Lỡ hẹn với mùa thu
Anh từng bảo mùa thu nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như chính em vậy. Nhưng có nhẹ nhàng đẹp mãi được đâu anh vì từ lâu đã không còn anh đứng nơi góc đường ấy, chẳng còn anh nắm tay em trên mỗi ngả rẽ mình qua.
Mùa thu, gió vờn qua từng chiếc lá, cuốn chúng lang thang vô định trên những cung đường, và rồi sẽ mang chúng đến một nơi khác, ngang dọc ở một lối nào đó. Gió luồn qua mái tóc em buông xõa xoăn dài, liệu gió có cuốn đi nỗi buồn của em, thổi bay tất cả quá khứ về anh của em. Em rất thích những con đường ấy, thích đến đó và bước trên những chiếc lá trải đầy trên mặt đất.
Anh từng bảo mùa thu nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như chính em vậy. Nhưng có nhẹ nhàng đẹp mãi được đâu anh vì từ lâu đã không còn anh đứng nơi góc đường ấy, chẳng còn anh nắm tay em trên mỗi ngã rẽ mình qua. Em đã không còn nhớ mình có hẹn với mùa khi em giật mình thức dậy thì chỉ còn thấy sự rét buốt đến tái tê. Hóa ra em đã quên mất mùa thu, mùa thu mình em. Em tự ru mình bằng những ngày nắng để không còn sợ bão giông, em vỗ về mình ngủ sâu để quên rằng con tàu cuộc đời đã đưa anh đi rất xa mà bỏ em với sân ga ở lại. Em chơ vơ giữa dòng người, lạc lõng trong dòng đời tấp nập. Anh và em cuối cùng đã trở thành những mảnh ghép mãi mãi không trùng khít.
Em vội vã lục tìm quá khứ, điên cuồng tìm câu trả lời nhưng rồi thì sao, dù do em hay do anh thì cũng không thể thay đổi rằng chúng mình đã để lỡ mất nhau. Giữa chúng ta đã có vết rạn chỉ là chúng ta cố tình không thấy để rồi hy vọng rằng đến một ngày vết rạn ấy sẽ mờ và biến mất. Nhưng liệu có dễ dàng không khi rất nhiều lần em quay về nhà với nỗi trống vắng của ngày anh không đến nơi hẹn? Có thể vui vẻ không lúc em ngồi tẩy đi lớp trang điểm khi mà anh để em với sự chờ đợi vô vọng? Hay là những lần chúng ta bước ngược hướng sau mỗi câu chuyện?
Sau này em mới nhận ra rằng lúc ấy chúng ta không chỉ đơn giản là bước trên hai con đường khác nhau mà chúng ta đã không còn đặt tâm ở cùng một nơi nữa. Chúng ta đơn giản khi cho rằng cứ cố gắng thì tất cả đều sẽ ổn nhưng không biết rằng sẽ đến một lúc nào đó một trong hai chúng ta hoặc cả hai người sẽ mệt mỏi đến mức tất cả đều vô nghĩa. Em hiểu mọi thứ trong thế giới này đều có giới hạn, đến cuối cùng thì em phải tin rằng tình yêu của anh cũng vậy. Tình yêu đã không còn theo đúng nghĩa nữa, chỉ còn là sự duy trì tạm thời thì còn gì để mà mong đợi. Hy vọng vào một điều đã xa tầm tay cũng sẽ thành sự tuyệt vọng đau khổ mà thôi. Em thà đau nỗi đau không anh còn hơn đau niềm đau của tình yêu không điểm tựa.
Con đường ngày xưa đã lâu em không đi nhưng không phải là em không còn thích, chỉ là em chưa tìm lại được niềm vui mỗi khi bước chân trên đó. Như việc sáng mai ngủ dậy em không thể chắc chắn rằng mình không nhớ anh một chút nào, nỗi nhớ anh luôn quá đậm mà niềm vui cuộc sống thì nhạt khiến em cứ chênh vênh, chênh vênh… Thật chẳng dễ dàng để mang hình bóng đã in sâu trong mình đi một nơi khác.
Mùa thu vàng úa rồi mùa đông lạnh lẽo, anh vẫn ở đó, chỉ chạm khẽ là đớn đau. Tình yêu dẫu dài dẫu ngắn thì cũng là một đoạn đường ta đã đi có người song hành, dù đến một cột mốc nào đó người không còn bên ta nữa, dù người đã bỏ tay ta để bước đến một con đường khác song song thì vẫn mãi mãi không thể thay đổi được sự thật rằng người đã từng bên ta. Em chẳng thể quên được chúng ta của ngày còn yêu nhau, anh đã từng hiện diện trong cuộc đời của em, con đường ấy em đi mặc cho thời gian, mặc cho cát bụi thì dấu chân anh vẫn còn vương nơi đó.
