Ký ức kinh hoàng nơi 'động quỷ' của cô gái Mông
Chỉ cần 'đào' nào chểnh mảng hay có ý định bỏ trốn, họ sẽ bị tra tấn dã man như: dùng dao rạch vào 'vùng kín' hoặc bị ép uống thuốc vô sinh.
“Mỗi ngày, ông chủ bắt bọn em tiếp từ 10 đến 15 khách, toàn những gã đàn ông bệnh hoạn. Thậm chí, có cô bụng chửa vượt mặt vẫn bị đánh đập ép bán dâm. Đến bữa, ông ấy chỉ cho phép húp cháo loãng, vì nếu ăn nhiều, thai to, bụng lớn, khách họ không thèm để ý. Có cô không chịu nổi đã nhảy lầu tự tử…”, đó là lời kể của Sùng Thị Hòa, ở Thượng Phùng, Mèo Vạc, Hà Giang, người đã may mắn trốn thoát sau gần 3 năm làm nô lệ tình dục trong một “động quỷ” phía bên kia biên giới.
Mùa đông, Mèo Vạc lạnh căm căm. Trong căn nhà lúp xúp nằm bìa núi, bằng giọng Kinh lơ lớ, Hòa kể lại những ngày tháng làm nô lệ tình dục nơi xứ người mà cô đã phải trải qua cách đây mấy năm về trước. Và, Hòa cũng không quên kể về mối tình với gã trai Mông tên Dùng, kẻ đã đang tâm đem bán cô qua bên kia biên giới để lấy 18 triệu đồng. Suốt chiều dài câu chuyện, đôi bàn tay cô luôn nắm chặt, khi sợ hãi, khi tức giận. Và cũng có đôi lúc cô phải dừng kể, để khóc, và để chửi gã người yêu đốn mạt…
Nhà Hòa nghèo, cô là con út trong một gia đình có 4 anh chị em. Từ nhỏ, cô đã phải sống trong cảnh cơ hàn, bữa đói nhiều hơn bữa no. Cả gia đình cô bám mặt vào những triền núi thấp thểnh từ sáng sớm đến tối mịt để trồng ngô, tỉa bắp nhưng vẫn đói nghèo. Bù lại, Hòa có nhan sắc xinh đẹp, cổ cao, mắt tròn to, sắc và ướt rượt.
17 tuổi, trong một lần đi chợ huyện, Hòa gặp Dùng. Và, cũng chỉ vài lần gặp gỡ sau đó, Hòa hoàn toàn bị vẻ bề ngoài và tài ăn nói của Dùng chinh phục. Đến ngay cả khi đã “trao thân gửi phận” cho Dùng, cô cũng chỉ biết mỗi cái tên và số điện thoại của người yêu.
Nghĩ lại chuỗi ngày tủi nhục nơi xứ người, giờ Hòa vẫn còn hoảng hốt.
Dùng tỏ ra thông cảm và hứa rằng sẽ tìm cho cô một công việc tốt, có thu nhập cao để giúp đỡ gia đình. Giữa tháng 4/2012, Dùng quay lại tìm cô và nói dối rằng có người thân cần thuê 2 nhân viên bán phở ở TP Lào Cai, lương 2 triệu đồng một tháng. Nghe vậy Hòa mừng lắm. Cô định hỏi ý kiến bố mẹ nhưng Dùng gạt đi: “Bố mẹ sẽ nhớ em mà không cho đi đâu. Em cứ đi làm vài tháng rồi gửi tiền về, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả mà!”. Sáng sau cô ôm quần áo đi theo người yêu.
Hòa không biết chữ, vốn tiếng phổ thông ít ỏi, Dùng bảo gì thì biết đấy. Sau khi xuống đến TP Lào Cai, cả hai thuê nhà trọ ngủ lại, đến khoảng 4h thì Dùng đánh thức Hòa dậy nói là đường xa nên phải đi sớm. Ra khỏi nhà nghỉ thì Hòa đã thấy một ông xe ôm đợi sẵn, cô không hề mảy may nghĩ rằng mình đang rơi vào cái bẫy của bọn buôn người, bị lừa bán vào động mại dâm phía bên kia biên giới.
