng thì mẹ tôi trúng gió, nằm liệt giường. Bình thường mẹ tôi rất khỏe mạnh, chẳng ai ngờ được bà lại đột nhiên bị như vậy. Đúng lúc này bố tôi lại bị bệnh gout, đi lại khó khăn. Có thể nói đó là cái năm đại hạn của nhà tôi và qua sự việc này, tôi cũng biết ơn vợ nhiều lắm! Mẹ tôi vừa xảy ra chuyện được 2 hôm thì vợ tôi dứt khoát xin nghỉ việc để ở nhà chăm sóc bố mẹ chồng. Tôi bàn với vợ tìm người giúp việc nhưng cô ấy từ chối. Vợ tôi bảo không phải cô ấy tiếc tiền mà là sợ không tìm được người chịu ở chăm sóc người già bị bệnh. Quả thật, tôi có đến mấy trung tâm giới thiệu người giúp việc, nhưng dù hứa trả công cao như thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng có ai chịu ở.
Từ đó vợ tôi vừa chăm sóc bụng bầu, vừa chăm sóc hai ông bà già không đi lại được, nỗi khổ này mấy người hiểu được. Tôi rất muốn giúp vợ nhưng công việc của tôi bận bù đầu. Vì thuốc thang của bố mẹ tôi, và vì vợ tôi đã nghỉ việc lại sắp sinh con nên nguồn tài chính trong nhà đều đổ dồn lên tôi. Tôi rất muốn thuê thêm người phụ vợ, nhưng tình hình kinh tế của chúng tôi khá eo hẹp.
Hàng ngày, vợ tôi tất tả dọn dẹp, cơm nước, tắm rửa lau chùi, giặt giũ cho bố mẹ chồng. Tấm gương hiếu thảo đó khiến thằng con đẻ là tôi phải ứa nước mắt. Cô dì chú bác đến nhà tôi chơi không ai chê trách một câu, khen vợ tôi không ngớt. Bởi dù bận rộn và bầu bí như thế, nhưng nhà cửa luôn sạch sẽ, bếp núc không thiếu bữa nào. Đấy là chưa kể thời gian rảnh, vợ tôi lại ngồi xoa bóp cho mẹ tôi theo bài mà điều dưỡng viên dạy.
"Vợ ơi, anh biết ơn em nhiều lắm" (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi bị bệnh nên không còn cố chấp được nữa. Bà bắt đầu ỷ lại vào con dâu. Hồi đầu mẹ tôi gọi vợ tôi còn có chút gượng gạo sau dần thì câu chữ ngọt ngào hơn. Bố tôi thì cố gắng tận lực làm việc của ông để không phải gọi vợ tôi nhiều. Tôi thấy mừng vì sự thay đổi này nhưng cái giá để có được điều đó quá đắt.
Vợ tôi sinh non, con yếu nên cô ấy càng vất vả. Nhìn đôi mắt thiếu ngủ của vợ mà tôi rất thương. Tôi bỏ bớt lượng công việc, trở về đỡ đần cho cô ấy nhưng chủ yếu gánh nặng vẫn đè lên vai vợ tôi. Cũng thật may sức khỏe của cô ấy tốt, chứ nếu là người khác chắc đã ngã gục từ lâu. Tôi cảm thấy bản thân thật có phước lớn, lấy được người như cô ấy. Tôi hy vọng rằng mẹ tôi sẽ sớm đi được, bố tôi đang có tiến triển rồi. Mong rằng vợ tôi sẽ không phải vất vả nhiều như vậy nữa. Tôi cũng tự thề với bản thân sẽ không bao giờ bạc đãi vợ. Vợ ơi, anh biết ơn em nhiều lắm!
Theo Trí Thức Trẻ
-
4 phút trướcTiến sĩ Trisha Bailey được xác định là người phụ nữ gốc Jamaica giàu nhất với khối tài sản ước tính 1 tỷ USD. Để có được thành quả này, nữ tỷ phú ngành y đã vượt qua rất nhiều thử thách.
-
34 phút trướcNhờ tận tâm trong công việc, cô đã dành được sự chú ý của ông chủ nhà hàng lẩu và trở thành tỷ phú sau nhiều năm nỗ lực.
-
1 giờ trướcTrong 4 tháng, Vương kiếm gần 11 tỷ đồng nhờ dùng 4.600 chiếc điện thoại tạo tương tác ảo cho các buổi phát trực tuyến của khách hàng, nhưng anh ta đã phải trả giá.
-
1 giờ trướcVũ Quỳnh Anh là gương mặt đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam phát biểu tại buổi lễ. Với gương mặt xinh xắn, khả năng ăn nói trôi chảy, cô gái lập tức thu hút sự chú ý.
-
1 giờ trướcCô gái mới 19 tuổi đã được lựa chọn trở thành Khối trưởng Khối nữ Cảnh sát đặc nhiệm tham gia lễ diễu binh, diễu hành chào mừng kỷ niệm 70 chiến thắng Điện Biên Phủ.
-
1 giờ trướcCó một xu hướng mới ở Trung Quốc là mặc đồ thật xấu đi làm. Những người theo xu hướng này chủ yếu là các bạn Gen Z. Tại sao lại có trào lưu kỳ lạ như vậy?
-
2 giờ trướcHuấn luyện viên đội tuyển Việt Nam Kim Sang-sik cần tìm ra lời giải cho 3 vấn đề để xóa bỏ những nghi ngờ từ người hâm mộ về năng lực của ông.
-
2 giờ trướcNhiều người cho rằng việc thả đồ ăn xuống Hồ Tây "cầu nguyện cho Mèo Béo" là hành vi câu view phản cảm của TikToker, lợi dụng cái chết của chàng trai Trung Quốc.
-
3 giờ trướcTheo bạn, đáp án nào mới chính xác?
-
4 giờ trướcNhóm 4 cô gái diện set đồ dễ gây chú ý khi đến sân bay.
-
4 giờ trướcNgười giàu dạy con hiểu về bản chất con người ngay từ khi còn nhỏ, không nhất thiết phải xin phép ai để làm việc gì và quy định đặt ra có thể bị phá vỡ...
-
4 giờ trướcCơ quan chức năng tỉnh Bình Định đang xác minh phản ánh liên quan đến thu, chi tiền của đội bóng ném nữ thuộc Trung tâm huấn luyện và thi đấu thể thao tỉnh này.
-
5 giờ trướcMột gia đình ở TP Kanpur, Ấn Độ đã thuê một ban nhạc hát mừng và mở tiệc đón con gái trở về nhà sau khi ly hôn.
-
5 giờ trướcCông Phượng, Văn Toàn từng được huấn luyện viên Kim Sang-sik khen ngợi nhưng điều đó không có nghĩa là họ chắc suất ở đội tuyển Việt Nam.
-
6 giờ trướcViệc chàng trai Trung Quốc 21 tuổi có nickname Mèo Béo tự tử vì tình khiến cộng đồng mạng rúng động, nhắc nhở nhau yêu phải hết mình nhưng không được mù quáng.
Tin tức mới nhất
-
1 giờ trước
-
2 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
20 ngày trước