Cái nghèo biến cuộc đời khốn khổ thế nào? Những câu chuyện khiến bạn khắc cốt ghi tâm
Nếu bạn chưa bao giờ nghèo, bạn sẽ không bao giờ hiểu cuộc sống của người nghèo khó khăn như thế nào đâu...
Trên Zhihu gần đây có một người chia sẻ câu chuyện của chính bản thân mình về việc cái nghèo nó khiến cuộc sống thực sự khó khăn ra sao:
"Tôi năm nay 25 tuổi, gia đình ở nông thôn, bố mất sớm, em trai bị đột quỵ não, còn mẹ thì sức khoẻ lại không được tốt. Dù làm việc rất vất vả nhưng lương mỗi tháng chỉ khoảng 2.000 tệ (hơn 7 triệu đồng), cuộc sống gia đình rất khó khăn, thậm chí nhiều lần tôi còn có ý định quyên sinh vì quá tuyệt vọng.
Nhưng rồi tôi suy nghĩ lại, nếu vì tuyệt vọng mà kết thúc cuộc sống thì ai sẽ chăm sóc em trai và mẹ. Suy nghĩ vào thời điểm đó khiến tôi chợt nhận ra rằng cuộc sống của mình thực sự hoàn toàn dành cho gia đình.
Kể từ đó, tôi làm việc bán sống bán chết. Giờ đây dù tôi chẳng giàu có nhưng ít nhất đã có thể giúp gia đình sống thoải mái hơn".
Đôi lúc chúng ta cảm thấy cuộc sống thực sự quá khó khăn mà nguyên nhân sâu xa của sự khó khăn này chính là không có tiền. Với nhiều người, sự nghèo khó nó mang lại cảm giác đau lòng và tuyệt vọng không thể ngờ.
Sau khi câu chuyện này được chia sẻ, rất nhiều thành viên khác đã viết câu chuyện của mình với hy vọng tìm được sự đồng cảm hay nhận được những lời ủi an, động viên để vượt qua được sự khó khăn.
01.
"Thế giới rộng lớn như vậy sao người nghèo lại là tôi?"
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi được gia đình tin tưởng và gửi gắm vào một toà soạn báo. Những tưởng rằng tôi sẽ có một cuộc sống tuyệt vời hơn, nhưng không, ước mơ này đã sớm lụi tàn.
Sau khi được nhận vào toà soạn, mức lương cho người học việc là 800 tệ (khoảng 2,8 triệu đồng) nhưng tôi không thấy tủi thân mà sống rất giản dị với đồng lương ít ỏi đó suốt 2 năm.
Rồi 2 năm sau, bố tôi bị liệt nửa người do bệnh liên quan đến tim mạch và mạch máu não. Bố mất khả năng lao động, điều này đồng nghĩa với việc gia đình tôi vốn chẳng giàu có gì nay lại càng thêm khốn đốn.
Lúc này cái nghèo càng khiến tôi tuyệt vọng hơn. Tôi chợt nảy ra ý định bỏ việc để tìm một công việc mới lương cao hơn, nếu không cuộc đời tôi sẽ rơi xuống vực thẳm.
Một buổi tối mùa thu, sau bữa ăn, tôi rón rén nói với bố rằng tôi sẽ nghỉ việc ở toà soạn. Bố tôi lớn tiếng quát: "Con có biết bố đã khó khăn như thế nào để tìm được công việc này cho con không? Không bao giờ được phép nghĩ đến việc này nữa nghe chưa!".
Nhưng trong tôi lúc đó chỉ có một ý định duy nhất là nghĩ việc và chẳng hiểu sao tôi lại rất quyết tâm. Từ nhỏ tôi đã luôn nghe lời bố, nhưng lần này thì tôi sẽ làm khác đi bởi nếu cứ tiếp tục như vậy, cuộc sống của tôi và bố sẽ khó khăn hơn.
Hôm sau đi làm, tôi nộp đơn nghỉ việc. Một thời gian sau đó tôi khổ lắm, cuộc sống bấp bênh, nhiều lần tuyệt vọng tôi chỉ muốn tự vẫn mà thôi. Tôi cảm thấy cuộc sống thực sự khó khăn, thế giới rộng lớn như vậy, đông người như thế vậy sao người nghèo lại là tôi?