Có lẽ cố sức quên anh là điều em không thể thực hiện. Thà em học cách chấp nhận vắng bóng anh trong cuộc đời còn hơn phải nhắm mắt để lừa dối bản thân mỗi ngày. Chúng ta yêu nhau là định mệnh, bỏ lỡ nhau cũng do duyên số, đã không còn được may mắn cùng nhau bước tiếp về phía trước thì thôi cũng đành là người cũ của nhau. Rồi em cũng vẫn sẽ nhớ người cũ, nhưng em sẽ nhớ không phải bằng nước mắt, em sẽ nhớ bằng nụ cười, bằng niềm vui mới em thấy trên những con đường mà em sẽ qua.
Anh từng bảo mùa thu nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như chính em vậy. Nhưng có nhẹ nhàng đẹp mãi được đâu anh vì từ lâu đã không còn anh đứng nơi góc đường ấy, chẳng còn anh nắm tay em trên mỗi ngã rẽ mình qua. Em đã không còn nhớ mình có hẹn với mùa khi em giật mình thức dậy thì chỉ còn thấy sự rét buốt đến tái tê. Hóa ra em đã quên mất mùa thu, mùa thu mình em. Em tự ru mình bằng những ngày nắng để không còn sợ bão giông, em vỗ về mình ngủ sâu để quên rằng con tàu cuộc đời đã đưa anh đi rất xa mà bỏ em với sân ga ở lại. Em chơ vơ giữa dòng người, lạc lõng trong dòng đời tấp nập. Anh và em cuối cùng đã trở thành những mảnh ghép mãi mãi không trùng khít.
Em vội vã lục tìm quá khứ, điên cuồng tìm câu trả lời nhưng rồi thì sao, dù do em hay do anh thì cũng không thể thay đổi rằng chúng mình đã để lỡ mất nhau. Giữa chúng ta đã có vết rạn chỉ là chúng ta cố tình không thấy để rồi hy vọng rằng đến một ngày vết rạn ấy sẽ mờ và biến mất. Nhưng liệu có dễ dàng không khi rất nhiều lần em quay về nhà với nỗi trống vắng của ngày anh không đến nơi hẹn? Có thể vui vẻ không lúc em ngồi tẩy đi lớp trang điểm khi mà anh để em với sự chờ đợi vô vọng? Hay là những lần chúng ta bước ngược hướng sau mỗi câu chuyện?
Sau này em mới nhận ra rằng lúc ấy chúng ta không chỉ đơn giản là bước trên hai con đường khác nhau mà chúng ta đã không còn đặt tâm ở cùng một nơi nữa. Chúng ta đơn giản khi cho rằng cứ cố gắng thì tất cả đều sẽ ổn nhưng không biết rằng sẽ đến một lúc nào đó một trong hai chúng ta hoặc cả hai người sẽ mệt mỏi đến mức tất cả đều vô nghĩa. Em hiểu mọi thứ trong thế giới này đều có giới hạn, đến cuối cùng thì em phải tin rằng tình yêu của anh cũng vậy. Tình yêu đã không còn theo đúng nghĩa nữa, chỉ còn là sự duy trì tạm thời thì còn gì để mà mong đợi. Hy vọng vào một điều đã xa tầm tay cũng sẽ thành sự tuyệt vọng đau khổ mà thôi. Em thà đau nỗi đau không anh còn hơn đau niềm đau của tình yêu không điểm tựa.
Con đường ngày xưa đã lâu em không đi nhưng không phải là em không còn thích, chỉ là em chưa tìm lại được niềm vui mỗi khi bước chân trên đó. Như việc sáng mai ngủ dậy em không thể chắc chắn rằng mình không nhớ anh một chút nào, nỗi nhớ anh luôn quá đậm mà niềm vui cuộc sống thì nhạt khiến em cứ chênh vênh, chênh vênh… Thật chẳng dễ dàng để mang hình bóng đã in sâu trong mình đi một nơi khác.
Mùa thu vàng úa rồi mùa đông lạnh lẽo, anh vẫn ở đó, chỉ chạm khẽ là đớn đau. Tình yêu dẫu dài dẫu ngắn thì cũng là một đoạn đường ta đã đi có người song hành, dù đến một cột mốc nào đó người không còn bên ta nữa, dù người đã bỏ tay ta để bước đến một con đường khác song song thì vẫn mãi mãi không thể thay đổi được sự thật rằng người đã từng bên ta. Em chẳng thể quên được chúng ta của ngày còn yêu nhau, anh đã từng hiện diện trong cuộc đời của em, con đường ấy em đi mặc cho thời gian, mặc cho cát bụi thì dấu chân anh vẫn còn vương nơi đó.