Đến khi trời sáng thì cả ba người dừng lại tại một căn nhà nhỏ, chủ nhà cũng là một người đàn bà Mông. Bà ta đon đả mời Hòa một ly nước ngọt. Uống xong ly nước ấy, cô thấy cơn buồn ngủ ập đến, cô nhắm mắt thiếp đi. Khi tỉnh dậy, Hòa thấy mình bị nhốt cùng 3 cô gái khác, trong đó có một cô tên Sáy, người Mông, nhà ở huyện Si Ma Cai, tỉnh Lào Cai. Đến lúc bấy giờ, nhờ Sáy, mà Hòa mới biết mình đã bị Dùng lừa bán vào động mại dâm với giá 18 triệu đồng. Chủ quán tên Tốn, là người Trung Quốc. Từ đó, cô bắt đầu tháng ngày ê chề, tủi nhục nơi đất khách.
Mỗi buổi sáng, Tốn thường cho Hòa, Sáy và các cô gái khác ăn cháo trắng cầm hơi rồi chở “đi làm”. Chỗ làm là một “tổ hợp” kinh doanh nhà nghỉ - mại dâm, cách nhà trọ chừng vài km. Ở đó, lúc nào cũng túc trực từ 20 đến 25 “đào”, các cô phải uốn éo, phô diễn cơ thể để tranh giành nhau khách. Trung bình, mỗi lần “vui vẻ”, khách phải trả từ 80 đến 100 nhân dân tệ, số tiền này Tốn cầm hết, gọi là “thu hồi vốn”.
Một góc Thượng Phùng.
Ngày nào cũng vậy, Tốn đều bắt các tiếp viên “hoạt động hết công suất”, từ sáng đến chiều, rồi từ chiều đến đêm khuya. Hắn biến các cô gái thành những “cỗ máy tình dục”, “cỗ máy in tiền”. Để tăng thêm phần dẻo dai cho các cô trong chuyện gối chăn, Tốn còn bắt họ uống những lọ thuốc “tăng lực” không nhãn mác, không nguồn gốc xuất xứ. Do có chút nhan sắc, lại là thiếu nữ người miền núi, sức khỏe dẻo dai nên gần như Hòa lúc nào cũng đông khách nhất. Trung bình mỗi ngày cô phải tiếp 5 - 7 lượt khách, có ngày cao điểm lên đến 20 lượt.
Hòa kể: “Giờ mỗi khi nhớ lại quãng thời gian ấy, em vẫn còn rùng mình. Những ngày đầu, em không chịu tiếp khách. Chúng lột áo quần em ra, trói tay chân lại, dán băng kính vào miệng rồi đánh. Thế nhưng, đánh em cũng không sợ bằng việc phải tiếp khách. Phần lớn khách làng chơi đều như thú dữ. Có đêm em bị ép tiếp tới 9-10 tên. Sáng ra, toàn thân rã rời, chân đi không vững. Sợ nhất là gặp phải khách say rượu hoặc mắc chứng nghiện tình dục. Chỉ sau khi chúng ra về, em mới chắc rằng mình còn sống”.
Không chỉ Hòa, mà tất cả các “đào” trong “động” của Tốn đều sợ nhất những ngày cuối tháng, bởi khi đó, đám công nhân của nông trường gần đó được nhận lương. Có tiền, họ thường rủ nhau đi uống rượu và đến quán tìm “đào” giải khuây. Có tốp đi đến mười mấy gã, toàn vai u thịt bắp, người ngợm hôi rình, hơi thở nồng nặc mùi men. Từ sáng cho đến tối, rồi từ tối cho đến khuya, Hòa và những “đồng nghiệp” của mình phải “làm việc” cật lực, gần như chỉ được nghỉ ngơi một hai tiếng để ăn và uống. Có cô không chịu nổi, ngất ngay bên người khách. Trong khi khách với các “đào” của mình “hành sự”, Tốn cùng đám đàn em ở ngoài làm nhiệm vụ cảnh giới.
Chỉ cần “đào” nào chểnh mảng hay bị phát hiện có ý định bỏ trốn, họ sẽ bị Tốn cùng đám đệ tử tra tấn bằng đủ những hình thức tàn độc và dã man nhất như: dùng dao rạch vào “vùng kín” hoặc bị ép… uống thuốc vô sinh.