Đó là những ngày vô cùng khó khăn. Bố bị liệt, gia đình túng quẫn. Tôi chẳng còn đường lui, chỉ có thể dốc hết sức lực để thay đổi hiện trạng. Tôi quyết định vay mượn và mở một cửa hàng tiện lợi nho nhỏ. Tôi cũng bắt đầu viết lách trở lại để kiếm thêm. Và cuộc sống tôi cuối cùng đã trở nên tốt hơn rất nhiều.
Thế giới này tàn nhẫn lắm, cái nghèo luôn đến một cách thầm lặng khi bạn không thể nghĩ ra. Nhưng chúng ta không thể để mình cúi đầu vì không không ai có số mệnh nghèo khổ cả đời. Chỉ cần làm ăn chăm chỉ, có ý chí thì nhất định sẽ thoát được khỏi sự hành hạ của cái nghèo.
02.
Có tiền sẽ không cần phải nhìn mặt người khác mà sống, mới có đủ tự tin để chống chọi với cuộc đời.
Đối mặt với cuộc sống khắc nghiệt bạn tôi cùng lớp của tôi – Maozi - mới nhận ra mình thực sự không là gì cả. Cuộc sống tôi là một mớ hỗn độn. Trước sự tấn công của bệnh tật, bạn tôi chỉ biết thu mình trong góc than thở sao cuộc đời này bất công, thương cho số phận của mình.
Học đến hết trung học cơ sở, Maozi đã phải đi làm, quanh năm chạy vạy kiếm sống. Vì trình độ học vấn thấp nên cô chỉ có thể làm những việc chân tay với đồng lương ít ỏi. Cô rất muốn thay đổi cuộc sống của mình, vượt lên nghèo khó.
Nhưng đôi khi cuộc sống thật nghiệt ngã khi một ngày nọ, cô hay tin người bố của mình đang ốm nặng. Cô vội vàng về nhà ngay trong đêm. Bố cô nằm trên giường, gương mặt tái mét, đau đớn và chỉ muốn được sống.
Hỏi mẹ, cô mới biết bố mình bị ung thư gan giai đoạn cuối và phải đối mặt với khoản tiền viện phí đắt đỏ. Nhưng bố cô kiên quyết không chữa trị và rơm rớm nước mắt nói: "Con đừng lãng phí tiền bạc. Ngày nào con còn chưa yên bề gia thất, bố không muốn con phải tốn kém cho bố"
Không khi đêm hôm đó nặng nề, Maozi chẳng cần suy nghĩ đã nói với bố: "Phải điều trị! Con không thể cứ nhìn bố thế này mà ra đi được, nếu không con sẽ mang tội cả đời"
Số tiền cô có như muối bỏ bể bởi tiền thuốc men như một cái hố sâu không đáy, cô không thể nào lấp nổi. Cô biết mình không thể xoay xở thêm, đành đưa bố về nhà. Cô quỳ gối trước giường của bố và nói: "Con thật bất tài, con không còn cơ hội chăm sóc bố nữa rồi".
Mười ngày sau, người bố qua đời.
Maozi nhắn tin cho tôi: "Lúc đó thực sự tuyệt vọng. Mình như cỏ cây chỉ biết nhìn người thân yêu nhất của mình ra đi. Giây phút bố mất mình mới biết cái nghèo sẽ khiến con người ta tuyệt vọng. Mình không thể đủ tiền giúp bố chữa trị nhưng ít nhất mình phải cố gắng kéo dài cuộc sống của bố".
Ai đó đã nói với tôi rằng tiền là thứ quan trọng nhất trên thế giới này, và giờ đây khi trưởng thành hơn, va vấp nhiều hơn với cuộc đời, tôi mới thấy điều đó thực sự đúng.
Bởi khi có tiền, chúng ta mới có thể chăm lo cho bố mẹ tốt hơn, không cần phải nhìn mặt người khác mà sống, mới có đủ tự tin để chống chọi với cuộc đời.
03.
