Khi đưa tay sờ xuống bụng, tôi gần như chết lặng...
Bụng bầu của tôi, con của tôi đâu, tại sao nó không còn ở bên tôi nữa? Tôi mất con rồi ư? Mẹ tôi ôm tôi khóc òa, còn tôi khi ấy, chỉ lắp bắp hỏi con tôi đâu, trả nó cho tôi.
Năm tôi 12 tuổi, anh trai đầu của tôi mất vì một tai nạn lao động. Đó là những ngày cả nhà tôi chìm trong đau đớn, nhất là mẹ tôi. Bà khóc đến nỗi ngất đi, tỉnh lại là khóc gọi tên anh. Đó cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận được nỗi đau mất người thân lớn lao như thế nào. Nhưng có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ được, đến một ngày, người chịu nổi đau mất con lại chính là tôi.
Anh tôi mất được ba tháng thì ba tôi thì bỏ đi biệt tích đến gần 2 năm sau mới tìm về lại. Nhưng 2 năm đó là khoảng thời gian gia đình tôi sống vui vẻ, hạnh phúc nhất. Đến nỗi, tôi còn ao ước rằng ba đừng về nữa, đừng về để không thể hành hạ và phá hoại cuộc sống chúng tôi nữa.
Vậy mà ông lại về. Việc đầu tiên ông làm lại là lật đổ bàn thờchính con trai mình trong cơn say. Ảnh của anh tôi, ông đem vứt ra sân đẫm nước mưa. Tôi khóc lóc chạy ra ôm lấy tấm ảnh vào lòng, và hôm đó, chính tôi đã thốt lên những lời xua đuổi chính ba để của mình. Ông không xứng làm cha của tôi. Đáp lại những lời đó là một trận đòn thừa sống thiếu chết. Tôi hận ông đến nỗi, tôi đã nghĩ, mình sẽ kiện ông, để ông đi tù, để ông biến khỏi cuộc đời của tôi và các em.
Cuộc đời tôi là vậy, đầy những đau khổ. Nhưng tôi cứ như bông hoa dại bên đường, cứ cố mọc lên, đứng thật thẳng, thật vững để khẳng định mình. Rồi tôi đậu đại học trong sự ngỡ ngàng của mẹ và mọi người. Nhưng tôi không đi học, tôi quá hiểu hoàn cảnh gai đình mình, tôi còn 2 đứa em nhỏ cần tiền đi học. Ngày tôi làm đơn xin việc, mẹ tôi đã khóc ròng, luôn miệng xin lỗi tôi. Nhưng tôi chẳng buồn, chỉ thấy mình sắp là người có ích cho cái nhà này rồi.
Tôi làm công nhân may, với sự nỗ lực và nhiệt tình, tay nghề cao, tôi nhanh chóng được để bạt lên vị trí tổ trưởn. Kkhi đó, tôi chỉ 21 tuổi. Và tôi gặp anh, chồng tôi bây giờ cũng trong công ty này.
Anh lớn hơn tôi 5 tuổi, làm kế toán cho công ty. Chúng tôi gặp nhau trong những cuộc kiểm kê tài sản cuối tháng, rồi những cuộc liên hoan. Khi đó, tôi vẫn còn hận ba mình, thậm chí vì ba mà tôi cảnh giác với tất cả đàn ông.
Nhưng ở bên anh, tôi có cảm giác được che chở, được bảo bọc thương yêu. Chưa có ai chăm sóc tôi kĩ như anh. Tôi chỉ cần hắt hơi, sổ mũi, anh đã cuống cuồng lên mua thuốc cho tôi. Thấy tôi buồn, anh hỏi han tận tình, rồi chia sẻ cả những mối lo kinh tế với tôi.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi đủ mạnh dạn và yêu thương để gục vào vai một người đàn ôngmà khóc trong ngày giỗ anh tôi. 24 tuổi, tôi theo anh về nhà cùng chung sống sau một đám cưới ấm cúng. Tôi tin mình đã tìm được người có thể che chở, yêu thương và bảo vệ tôi cả đời.
Cưới về, chúng tôi ở cùng ba mẹ chồng trong căn nhà khá rộng rãi, thoải mái. Nhưng tôi gần như không còn tự do. Đi làm về tôi phải làm hàng tá việc nhà, thậm chí có hôm tôi về tới hơn 7 giờ, nhưng mẹ anh cũng chẳng hề cắm dùm tôi nồi cơm. Rồi bà thường xuyên xét nét tôi từng chút một. Chỉ cần tôi sai một chút thôi, bà sẽ mắng chửi ngay. Cả tuổi thơ tôi đã gắn liền với những lời mắng chửi, những cú đánh của ba, giờ tôi chỉ muốn bình yên trong gia đình nhỏ của mình mà cũng không được.