Đánh chán, chúng nhốt các cô vào những căn hầm tối hủm và bỏ đói nhiều ngày. Nếu cô nào vẫn tiếp tục có thái độ chống đối, chúng đem bán lại cho những ông chủ khác trong khu “chợ thịt người”, hoặc gả cho những người đàn ông ở sâu trong nội địa. Ở “chợ”, các cô còn bị đối xử tàn ác hơn rất nhiều lần và phải tiếp khách không ngơi nghỉ. Cũng vì không chịu nổi “cường độ lao động” ở “chợ thịt người”, có cô gái đã nhảy từ lầu tự tử...
Suốt gần 3 năm đằng đẵng như thế, Hòa đã nghĩ đến viễn cảnh sẽ không bao giờ được gặp lại bố mẹ, người thân, không bao giờ trở về Mèo Vạc được nữa. Thế nhưng, ý định phải bỏ trốn cho bằng được chưa bao giờ nguội tắt trong cô.
Mồng một Tết dương lịch năm 2015, lợi dụng lúc Tốn và bọn đàn em ăn uống, nhậu nhẹt, Hòa đã liều mình nhảy qua tường lúc đi vệ sinh rồi chạy. Suốt cả ngày hôm đó, cô chỉ biết chạy và chạy, không cần biết mình đang đi về đâu, miễn càng xa bọn buôn người càng tốt. Trên đường chạy trốn, Hòa gặp một số người dân địa phương tốt bụng, họ cho ăn, uống và chỉ đường đi về Việt Nam.
Đã hơn một năm kể từ ngày trốn thoát, đến giờ, tuy đã được các cơ quan đoàn thể động viên giúp đỡ về nhiều mặt để ổn định cuộc sống nhưng mỗi khi nghĩ lại chuỗi ngày sống kiếp nô lệ tình dục nơi xứ người, cô vẫn còn hoảng loạn. Hòa bảo, suốt nhiều đêm liền sau khi trốn thoát, cô không tài nào chợp mắt được bởi những hình ảnh, ký ức hãi hùng vẫn lởn vởn đeo bám trong đầu.
Mùa đông, Mèo Vạc lạnh căm căm. Trong căn nhà lúp xúp nằm bìa núi, bằng giọng Kinh lơ lớ, Hòa kể lại những ngày tháng làm nô lệ tình dục nơi xứ người mà cô đã phải trải qua cách đây mấy năm về trước. Và, Hòa cũng không quên kể về mối tình với gã trai Mông tên Dùng, kẻ đã đang tâm đem bán cô qua bên kia biên giới để lấy 18 triệu đồng. Suốt chiều dài câu chuyện, đôi bàn tay cô luôn nắm chặt, khi sợ hãi, khi tức giận. Và cũng có đôi lúc cô phải dừng kể, để khóc, và để chửi gã người yêu đốn mạt…
Nhà Hòa nghèo, cô là con út trong một gia đình có 4 anh chị em. Từ nhỏ, cô đã phải sống trong cảnh cơ hàn, bữa đói nhiều hơn bữa no. Cả gia đình cô bám mặt vào những triền núi thấp thểnh từ sáng sớm đến tối mịt để trồng ngô, tỉa bắp nhưng vẫn đói nghèo. Bù lại, Hòa có nhan sắc xinh đẹp, cổ cao, mắt tròn to, sắc và ướt rượt.
17 tuổi, trong một lần đi chợ huyện, Hòa gặp Dùng. Và, cũng chỉ vài lần gặp gỡ sau đó, Hòa hoàn toàn bị vẻ bề ngoài và tài ăn nói của Dùng chinh phục. Đến ngay cả khi đã “trao thân gửi phận” cho Dùng, cô cũng chỉ biết mỗi cái tên và số điện thoại của người yêu.
Nghĩ lại chuỗi ngày tủi nhục nơi xứ người, giờ Hòa vẫn còn hoảng hốt.
Dùng tỏ ra thông cảm và hứa rằng sẽ tìm cho cô một công việc tốt, có thu nhập cao để giúp đỡ gia đình. Giữa tháng 4/2012, Dùng quay lại tìm cô và nói dối rằng có người thân cần thuê 2 nhân viên bán phở ở TP Lào Cai, lương 2 triệu đồng một tháng. Nghe vậy Hòa mừng lắm. Cô định hỏi ý kiến bố mẹ nhưng Dùng gạt đi: “Bố mẹ sẽ nhớ em mà không cho đi đâu. Em cứ đi làm vài tháng rồi gửi tiền về, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả mà!”. Sáng sau cô ôm quần áo đi theo người yêu.
