Cánh diều tuổi thơ
“Này diều ơi hãy vút lên đi nào, mang cho ta những ước vọng mơ đến tầng không”…. Cứ mỗi lần như vậy, tôi như được đắm mình trong cảnh sắc của quê hương.
Cứ vào cuối tuần, tôi lại thích được lang thang một mình, thích được đạp xe ra phố, dạo qua các công viên để nhìn lũ trẻ đang thả diều, đá bóng. Ở đó, tôi có thể nghe giọng nói trầm ấm của người cha đang dạy con đá bóng hay cử chỉ ân cần của người mẹ khi cầm tay cùng con chơi diều. Ở đó, tôi có thể ngắm nhìn những nụ cười vô tư của trẻ con với khoảng trời xanh và gió lộng rồi mơ màng về một thời thơ bé được cùng cha chơi diều trên những cánh đồng rộng lớn mênh mông trong những buổi chiều hoàng hôn đầy gió.
Tôi nhớ ngày ấy, mỗi khi xong mùa thu hoạch cũng là dịp để tụi con nít chúng tôi tận hưởng những trò chơi dân gian đặc biệt là thả diều. Ngày đó, đứa nào cũng háo hức về nhà làm một con diều để cùng nhau thi thố. Tuy diều của chúng tôi không to, không đẹp,không rực rỡ sắc màu như bây giờ, nó chỉ đơn giản là những miếng giấy, nan tre hoặc bao ni lông cùng với sợi dây cước. Chỉ những vật dụng giản đơn thôi mà chúng tôi đã tạo ra biết bao nhiêu con diều xinh xắn với những hình thù khác nhau như diều hình ngôi sao, hình máy bay, hình con cá…Dường như đứa nào cũng cố gắng tỉ mẩn từng chi tiết, từ việc vót nan tre , làm khung, cắt giấy, cột dây cho đến khi hoàn thành con diều rồi đem khoe khoang với chúng bạn. Sau khi làm xong, chúng tôi hẹn nhau ra cánh đồng làng, có lẽ lúc thi thả diều là thời khắc chúng tôi đón đợi nhất, có đứa mặt mày phấn khởi vì con diều bay cao, bay xa nhưng cũng có đứa mặt mày ỉu xìu vì con diều đã đứt dây. Tôi nhớ có năm, tôi được ba tôi làm cho một con diều hình máy bay thật to,thật đẹp, khi nhìn con diều của tôi, đứa bạn nào cũng thèm thuồng, ước gì chúng cũng có một con diều như thế. Và đương nhiên lúc thi diều, diều của tôi bay cao nhất, giải thưởng mà tôi nhận được cho con diều đạt hạng nhất là được ăn kẹo mút miễn phí.
Tôi nhớ ngày ấy, mỗi khi xong mùa thu hoạch cũng là dịp để tụi con nít chúng tôi tận hưởng những trò chơi dân gian đặc biệt là thả diều. Ngày đó, đứa nào cũng háo hức về nhà làm một con diều để cùng nhau thi thố. Tuy diều của chúng tôi không to, không đẹp,không rực rỡ sắc màu như bây giờ, nó chỉ đơn giản là những miếng giấy, nan tre hoặc bao ni lông cùng với sợi dây cước. Chỉ những vật dụng giản đơn thôi mà chúng tôi đã tạo ra biết bao nhiêu con diều xinh xắn với những hình thù khác nhau như diều hình ngôi sao, hình máy bay, hình con cá…Dường như đứa nào cũng cố gắng tỉ mẩn từng chi tiết, từ việc vót nan tre , làm khung, cắt giấy, cột dây cho đến khi hoàn thành con diều rồi đem khoe khoang với chúng bạn. Sau khi làm xong, chúng tôi hẹn nhau ra cánh đồng làng, có lẽ lúc thi thả diều là thời khắc chúng tôi đón đợi nhất, có đứa mặt mày phấn khởi vì con diều bay cao, bay xa nhưng cũng có đứa mặt mày ỉu xìu vì con diều đã đứt dây. Tôi nhớ có năm, tôi được ba tôi làm cho một con diều hình máy bay thật to,thật đẹp, khi nhìn con diều của tôi, đứa bạn nào cũng thèm thuồng, ước gì chúng cũng có một con diều như thế. Và đương nhiên lúc thi diều, diều của tôi bay cao nhất, giải thưởng mà tôi nhận được cho con diều đạt hạng nhất là được ăn kẹo mút miễn phí.
Theo thói quen, thường thì khi thả diều xong, tôi lại nhường con diều đó cho chúng bạn chơi. Sau đó, tôi thích ngả mình trên bãi cỏ, mắt nhìn lên bầu trời, miệng thì ngậm kẹo mút, chân bắt chéo vào nhau rồi đun đưa theo giai điệu của bài hát mà chúng tôi đã thuộc lau làu “Này diều ơi hãy vút lên đi nào, mang cho ta những ước vọng mơ đến tầng không”…. Cứ mỗi lần như vậy, tôi như được đắm mình trong cảnh sắc của quê hương, được ngắm nhìn khoảng trời xanh vơi mây bay và gió lượn, được thả hồn mình bay theo những cánh diều đang chao liệng. Cái cảm giác đó thật khoan khoái, dễ chịu và bình yên đến lạ.
Có lần khi đang nằm nghêu ngao câu hát, cô bạn thân của tôi chạy đến nằm bên cạnh rồi hỏi “Ước mơ sau này của Ly là gì?”. Tôi liền trả lời: “ Mình thích làm cô giáo, còn Trang thì sao?, “Sau này Trang muốn làm gì?. Nó bảo: “Trang muốn được bay như diều”. Câu trả lời của Trang làm cả hai chúng tôi đều bật cười. Có lẽ, đối với những đứa trẻ ở nông thôn như chúng tôi ngày ấy, con diều không chỉ là cái thú tiêu khiển mà còn là một người bạn. Hơn thế nữa nó còn là biểu tượng của ước mơ, niềm tin và hi vọng.