Đôi khi đối mặt với cái nghèo, chúng ta trở nên bất lực, thậm chí có khóc cũng trốn vào góc kín đáo vì sợ làm phiền đến hạnh phúc của người khác
Bạn tôi Tiểu Lưu là một y tá. Cô ấy từng kể tôi nghe một câu chuyện như thế này:
Một lần nọ có một ông lão có con trai bị viêm ruột thừa cấp tính. Ông đã chi ra hơn 4.000 tệ (hơn 28 triệu đồng) để cùng đưa con trai đi chữa bệnh.
Nhưng con số đó vẫn không đủ, người con gái lại lấy chồng xa, chẳng giúp gì được cho ông. Ông bần thần nhìn số tiền viện phí rồi nói với y tá: "Có thể giảm bớt một chút cho tôi không? Hay để vài ngày nữa tôi đóng cho đủ được không?".
Nhìn thấy bộ dạng của ông, Tiểu Lưu đã gọi điện thoại cho giám đốc để giải thích tình hình của ông. May mắn thay, vị giám đốc đã đồng ý. Ông lão nắm tay Tiểu Lưu và rối rít cảm ơn. Tiểu Lưu nói với tôi: "Ông cụ lúc đó chắc tuyệt vọng lắm. Đối diện với nghèo khó thực sự bất lực".
Nếu bạn chưa bao giờ nghèo, bạn sẽ không bao giờ hiểu cuộc sống của người nghèo khó khăn như thế nào. Đôi khi đối mặt với cái nghèo, chúng ta trở nên bất lực, thậm chí có khóc cũng trốn vào góc kín đáo vì sợ làm phiền đến hạnh phúc của người khác.
Có một câu thoại trong bộ phim truyền hình tôi rất thích: "Đây là một thế giới khủng khiếp, chúng chia con người thành ba, sáu hoặc chín tầng lớp một cách tàn nhẫn".
Người giàu không lo cơm ăn áo mặc, có thể tận hưởng cuộc sống tiện nghi đến mức tối đa. Kẻ không có tiền thì bán mặt cho đất bán lưng cho trời để kiếm cái ăn.
Thực tế quá phũ phàng, có người hô mưa gọi gió dễ có vinh quang, có người vì nghèo đói, bệnh tật, bấp bênh mà vắt kiệt sức lực để tồn tại.
Bạn có thể nói rằng mọi con đường đều dẫn đến Rome nhưng chỉ khi chúng ta được sinh ra ở Rome. Có những khi bạn cố gắng chạm vào trần nhà, bạn chợt nhận ra đôi khi đây chỉ là điểm khởi đầu của những người khác.
Cảm giác bất lực do cái nghèo mang lại sẽ khiến bạn tuyệt vọng và mất niềm tin vào cuộc sống.
Nhà phê bình Bernard Shaw từng nói: Khi mối nguy hiểm lớn nhất là nguy cơ đói nghèo hiện hữu trong tâm trí mọi người thì chẳng còn gì khác quan trọng nữa.
Nghèo đói thực sự khủng khiếp, nó có thể khiến con người ta rơi vào tình trạng tuyệt vọng cùng cực, khiến ta không ngừng phàn nàn. Nhưng nó có ích gì không? Nếu bạn tiếp tục chống trả, bạn chỉ có thể là con rối của nó và bạn sẽ không bao giờ có thể đứng dậy được nữa trong cuộc đời mình.
Tiền thực sự quan trọng, nó có thể mang lại cho chúng ta nhiều cơ hội lựa chọn hơn và cho phép chúng ta nắm bắt được số phận cuộc đời mình và thoát khỏi cảnh nghèo đói.
Nhớ là chỉ cần có chí hướng, cần cù thì dù cuộc sống có khó khăn đến đâu cũng phải kiên trì, từng bước một thay đổi số phận. Ở đời không có con đường nào bằng phẳng, mỗi bước đi dù chông gai cũng đều giá trị và mang đến cho bạn những bài học sâu sắc.
Theo Pháp Luật & Bạn Đọc
-
49 phút trướcNghe câu nói của chồng, tôi nghẹn ứ ở cổ. Tôi biết chồng lo cho mình nhưng tôi làm sao có thể làm như lời anh nói.