Hòa không biết chữ, vốn tiếng phổ thông ít ỏi, Dùng bảo gì thì biết đấy. Sau khi xuống đến TP Lào Cai, cả hai thuê nhà trọ ngủ lại, đến khoảng 4h thì Dùng đánh thức Hòa dậy nói là đường xa nên phải đi sớm. Ra khỏi nhà nghỉ thì Hòa đã thấy một ông xe ôm đợi sẵn, cô không hề mảy may nghĩ rằng mình đang rơi vào cái bẫy của bọn buôn người, bị lừa bán vào động mại dâm phía bên kia biên giới.
Đến khi trời sáng thì cả ba người dừng lại tại một căn nhà nhỏ, chủ nhà cũng là một người đàn bà Mông. Bà ta đon đả mời Hòa một ly nước ngọt. Uống xong ly nước ấy, cô thấy cơn buồn ngủ ập đến, cô nhắm mắt thiếp đi. Khi tỉnh dậy, Hòa thấy mình bị nhốt cùng 3 cô gái khác, trong đó có một cô tên Sáy, người Mông, nhà ở huyện Si Ma Cai, tỉnh Lào Cai. Đến lúc bấy giờ, nhờ Sáy, mà Hòa mới biết mình đã bị Dùng lừa bán vào động mại dâm với giá 18 triệu đồng. Chủ quán tên Tốn, là người Trung Quốc. Từ đó, cô bắt đầu tháng ngày ê chề, tủi nhục nơi đất khách.
Mỗi buổi sáng, Tốn thường cho Hòa, Sáy và các cô gái khác ăn cháo trắng cầm hơi rồi chở “đi làm”. Chỗ làm là một “tổ hợp” kinh doanh nhà nghỉ - mại dâm, cách nhà trọ chừng vài km. Ở đó, lúc nào cũng túc trực từ 20 đến 25 “đào”, các cô phải uốn éo, phô diễn cơ thể để tranh giành nhau khách. Trung bình, mỗi lần “vui vẻ”, khách phải trả từ 80 đến 100 nhân dân tệ, số tiền này Tốn cầm hết, gọi là “thu hồi vốn”.
Một góc Thượng Phùng.
Ngày nào cũng vậy, Tốn đều bắt các tiếp viên “hoạt động hết công suất”, từ sáng đến chiều, rồi từ chiều đến đêm khuya. Hắn biến các cô gái thành những “cỗ máy tình dục”, “cỗ máy in tiền”. Để tăng thêm phần dẻo dai cho các cô trong chuyện gối chăn, Tốn còn bắt họ uống những lọ thuốc “tăng lực” không nhãn mác, không nguồn gốc xuất xứ. Do có chút nhan sắc, lại là thiếu nữ người miền núi, sức khỏe dẻo dai nên gần như Hòa lúc nào cũng đông khách nhất. Trung bình mỗi ngày cô phải tiếp 5 - 7 lượt khách, có ngày cao điểm lên đến 20 lượt.
Hòa kể: “Giờ mỗi khi nhớ lại quãng thời gian ấy, em vẫn còn rùng mình. Những ngày đầu, em không chịu tiếp khách. Chúng lột áo quần em ra, trói tay chân lại, dán băng kính vào miệng rồi đánh. Thế nhưng, đánh em cũng không sợ bằng việc phải tiếp khách. Phần lớn khách làng chơi đều như thú dữ. Có đêm em bị ép tiếp tới 9-10 tên. Sáng ra, toàn thân rã rời, chân đi không vững. Sợ nhất là gặp phải khách say rượu hoặc mắc chứng nghiện tình dục. Chỉ sau khi chúng ra về, em mới chắc rằng mình còn sống”.
