Bỏ người tình giàu có để cưới cô gái bán xôi dạo
Những cảm xúc ngày càng mãnh liệt khiến tôi không muốn rời khỏi cô gái bán xôi dạo, muốn gắn bó cuộc đời với người con gái ấy.
Tôi hiện tại là bác sĩ đa khoa của một bệnh viện tại TP HCM, công việc ổn định, gia đình có thể gọi là yên ấm. Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình đến mọi người, một trong những bước ngoặc của cuộc đời tôi. Đó là vào năm 2005, năm ấy tôi 24 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học ra trường, tôi có một người bạn gái, quen nhau từ những ngày đầu vào đại học, cha cô ấy là người buôn đồ nội thất, mẹ là một bác sĩ chuyên khoa, gia đình thuộc loại khá giả ở Sài Gòn. Chính nhờ những mối quan hệ vậy mà trong khi bạn bè ra trường còn đang chạy việc, tôi đã là một bác sĩ của bệnh viện cấp quận.
Công việc ổn định dần sau 3 năm, tôi và bạn gái vẫn gặp nhau hàng ngày sau giờ làm, hay đến nhà nhau chơi. Cũng từ khi ấy tôi đã có cảm giác không ổn vì đây có lẽ không phải là người phụ nữ tôi có thể chung sống được trọn đời. Bạn gái vẫn tốt với tôi, nhắn tin động viên hàng ngày nhưng hình như kèm theo đó như là sự ban ơn. Còn tôi, vì ân nghĩa ngày trước mà làm kẻ chịu ơn, phải trả như một nghĩa vụ. Những mâu thuẫn cứ nối tiếp nhau đến, thậm chí có vài lần bạn gái còn tỏ ý coi thường gia đình tôi chỉ vì tôi không phải người Sài Gòn.
Bệnh viện tôi làm nằm ngay trên trục đường Đinh Tiên Hoàng, phía trước có rất nhiều xe đẩy hàng rong. Vì quen với anh bảo vệ bệnh viện nên giờ nghỉ trưa, nếu không về nhà trọ, tôi lại ra đấy chơi. Một lần, anh bảo vệ kể tôi nghe về chuyện có một người con gái trẻ mới đẩy xe hàng đến bán trước cổng bệnh viện, hay bị “dân anh chị” ở đây xua đuổi vì “là lính mới”. Tò mò, tôi tìm đến em. Xe của em ở ngay góc khuất phía cổng sau bệnh viện, chỗ nắng nhất, không bóng cây. Một chiếc xe đạp cũ với chiếc thúng đựng xôi phía sau, xe để đó, còn em đứng nép mình ở vách tường. Lần tôi hỏi, em nói rằng vì không có đủ tiền đóng bảo kê hàng ngày nên không còn nơi nào khác có thể đứng tốt hơn, ở đây điều kiện không tốt nhưng họ không xua đuổi, vì gần như cả ngày chỉ có lèo tèo vài người bước đến nơi này.
Dần dần, tôi hay ra đây ngồi nói chuyện với em hơn, biết được một phần tính nết và hoàn cảnh của em. Mẹ em chạy thận bên trong bệnh viện tôi, vì quê ở xa nên hai mẹ con dắt nhau lên đây sống vật vờ, ban ngày em bán hàng, ban đêm vào ngủ bên cạnh giường mẹ. Chiếc xe gần như là gia tài còn lại em mang ở quê lên. Tôi nhận ra ở em có rất nhiều tính cách giống mình, biết em là người có học thức, có lòng tự trọng chứ không phải như kẻ lang thang "đầu đường xó chợ". Những cảm xúc ngày càng mãnh liệt khiến tôi không muốn rời khỏi em, muốn gắn bó cuộc đời với người con gái ấy. Nhưng còn người yêu hiện tại, tôi biết phải làm sao?