Có lẽ cố sức quên anh là điều em không thể thực hiện. Thà em học cách chấp nhận vắng bóng anh trong cuộc đời còn hơn phải nhắm mắt để lừa dối bản thân mỗi ngày. Chúng ta yêu nhau là định mệnh, bỏ lỡ nhau cũng do duyên số, đã không còn được may mắn cùng nhau bước tiếp về phía trước thì thôi cũng đành là người cũ của nhau. Rồi em cũng vẫn sẽ nhớ người cũ, nhưng em sẽ nhớ không phải bằng nước mắt, em sẽ nhớ bằng nụ cười, bằng niềm vui mới em thấy trên những con đường mà em sẽ qua.
Theo Blogradio
-
9 giờ trướcNguyễn Quang Hải vẫn chưa thể chốt hợp đồng với đội bóng Nhật Bản dù có nhiều tin đồn cho rằng anh sẽ sớm rời CLB Công an Hà Nội ra nước ngoài thi đấu.
-
10 giờ trướcCon gái Quyền Linh yêu thích thời trang nên ở tuổi 18, cô bé sở hữu nhiều món đồ hàng hiệu đắt đỏ.
-
12 giờ trướcMột thiếu niên 16 tuổi người Brazil đang bị giam giữ vì đã bắn chết cả cha mẹ và em gái nuôi trong cơn thịnh nộ sau khi bị tịch thu điện thoại di động.
-
13 giờ trướcSáng 22/5, Liên đoàn bóng đá Việt Nam bổ nhiệm 3 huấn luyện viên vào đội ngũ trợ lý của ông Kim Sang-sik.
-
15 giờ trước10 năm trước, Chu Lan Quân tự tin với kiến thức và ngoại hình của mình, việc cưới chồng có tài sản 50 triệu Nhân dân tệ (hơn 177,7 tỷ đồng) sẽ không thành vấn đề.
-
15 giờ trướcSau khi tranh luận với netizen ngay trên sóng trực tiếp, Quỳnh Lương cho biết bản thân thẳng tính, không nói được những lời hoa mỹ dễ nghe.
-
16 giờ trướcĐi siêu thị về, người mẹ thấy đám đông đang vây quanh một em bé nằm bất động trên mặt đất, cô đau đớn, hối hận khi nhận ra đó là đứa con mà mình để ở nhà một mình.
-
16 giờ trướcTuyển Việt Nam chung bảng với các đội mạnh như Indonesia, Philippines tại AFF Cup 2024, nhưng HLV Kim Sang Sik cũng có thuận lợi riêng để hoàn thành mục tiêu đề ra.
-
17 giờ trướcv Cô không ngại mặc váy, cầm hoa vào tận giường bệnh trao nhẫn cho anh.
-
17 giờ trướcThông tin về Consadole Sapporo được người hâm mộ Việt Nam quan tâm sau khi có tin đồn đội bóng này muốn chiêu mộ Nguyễn Quang Hải.
-
18 giờ trướcNổi lên từ đầu tháng 5 tới nay, vụ game thủ 21 tuổi có biệt danh Mèo Béo nhảy cầu ở Trùng Khánh (Trung Quốc) vẫn chưa hạ nhiệt.
-
19 giờ trướcThái độ ép buộc thô lỗ của hai MC chương trình mai mối khi cố gắng gán ghép một chàng trai tân với cô gái đang mang bầu 3 tháng khiến khán giả giận dữ.
-
19 giờ trướcMới đây, NTK Adrian Anh Tuấn tung ra BST thời trang mùa hè có tên gọi Ngân Nga. Đây là bộ sưu tập với những thiết kế độc đáo, mang phong cách tươi mới.
-
19 giờ trướcHuấn luyện viên Trần Tiến Đại khẳng định tiền vệ Nguyễn Quang Hải vẫn muốn gắn bó với CLB Công an Hà Nội
-
21 giờ trướcGái xinh người Việt được cộng đồng mạng cho là người cực may mắn.
-
22 giờ trướcLãnh đạo VFF tin tưởng tuyển Việt Nam có kết quả tốt nhất khi gặp đối thủ nhiều duyên nợ Indonesia tại vòng bảng AFF Cup 2024.
Tin tức mới nhất
-
10 giờ trước