Không chỉ Hòa, mà tất cả các “đào” trong “động” của Tốn đều sợ nhất những ngày cuối tháng, bởi khi đó, đám công nhân của nông trường gần đó được nhận lương. Có tiền, họ thường rủ nhau đi uống rượu và đến quán tìm “đào” giải khuây. Có tốp đi đến mười mấy gã, toàn vai u thịt bắp, người ngợm hôi rình, hơi thở nồng nặc mùi men. Từ sáng cho đến tối, rồi từ tối cho đến khuya, Hòa và những “đồng nghiệp” của mình phải “làm việc” cật lực, gần như chỉ được nghỉ ngơi một hai tiếng để ăn và uống. Có cô không chịu nổi, ngất ngay bên người khách. Trong khi khách với các “đào” của mình “hành sự”, Tốn cùng đám đàn em ở ngoài làm nhiệm vụ cảnh giới.
Chỉ cần “đào” nào chểnh mảng hay bị phát hiện có ý định bỏ trốn, họ sẽ bị Tốn cùng đám đệ tử tra tấn bằng đủ những hình thức tàn độc và dã man nhất như: dùng dao rạch vào “vùng kín” hoặc bị ép… uống thuốc vô sinh.
Đánh chán, chúng nhốt các cô vào những căn hầm tối hủm và bỏ đói nhiều ngày. Nếu cô nào vẫn tiếp tục có thái độ chống đối, chúng đem bán lại cho những ông chủ khác trong khu “chợ thịt người”, hoặc gả cho những người đàn ông ở sâu trong nội địa. Ở “chợ”, các cô còn bị đối xử tàn ác hơn rất nhiều lần và phải tiếp khách không ngơi nghỉ. Cũng vì không chịu nổi “cường độ lao động” ở “chợ thịt người”, có cô gái đã nhảy từ lầu tự tử...
Suốt gần 3 năm đằng đẵng như thế, Hòa đã nghĩ đến viễn cảnh sẽ không bao giờ được gặp lại bố mẹ, người thân, không bao giờ trở về Mèo Vạc được nữa. Thế nhưng, ý định phải bỏ trốn cho bằng được chưa bao giờ nguội tắt trong cô.
Mồng một Tết dương lịch năm 2015, lợi dụng lúc Tốn và bọn đàn em ăn uống, nhậu nhẹt, Hòa đã liều mình nhảy qua tường lúc đi vệ sinh rồi chạy. Suốt cả ngày hôm đó, cô chỉ biết chạy và chạy, không cần biết mình đang đi về đâu, miễn càng xa bọn buôn người càng tốt. Trên đường chạy trốn, Hòa gặp một số người dân địa phương tốt bụng, họ cho ăn, uống và chỉ đường đi về Việt Nam.
Đã hơn một năm kể từ ngày trốn thoát, đến giờ, tuy đã được các cơ quan đoàn thể động viên giúp đỡ về nhiều mặt để ổn định cuộc sống nhưng mỗi khi nghĩ lại chuỗi ngày sống kiếp nô lệ tình dục nơi xứ người, cô vẫn còn hoảng loạn. Hòa bảo, suốt nhiều đêm liền sau khi trốn thoát, cô không tài nào chợp mắt được bởi những hình ảnh, ký ức hãi hùng vẫn lởn vởn đeo bám trong đầu.
Theo Công Lý
-
20 phút trướcNgày 22/11, Đài Truyền hình Việt Nam cho biết, đã làm việc với các cơ quan chức năng về vụ tai nạn ở Mai Châu (Hòa Bình).
-
1 giờ trướcCác đối tượng liên quan đến việc mua bán, ép các thiếu nữ làm tiếp viên quán karaoke và giữ người trái pháp luật ở Cần Thơ vừa bị tòa phạt tù.
-
1 giờ trướcCần tiền tiêu, Mai Văn Quang mang theo dao nhọn, loanh quanh ở khu vực cầu đi bộ ở Hà Nội, tìm người dân sơ hở để cướp tài sản.
-
2 giờ trướcVận chuyển 30 bánh heroin, 18kg thuốc lắc, 21kg ketamin, 20kg ma túy tổng hợp dạng đá từ Lào qua Việt Nam, 2 đối tượng người Lào vừa lĩnh án tử.
-
2 giờ trướcBị cáo Trương Mỹ Lan cho biết quan hệ làm ăn với Tập đoàn Tuần Châu Quảng Ninh của ông Đào Hồng Tuyển từ năm 2016, và hai bên đã có giao dịch mua bán cổ phần, dự án bất động sản.