Quen nhau 8 năm, dù gì thì gánh nặng tình nghĩa vẫn rất lớn, chia tay bạn gái tôi biết mình sẽ đau khổ nhưng cô ấy còn đau hơn thế vì đã hy sinh cả thời tuổi trẻ bên tôi. Tôi suy nghĩ đến nửa tháng trời, bao suy nghĩ dằn vặt, cuối cùng quyết định sẽ đi theo tình cảm ở con tim mình. Dù có gì xảy ra đi nữa thì một đời này tôi sẽ không phải ân hận. Rồi khoảng giữa tháng 12, tôi định hết tháng ấy sẽ ngỏ lời với cô hàng xôi mới quen chỉ nửa năm trời, nhưng bao ngày trôi qua, không còn thấy em đến bán hàng nữa. Có linh cảm không tốt, tôi nhờ xin được thông tin hồ sơ mẹ em, biết mẹ con em đã xin xuất viện về quê vì bệnh mẹ em quá nặng, chỉ còn sống được vài tháng.
Cảm xúc khó tả trong tôi lại dâng lên, niềm thương hại cũng có, nhưng trên hết là tình thương yêu mà tôi đã dành trọn cho em. Tôi xin nghỉ phép và theo địa chỉ hồ sơ tìm về quê em, một ngôi nhà hẻo lánh ở vùng quê, chỉ có mẹ em đón tiếp tôi, còn em khi nghe tôi nói đến chuyện đám cưới đã luôn lảng tránh chỉ vì em ngại hoàn cảnh, ngại mọi thứ. Phải mất đến hơn 2 tháng đi về thuyết phục em mới nhận lời tôi. “Đám cưới” chúng tôi chỉ là tờ giấy đăng ký kết hôn mà không tổ chức gì cả. Một phần cũng vì gia đình tôi không chấp nhận quyết định được cho là “gàn dở” ấy. Còn về người bạn gái cũ, đúng như tôi đã dự đoán, gia đình cô ấy gây áp lực lên nơi tôi làm, chèn ép, để tôi phải tự xin nghỉ việc. Nhưng một điều chắc chắn là khi ấy tôi đã không đau khổ hay than vãn vì mất đi công việc ấy, hơn hết tôi biết mình đã làm đúng theo chỉ dẫn của trái tim.
10 năm qua tôi đã có công việc ổn định ở một bệnh viện mới, vợ tôi bán tạp hóa ở nhà mà chúng tôi thuê. Cha mẹ tôi cũng dần chấp nhận người con dâu mới. Người bạn gái cũ ngày xưa cũng kết hôn với một bạn trai Việt kiều. Khi viết những dòng này, nghĩ lại mọi chuyện với tôi như mới thoáng qua, tôi cũng chưa từng một lần đứng trong đám cưới của chính mình.
Ảnh minh họa
Công việc ổn định dần sau 3 năm, tôi và bạn gái vẫn gặp nhau hàng ngày sau giờ làm, hay đến nhà nhau chơi. Cũng từ khi ấy tôi đã có cảm giác không ổn vì đây có lẽ không phải là người phụ nữ tôi có thể chung sống được trọn đời. Bạn gái vẫn tốt với tôi, nhắn tin động viên hàng ngày nhưng hình như kèm theo đó như là sự ban ơn. Còn tôi, vì ân nghĩa ngày trước mà làm kẻ chịu ơn, phải trả như một nghĩa vụ. Những mâu thuẫn cứ nối tiếp nhau đến, thậm chí có vài lần bạn gái còn tỏ ý coi thường gia đình tôi chỉ vì tôi không phải người Sài Gòn.