Rồi cũng đến cái ngày chúng tôi học hết cấp ba. Tuy không mấy khi cùng nhau thả diều nữa nhưng dường như trong lòng đứa nào cũng mang theo một con diều của tuổi thơ và của cả ước mơ, có đứa thì thực hiện được mơ ước của mình nhưng cũng có đứa phải dừng lại. Tôi cũng nằm trong số đó. Tôi nhớ, năm tôi thi rớt đại học, tôi buồn bã, u sầu, cứ tự nhốt mình trong bốn bức tường đến nỗi không dám bước chân ra đường. Tôi sợ người ta sẽ hỏi thăm “Con thi đậu hay rớt”, “Sao thấy mấy đứa trong xóm đi học hết rồi mà con lại ở nhà”. Tôi xấu hổ, mặc cảm tự ti, cảm thấy con đường phía trước sao dài rộng quá, thênh thang quá, cánh cửa vào Đại học của tôi đã đóng chặt, giấc mơ làm cô giáo của tôi cũng tan thành mây khói. Tôi như con diều bị dứt dây, mất phương hướng không biết đi đâu về đâu… Thấy tôi như vậy, mọi người đều đến bên động viên, an ủi . Riêng ba tôi, lại âm thầm, lặng lẽ làm cho tôi một con diều thật đẹp, làm xong ba đưa cho tôi rồi nói “Cố gắng lên con gái, thất bại rồi có ngày nhất định sẽ thành công, miễn là con đừng từ bỏ hi vọng…”.
Cho đến bây giờ khi đã trở thành một cô giáo ở trường làng, tuy ba không còn ở bên cạnh tôi nữa nhưng những câu nói của ba vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí. Và mỗi khi gặp thất bại, tôi lại tìm về với cánh diều tuổi thơ để thương, để nhớ và để giữ gìn những giấc mộng…
Theo Blog Radio
-
6 giờ trướcVừa tròn 18 tuổi và ngừng nhận trợ cấp của bố, Suri Cruise liền có động thái đổi mới bản thân.
-
6 giờ trướcHóa thân vào ông lão 72 tuổi làm việc tại bưu điện để nói về việc trẻ em thiếu thốn tình thương, Nguyễn Đỗ Quang Minh vượt qua 1,5 triệu bài viết, giành giải Nhất cuộc thi viết thư UPU năm 2024.
-
10 giờ trướcCác tài khoản giả mạo huấn luyện viên đội tuyển Việt Nam Kim Sang-sik nở rộ trên mạng xã hội những ngày gần đây.
-
11 giờ trướcChủ kênh Ẩm thực mẹ làm, Đồng Văn Hùng được tạp chí Forbes bình chọn vào danh sách 30 Under 30 Asia. Hùng là người Việt Nam duy nhất có tên trong lĩnh vực truyền thông, tiếp thị và quảng cáo.
-
13 giờ trướcĐược gắn với biệt danh "ông hoàng mau nước mắt" trong phim "Người Một Nhà", Tuấn Tú ngoài đời là một người vui tính.
-
13 giờ trướcMC Mỹ Vân chia sẻ với VietNamNet: "Nhiều khi tôi nghĩ có phải cuộc đời đã quá ưu ái cho mình. Tôi có niềm đam mê lớn với công việc, có ông xã và cuộc hôn nhân gần 20 năm bền chặt".
-
14 giờ trướcLiên tiếp nhận hai đứa trẻ bị bỏ rơi làm con, người đàn ông nỗ lực làm ngày làm đêm lo cho các con ăn học, quyết không lập gia đình.
-
15 giờ trướcLữ Thị Phương quê ở Thanh Hóa, được trời phú dung mạo ưa nhìn, vóc dáng lý tưởng với chiều cao 1m81.
-
15 giờ trướcCâu lạc bộ Hồng Lĩnh Hà Tĩnh phải đăng ký cả cầu thủ U17 vào đội hình trong hoàn cảnh khủng hoảng lực lượng do 5 cầu thủ tổ chức sử dụng ma túy bị bắt.
-
15 giờ trướcTiền vệ Nguyễn Quang Hải 99% sẽ xuất ngoại sau khi kết thúc mùa giải 2023/24.
-
16 giờ trướcDù ngoài 70 tuổi và đã về hưu, cô Trình vẫn thường xuyên tự quay các video chia sẻ cách làm bài nghị luận xã hội và phân tích tác phẩm văn học trên Tiktok. Tuy nhiên, những video của cô nhận về hàng loạt bình luận khiếm nhã.
-
17 giờ trướcCâu chuyện tình yêu đầy thú vị này đang gây xôn xao làng bóng đá thế giới.
-
19 giờ trướcVideo mới nhất được đăng tải trên kênh TikTok của cô giáo Ngô Thúy Trình (giáo viên dạy Ngữ Văn) đã nhận về nhiều lời lẽ tiêu cực.
-
20 giờ trướcMột người đàn ông khoảng 50 tuổi ở Trùng Khánh (Trung Quốc) qua đời hôm 15/5 do áp dụng phương pháp tập luyện “treo cổ”.
-
21 giờ trướcNhững set đồ khi đi biển của Chu Thanh Huyền đều nhận được nhiều chú ý của công chúng.
-
1 ngày trướcCô nàng hot girl này đã quá nổi tiếng với những màn cosplay đậm chất quyến rũ.