-
6 giờ trướcNửa đêm, Nguyễn Văn Đoan cảm thấy bực tức vì bị ông C. nhiều lần chửi nên đã nảy sinh ý định phóng hoả, đốt nhà ông này để trả thù.
-
7 giờ trướcLực lượng Cảnh sát PCCC&CNCH Công an TP Hà Nội đã giải cứu 2 người bị mắc kẹt trong ngôi nhà đang cháy ở quận Long Biên.
-
7 giờ trước8 tài sản đang nằm trong 1.121 mã tài sản của bà Trương Mỹ Lan bị kê biên, con trai “chúa đảo” Tuần Châu đề nghị toà phúc thẩm loại bỏ các tài sản này ra khỏi vụ án hình sự để cho các bên khởi kiện bằng vụ án dân sự.
-
7 giờ trướcCông an tỉnh Hà Giang bắt đối tượng Vương Văn Thiêng (37 tuổi, trú xã Tân Tiến, huyện Hoàng Su Phì) vì hành vi giết người.
-
10 giờ trướcCông an đã bắt nhóm thanh thiếu niên điều khiển xe máy trên đường với tốc độ cao, hò hét và kéo lê các tuýp sắt hàn dao phóng lợn xuống đường gây khiếp sợ cho người dân.
-
11 giờ trướcTin và làm theo kẻ tự xưng là công an, bà L. ở Hà Nội đã cài đặt phần mềm dịch vụ công giả mạo nhằm đồng bộ dữ liệu dân cư cho con và quét nhận diện khuôn mặt trên điện thoại, để rồi bị lừa hơn 100 triệu đồng.
-
12 giờ trướcDo số lượng hài cốt nhiều, đơn vị thi công phải di chuyển sang khu vực vườn hoa trước cửa Trường Đại học Công Đoàn (Hà Nội) để tiếp tục thu gom. Cơ quan chức năng đã tạm dừng thu gom vì hết tiểu.
-
12 giờ trướcKhi đang nằm võng ở quán cà phê để nghỉ ngơi, ông Toàn bị bạn mang dao chém tới tấp, hậu quả đứt lìa ngón tay.
-
13 giờ trướcLãnh đạo UBND xã Mai Đình (huyện Sóc Sơn, Hà Nội) cho biết, cơ quan công an đang điều tra, làm rõ nguyên nhân vụ thanh niên cướp ô tô, đánh chết người xảy ra trên địa bàn.
-
13 giờ trướcDự báo thời tiết 22/11/2024, các tỉnh từ Quảng Trị đến Bình Định có mưa to đến rất to trong hôm nay và ngày mai, cục bộ có nơi mưa trên 300mm. Bắc Bộ và Thanh Hóa rét về đêm và sáng sớm.
-
14 giờ trướcTheo dự báo thời tiết, trước khi đón đợt không khí lạnh tăng cường vào ngày 25 và 27/11, Hà Nội và miền Bắc tiếp tục tái diễn kiểu thời tiết lạnh về đêm và sáng, trưa chiều nắng hanh.
-
1 ngày trướcNgày 21/11, lãnh đạo UBND xã Krông Năng (huyện Krông Pa, Gia Lai) xác nhận, có vụ việc một em bé 4 tuổi nghi bị gã đàn ông hàng xóm xâm hại. Cơ quan chức năng đang xác minh, làm rõ.
-
1 ngày trướcQuá trình cải tạo đường và hệ thống thoát nước ngõ 167 Tây Sơn (quận Đống Đa, Hà Nội), lực lượng công nhân đã phát hiện gần 150 bộ hài cốt nằm ở độ sâu gần 1m.
-
1 ngày trướcBị tuyên phạt chung thân vì liên quan tới vụ Vạn Thịnh Phát, cựu cục trưởng Đỗ Thị Nhàn mong được xem xét thêm những tình tiết giảm nhẹ mới để có thể sớm trở về với gia đình và điều trị bệnh.
-
1 ngày trướcMột người đàn ông được phát hiện đã tử vong trong tư thế treo cổ tại nghĩa trang phường Chi Lăng, TP Pleiku (tỉnh Gia Lai), cạnh ngôi mộ của người cha.
Tin tức mới nhất
-
20 phút trước
-
2 giờ trước
-
2 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
10 ngày trước
-
11 ngày trước