Còn chồng tôi, anh thuộc típ người hiếu thảo. Anh có hiếu đến mức sợ mẹ, chẳng bao giờ dám đứng ra bảo vệ vợ khi bị bà hành hiếp. Anh cứ khuyên tôi nên nhịn nhục, rồi mẹ sẽ thương, nhưng biết đến bao giờ đây?
Rồi tôi có thai. Vì sức khỏe yếu, quãng đường từ công ty về nhà khá xa nên tôi thường hay đau bụng. Ấy vậy mà về nhà, tôi vẫn phải làm việc nhà. Mẹ chồng tôi bảo làm nhiều cho dễ sinh.
Từ khi có con, cảm nhận được sự sống của con, tôi như biến thành người khác. Tôi vui vẻ hơn, cố gắng cười nhiều hơn. Tôi sợ, con tôi sinh ra rồi sẽ buồn như tôi. Thời gian hạnh phúc nhất trong ngày của tôi là 10 giờ tối. Khi ấy, tôi được nằm nghỉ ngơi, đưa tay vuốt nhẹ vào bụng và trò chuyện với con. Cứ thế, con trở thành cứu cánh cho cuộc đời đầy đau khổ của tôi.
Đến tháng thứ 7, dù bụng to vượt mặt, tôi vẫn phải đi làm, về nhà vẫn phải làm tất cả việc nhà. Không ai giúp dỡ, không ai hỏi han, kể cả chồng tôi. Tôi phải bê những thau nước lớn để giặt quần áo cho cả đại gia đình. Nhiều khi vừa ngồi giặt đồ hay lau nhà mà nước mắt tôi vừa rơi. Nhưng nghĩ đến con tôi lại đưa tay gạt nước mắt, lại cố mỉm cười. Tôi sợ con tôi chưa sinh ra đã buồn như tôi.
Thế rồi, vào ngày chủ nhật tháng trước, tôi cảm thấy trong người không khỏe. Định nằm thêm một chút đã bị mẹ chồng réo gọi xuống nấu ăn sáng. Tôi trở dậy mà mệt mỏi vô cùng. Nấu ăn xong, bà bê ra cho tôi một chậu quần áo lớn. Biết tôi mệt nhưng bà cứ giục bảo tôi giặt. Bà còn nói, ai mang thai mà không mệt, trước kia bà gần sinh vẫn đi cấy lúa thì sao.
Tôi lại lụi cụi giặt, khi đứng dậy chuẩn bị đem đồ đi phơi thì tôi choáng váng mặt mày, tôi trượt ngã. Cú ngã làm tôi đau thốn, nhưng vẫn cố lết ra khỏi sàn nhà tắm gọi chồng. Sau đó, tôi không còn biết gì cả.
Cho đến khi tỉnh dậy, tôi đã thấy mình nằm trên giường bệnh việnbên cạnh là mẹ đẻ của tôi. Tỉnh lại, tôi đã ý thức được mọi chuyện. Nhưng khi đưa tay sờ xuống bụng, tôi gần như chết lặng. Bụng bầu của tôi, con của tôi đâu, tại sao nó không còn ở bên tôi nữa? Tôi mất conrồi ư? Mẹ tôi ôm tôi khóc òa, còn tôi khi ấy, chỉ lắp bắp hỏi con tôi đâu, trả nó cho tôi. Mẹ chồng chồng tôi cũng khóc. Họ nói, tôi đã không thể giữ con lại được nữa rồi.
Khi đưa tay sờ xuống bụng, tôi gần như chết lặng. Bụng bầu của tôi, con của tôi đâu?(Ảnh minh họa)
Tôi như không thể tin được vào tai mình. Tôi đã mong chờ, đã sống vì con như thế, nó là tất cả của tôi, vậy mà ông trời vẫn nỡ cướp nó đi khi tôi sắp được gặp nó rồi. Tôi như ngất đi, chẳng nói, chẳng khóc được nữa. Tôi muốn được ôm con, muốn được gặp con.
Mang nặng, chờ trông suốt 7 tháng trời, tôi vẫn không thể nghĩ mình đã mất con, không có cơ hội để ôm con một lần. Tôi thuộc cả mặt con trên hình siêu âm, nhưng khuôn mặt của con ở ngoài đời, tôi vẫn còn không thể thấy được mà sao ông trời lại nỡ đối xử với tôi phũ phàng và ác độc như thế chứ?