-
2 giờ trướcDù không có quyền lực nhiều trên chính trường, nhưng Nữu Hỗ Lộc thị và Na Lạp thị lại là 2 gia tộc sản sinh ra nhiều hoàng hậu, phi tần nhất cho các đời hoàng đế nhà Thanh.
-
11 giờ trướcĐi khám tưởng chỉ là tinh trùng yếu, thế nhưng chàng trai sốc khi biết bản thân gần như không có tinh trùng.
-
13 giờ trướcSuốt nhiều năm ly hôn, tôi chưa từng quên người vợ cũ của mình. Và rồi tôi quyết định đi tìm em để giải thích rõ ràng chuyện năm xưa.
-
16 giờ trướcNếu bán nhà trả nợ cờ bạc cho vợ thì cả gia đình sẽ thành vô gia cư, không bán thì bị đe dọa hành hung, tôi có nên ly hôn để con cái, bố mẹ đỡ bị cô ấy liên lụy?
-
21 giờ trướcNan lập tức phải nhập viện để đảm bảo sức khỏe cho bản thân.
-
23 giờ trướcĐọc tin nhắn của vợ mà lòng tôi trống rỗng, tôi cảm thấy mình không còn chút sức lực nào để làm bất cứ việc gì lúc này.
-
1 ngày trướcChồng tôi cởi trần, nằm úp sát dưới đất. Vì nằm ở dưới đó quá lâu nên anh chị chuột rút, rên rỉ vì đau.
-
1 ngày trướcVị hoàng đế này khiến người ta ghê sợ bởi chứng lệch lạc tình dục, ăn chơi trác táng, tàn ác nhất lịch sử Trung Quốc.
-
1 ngày trướcĐó là lời chất vấn của người đàn ông ngoài 40 tuổi với bác sĩ khi anh ta bức xúc cho rằng nguồn lây bệnh lậu chỉ có thể từ vợ, vì chỉ khi quan hệ với vợ anh mới không dùng bao cao su.
-
1 ngày trướcSáu mươi năm sau lần gặp gỡ đầu tiên, cựu sinh viên Đại học Bắc Kinh đã tuyên bố tình yêu của họ trước mặt những người thân yêu và cuối cùng họ đã kết hôn.
-
1 ngày trướcMẹ tôi vừa qua đời được 1 tháng, mộ còn chưa xanh cỏ, bố tôi họp gia đình và tuyên bố từ nay sẽ sống với cô giúp việc như vợ chồng, sau này mất đi cũng sẽ để lại cho cô ta một phần tài sản như các con.
-
1 ngày trướcAnh ta lên xe với nhân tình, em trong tháng ở cữ đã như một kẻ điên đuổi theo xe của họ. Người chồng đó, một cái ngoái nhìn cũng không thèm.
-
1 ngày trướcMột người chồng ngoại tình như anh đã đủ tệ đến mức khiến tôi tình nguyện ra đi không đắn đo rồi…
-
1 ngày trướcTôi hỏi vợ cũ vì sao lại đụng tới dao kéo, có phải sau khi ly hôn thì cô ấy đã có bạn trai, người ta muốn cô ấy thay đổi sao? Vợ cũ lắc đầu.
-
1 ngày trướcCặp đôi tìm thấy tình yêu qua ứng dụng hẹn hò Tinder khi đã ở tuổi 83 và 90. Con cháu tổ chức cho họ một đám cưới tuyệt vời.
-
2 ngày trướcMọi thứ đều suôn sẻ cho đến khi người yêu dẫn tôi về ra mắt gia đình anh vào cuối tuần trước. Tất cả khiến giấc mơ về một cuộc sống gia đình hạnh phúc của tôi trong tương lai bỗng trở nên xa vời.
-
2 ngày trướcTrước đây tôi không hiểu câu bà nội nói là "Nuôi cò, cò mổ mắt cho". Giờ thì mọi thứ đã xảy ra y như bà tiên đoán.
Tin tức mới nhất
-
10 giờ trước
-
11 giờ trước
-
11 giờ trước
-
12 giờ trước
-
13 giờ trước