Bệnh viện tôi làm nằm ngay trên trục đường Đinh Tiên Hoàng, phía trước có rất nhiều xe đẩy hàng rong. Vì quen với anh bảo vệ bệnh viện nên giờ nghỉ trưa, nếu không về nhà trọ, tôi lại ra đấy chơi. Một lần, anh bảo vệ kể tôi nghe về chuyện có một người con gái trẻ mới đẩy xe hàng đến bán trước cổng bệnh viện, hay bị “dân anh chị” ở đây xua đuổi vì “là lính mới”. Tò mò, tôi tìm đến em. Xe của em ở ngay góc khuất phía cổng sau bệnh viện, chỗ nắng nhất, không bóng cây. Một chiếc xe đạp cũ với chiếc thúng đựng xôi phía sau, xe để đó, còn em đứng nép mình ở vách tường. Lần tôi hỏi, em nói rằng vì không có đủ tiền đóng bảo kê hàng ngày nên không còn nơi nào khác có thể đứng tốt hơn, ở đây điều kiện không tốt nhưng họ không xua đuổi, vì gần như cả ngày chỉ có lèo tèo vài người bước đến nơi này.
Dần dần, tôi hay ra đây ngồi nói chuyện với em hơn, biết được một phần tính nết và hoàn cảnh của em. Mẹ em chạy thận bên trong bệnh viện tôi, vì quê ở xa nên hai mẹ con dắt nhau lên đây sống vật vờ, ban ngày em bán hàng, ban đêm vào ngủ bên cạnh giường mẹ. Chiếc xe gần như là gia tài còn lại em mang ở quê lên. Tôi nhận ra ở em có rất nhiều tính cách giống mình, biết em là người có học thức, có lòng tự trọng chứ không phải như kẻ lang thang "đầu đường xó chợ". Những cảm xúc ngày càng mãnh liệt khiến tôi không muốn rời khỏi em, muốn gắn bó cuộc đời với người con gái ấy. Nhưng còn người yêu hiện tại, tôi biết phải làm sao?
Quen nhau 8 năm, dù gì thì gánh nặng tình nghĩa vẫn rất lớn, chia tay bạn gái tôi biết mình sẽ đau khổ nhưng cô ấy còn đau hơn thế vì đã hy sinh cả thời tuổi trẻ bên tôi. Tôi suy nghĩ đến nửa tháng trời, bao suy nghĩ dằn vặt, cuối cùng quyết định sẽ đi theo tình cảm ở con tim mình. Dù có gì xảy ra đi nữa thì một đời này tôi sẽ không phải ân hận. Rồi khoảng giữa tháng 12, tôi định hết tháng ấy sẽ ngỏ lời với cô hàng xôi mới quen chỉ nửa năm trời, nhưng bao ngày trôi qua, không còn thấy em đến bán hàng nữa. Có linh cảm không tốt, tôi nhờ xin được thông tin hồ sơ mẹ em, biết mẹ con em đã xin xuất viện về quê vì bệnh mẹ em quá nặng, chỉ còn sống được vài tháng.
Cảm xúc khó tả trong tôi lại dâng lên, niềm thương hại cũng có, nhưng trên hết là tình thương yêu mà tôi đã dành trọn cho em. Tôi xin nghỉ phép và theo địa chỉ hồ sơ tìm về quê em, một ngôi nhà hẻo lánh ở vùng quê, chỉ có mẹ em đón tiếp tôi, còn em khi nghe tôi nói đến chuyện đám cưới đã luôn lảng tránh chỉ vì em ngại hoàn cảnh, ngại mọi thứ. Phải mất đến hơn 2 tháng đi về thuyết phục em mới nhận lời tôi. “Đám cưới” chúng tôi chỉ là tờ giấy đăng ký kết hôn mà không tổ chức gì cả. Một phần cũng vì gia đình tôi không chấp nhận quyết định được cho là “gàn dở” ấy. Còn về người bạn gái cũ, đúng như tôi đã dự đoán, gia đình cô ấy gây áp lực lên nơi tôi làm, chèn ép, để tôi phải tự xin nghỉ việc. Nhưng một điều chắc chắn là khi ấy tôi đã không đau khổ hay than vãn vì mất đi công việc ấy, hơn hết tôi biết mình đã làm đúng theo chỉ dẫn của trái tim.