Từ hôm ở bệnh viện trở về, lòng tôi nguội lạnh. Có lẽ, trái tim tôi cũng chết theo con mất rồi. Có nỗi đau nào lớn bằng mất đi đứa con mình chờ trông? Tôi bế tắc thật sự, chỉ muốn tự tử, chết đi cho nhẹ lòng. Ai chỉ cho tôi lối thoát với?
Theo Trí Thức Trẻ
-
7 giờ trướcNhững "bóng hồng" trong Khối diễu binh nữ gây ấn tượng với người dân và du khách bằng vẻ ngoài tươi tắn, mạnh mẽ.
-
10 giờ trướcSau hơn 10 năm bên nhau, Huyền Baby vẫn luôn được chồng đại gia yêu chiều hết mực.
-
12 giờ trướcNhiều người nhận xét tỷ lệ cơ thể của Parvinee Tatiyakajohnlert thậm chí còn đẹp hơn nhân vật trong truyện.
-
13 giờ trướcLiễu Trí Vũ từng là cái tên gây chấn động Trung Quốc khi từ chối Viện công nghệ Massachusetts danh giá nhất nước Mỹ để đi tu ở tuổi 22.
-
13 giờ trướcBa vị huấn luyện viên liên tiếp gần đây của đội tuyển Việt Nam là Park Hang Seo, Philippe Troussier và Kim Sang-sik từng xuất hiện trong cùng một trận đấu năm 2000.
-
14 giờ trướcZhao, người nổi tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc, khốn khổ vì bị vùi dập khi có người phát hiện anh rất giống nghi phạm giết người bị truy nã 19 năm trước.
-
14 giờ trướcHuấn luyện viên Kim Sang-sik từng ấn tượng với 2 cầu thủ Việt Nam là Nguyễn Công Phượng và Nguyễn Văn Toàn.
-
15 giờ trướcMột căn siêu hộ nhỏ có giường sát toilet ở Thượng Hải, Trung Quốc đang gây sốt vì vừa rao giá 300 nhân dân tệ (hơn 1 triệu đồng) một tháng lập tức có khách thuê.
-
15 giờ trướcĐây là lần đầu tiên Linh Rin hiếm hoi khoe ảnh rõ một phần gương mặt con gái 5 tháng tuổi trên trang cá nhân.
-
16 giờ trướcHLV Kim Sang-sik có cùng công ty đại diện với ông Park Hang Seo và đây là lý do giúp quá trình đàm phán hợp đồng được đẩy nhanh hơn.
-
16 giờ trướcCô gái kết hôn với 8 người đàn ông ở các thành phố khác nhau trong 5 năm để rồi nhận về cái kết ê chề vì âm mưu lừa đảo.
-
17 giờ trướcTrưa 3/5, VFF chính thức công bố danh tính tân HLV trưởng đội tuyển Việt Nam - ông Kim Sang Sik người Hàn Quốc.
-
17 giờ trướcGia đình nữ sinh cho biết nữ sinh phải khâu 17 mũi trên mặt và tình trạng sức khỏe vẫn còn nghiêm trọng.
-
17 giờ trướcSau những đóng góp to lớn trong lĩnh vực Toán học, ở tuổi 23, Lưu Lộ được Đại học Trung Nam (Trung Quốc) bổ nhiệm làm giáo sư. Anh trở thành giáo sư Toán học trẻ nhất nước này, tại thời điểm đó.
-
18 giờ trướcÔng Mai Đức Chung - chuyên gia của Hội đồng huấn luyện viên quốc gia - nêu quan điểm về huấn luyện viên mới của đội tuyển Việt Nam.
-
18 giờ trướcNhiều thông tin cho rằng HLV Kim Sang-sik có thể nhận mức lương lên đến 1 triệu USD/năm nếu đồng ý đẫn dắt đội tuyển Việt Nam.
-
18 giờ trướcThấy khách hàng mua hơn 500 nghìn nhân dân tệ vàng trang sức từ cửa hàng mà không cần xem kiểu dáng hay hỏi giá, nhân viên liền báo cảnh sát.
-
19 giờ trước16h15 chiều 3/5, VFF công bố danh tính HLV trưởng kế nhiệm ông Troussier dẫn dắt tuyển Việt Nam - người được kỳ vọng sẽ gặt hái được nhiều thành công như triều đại Park Hang Seo.
Tin tức mới nhất
Hay nhất 2sao
-
17 ngày trước