10 năm qua tôi đã có công việc ổn định ở một bệnh viện mới, vợ tôi bán tạp hóa ở nhà mà chúng tôi thuê. Cha mẹ tôi cũng dần chấp nhận người con dâu mới. Người bạn gái cũ ngày xưa cũng kết hôn với một bạn trai Việt kiều. Khi viết những dòng này, nghĩ lại mọi chuyện với tôi như mới thoáng qua, tôi cũng chưa từng một lần đứng trong đám cưới của chính mình.
Theo ngôi sao
-
20 phút trướcBiết được hoàn cảnh của nam shipper bị trộm mất xe máy cùng giỏ đựng hơn 80 đơn hàng, nhiều người dân đã hỗ trợ tiền để anh có xe mới quay trở lại với công việc và thêm kinh phí về quê thăm con nhỏ trong dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 tới đây.
-
1 giờ trướcU23 Indonesia được "cứu" trong loạt luân lưu khi trọng tài cho Justin Hubner thực hiện lại cú đá luân lưu mà anh sút hỏng trước đó.
-
2 giờ trướcNhững người trong cuộc cho biết tình trạng sức khỏe của Vua Charles ngày càng xấu đi, khiến các quan chức trong Cung điện Buckingham phải cập nhật thường xuyên kế hoạch cho tang lễ.
-
3 giờ trướcPhát biểu sau thất bại trước U23 Indonesia, trợ lý HLV Myung Jae-yong đổ lỗi cho chấn thương và sự thiếu vắng của các cầu thủ chủ chốt.
-
3 giờ trướcMidu và chồng tổ chức đúng các nghi lễ theo phong tục cưới hỏi truyền thống.
-
3 giờ trướcU23 Việt Nam và U23 Indonesia có thể phải quyết chiến cho tấm vé dự môn bóng đá nam Olympic Paris 2024.
-
4 giờ trướcHarry Lu hiện hoạt động song song ở Việt Nam và nước ngoài, anh thường xuyên chia sẻ cuộc sống với người hâm mộ.
-
4 giờ trướcChàng trai gây choáng về mức độ giàu có của mình và được nhiều người hâm mộ.
-
5 giờ trướcTiền đạo Lee Young-Jun không kìm được nước mắt sau thất bại trên chấm luân lưu trước U23 Indonesia ở tứ kết giải châu Á.
-
6 giờ trướcCầu thủ Nguyễn Quang Hải khiến cộng đồng mạng ngạc nhiên với hình ảnh người chồng đảm đang trong cuộc sống hôn nhân.
-
7 giờ trướcBạn có thể là thiên tài quan sát nếu phát hiện cây chổi trên sàn nhà bừa bộn này chỉ trong thời gian giới hạn 6 giây.
-
17 giờ trướcHLV Hoàng Anh Tuấn khẳng định U23 Việt Nam sẵn sàng cho trận tứ kết gặp U23 Iraq, với quyết tâm đánh bại đối thủ để đi tiếp tại VCK U23 châu Á 2024.
-
19 giờ trướcTrong hình ảnh mới nhất đăng tải trên trang cá nhân, diễn viên Midu và chồng sắp cưới hôn nhau say đắm.
-
21 giờ trướcThủ tướng Tây Ban Nha Pedro Sánchez đã dừng thực hiện các trọng trách trong tuần này và cho biết đang cân nhắc từ chức sau khi vợ ông bị điều tra vì cáo buộc mua bán ảnh hưởng và tham nhũng.
-
22 giờ trướcTiền đạo Nguyễn Công Phượng bày tỏ cảm xúc sau lần đầu tiên được đá chính tại Yokohama FC.
-
23 giờ trướcXemesis trực tiếp quét dọn, tân trang cửa hàng cho dự án kinh doanh mới.
Tin tức mới nhất
-
17 phút trước
-
20 phút trước
-
50 phút trước
-
1 giờ trước
-
2 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
9 ngày trước