"Em, con và những cuộc vui bên ngoài, anh phải chọn một"
Vì muốn con có cha, tôi đã quên bản thân mình, quên đi sự vất vả của người mẹ đã hi sinh cả đời cho con, giờ lại hi sinh cho cháu. Nhưng các con tôi được gì?
Tôi là con một, ba mẹ tôi ly hôn khi tôi mới 6 tháng tuổi. Mẹ tôi buôn bán ngoài chợ, một mình nuôi tôi ăn học. Tôi tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định, từ đó tôi là người lao động chính trong gia đình có 3 người phụ nữ (bà ngoại tôi nữa).
Anh mất mẹ khi đang học Đại học ở TPHCM. Ba anh có vợ hai nên không lo gì cho anh nữa. Anh bất mãn với ba, bỏ dở chuyện học hành. Và anh rất thương mẹ. Có lẽ điều này khiến tôi đồng cảm và yêu anh. Chúng tôi cưới nhau và ở nhà tôi luôn (chồng tôi quê ở tỉnh khác).
Tôi khuyên anh đi học lại, có bằng cấp sẽ dễ xin việc hơn. Anh thi đậu trường Đại học kinh tế tại chức (học buổi tối). Anh nghỉ việc chỗ cũ vì bất đồng với chủ. Tôi nhắc chuyện tìm việc làm mới thì anh bảo, bây giờ nửa thầy nửa thợ, khó tìm việc quá.
Và anh nói xin được việc làm rồi. Nhưng vài tháng sau tôi gọi điện tới công ty thì họ bảo anh nghỉ lâu rồi. Cứ thế anh qua mấy công ty, suốt mấy năm trời. Một mình tôi lo chi phí cho cả gia đình. Tiền tôi để trong tủ anh tự ý lấy tiêu mà không hề nói với tôi. Rồi tiền lo học phí, rồi giỗ chạm nhà anh… Tôi sợ anh mặc cảm, tự ái nên không dám nhắc đến chuyện tiền bạc nhiều.
Anh cũng tháo vát, nhanh nhẹn lắm, việc nhà anh cũng không ngại việc gì. Chúng tôi có con, bé lớn 4 tuổi, bé nhỏ vừa qua thôi nôi và cả 2 bé đều là bé gái. Anh chăm con, dạy con, chơi đùa với con nên các con cũng mến ba lắm. Đó là trước kia, lúc anh ở nhà. Còn bây giờ, từ khi có bé nhỏ, anh rất ít ở nhà.
Anh bảo vì anh cứ bám rễ ở nhà nên thất nghiệp càng thất nghiệp. Thế nên dù không đi làm, mỗi sáng anh vẫn xách cặp đi. Còn tối anh đi học tới khuya mới về. Bây giờ học xong rồi, chờ lấy bằng thôi, nhưng tối anh vẫn đi.
Tôi đi làm, bé lớn đi học, bé nhỏ nhờ mẹ trông. Mẹ tôi đã ngoài 60, lại có tiền sử tai biến, lại phải lo cho bà ngoại ngoài 90 tuổi, bị lẫn, nằm một chỗ. Nhưng vì thương con, thương cháu mẹ cố gắng đỡ đần cho con.
Ngày làm việc của mẹ con tôi bắt đầu từ 5h sáng và kết thúc là lúc 11 giờ đêm. Mẹ con tôi không dám sắm sửa gì cho bản thân, tiết kiệm từng chút mới trang trải nổi chi phí cho cả gia đình 6 người từ lương của một mình tôi.
Khi có bé nhỏ, chi phí càng nhiều, tôi không đưa tiền cho anh tiêu vặt nữa thì anh kiếm chuyện đòi vàng cưới bán tiêu hết. Nói tới thì cãi vã, anh đã 2 lần tát tôi, gia đình xáo trộn, mẹ tôi lại phát bệnh.
Mẹ tôi vất vả việc nhà, lại xót con nên sức khỏe càng giảm sút. Vậy mà anh vô tư đi chơi, khuyên hoài cũng không được. Sáng tôi dặn chiều về chở con đi khám bệnh thì anh nhậu quên hẳn, gọi điện không bắt máy. Có lần con sốt 41 độ, tôi sợ co giật nên gọi anh về đề phòng phải chở đi viện gấp. Vậy mà anh đi đến 12 giờ khuya về trong tình trạng say khướt.
Anh đi tần suất ngày càng nhiều, anh đi thường xuyên, về nhà lúc các con đã ngủ say, có ngày không về nhà. Nhưng khi mệt mỏi ngoài đường, về nhà thì anh cưng 2 đứa con gái cưng của anh. Anh giặt đồ, tắm rửa, cho ăn, đút sữa nên con tôi vẫn thương ba. Tối nào chúng cũng khóc nhớ ba và nói: "Ba ơi ba về với con đi ba, mẹ ơi con nhớ ba, mẹ gọi điện cho ba về ngủ với con đi mẹ. Sao người ta có ba mà con chưa có ba vậy mẹ?".
Con tôi gọi cho anh thì anh không bắt máy. Con tôi cứ ngây ngô hỏi: “Mẹ ơi, sao ba không nói chuyện với con vậy mẹ?”. Con trẻ ngây thơ đâu biết mỗi lời con là vết dao cắt vào lòng tôi. Tôi làm mẹ chỉ biết ôm hai con khóc và xin lỗi con.
Tôi kể cho anh nghe thì anh bảo: "Em phải dạy con chứ, con khóc thì em giận anh là sao?". Đến sáng con tự nói với ba là: “Ba đừng đi chơi nữa nha, ba đi hoài là con gái nhớ ba lắm đó”. Hôm đó anh đi không thèm về nhà luôn.
Tình cảm là thứ không xin được nên tôi không bao giờ dạy con phải nói xúc động cho ba ở nhà với con. Nhưng chính là con muốn thế nên mới nói. Nhưng ba chúng không hề xúc động trước tình cảm của các con.
Anh nói là anh thích chơi cờ, khi chơi cờ anh quên hết mọi chuyện, chứ anh vẫn thương vợ con lắm. Tôi vẫn hi vọng thế. Nhưng cuộc sống vất vả, tôi không có thời gian và tâm trí để chờ đợi trong vô vọng.
Tôi đã ra tối hậu thư: "Em, con và những cuộc vui bên ngoài của anh, anh phải chọn một". Nhưng anh vẫn thế, tôi không chịu nổi nữa rồi.
Tôi yêu cầu đồng thuận ly hôn thì anh không đồng ý. Nếu đơn phương ly hôn thì hồ sơ sẽ kéo dài và phức tạp hơn nếu anh cố tình không hợp tác.
Vì muốn con có cha, tôi đã quên bản thân mình, quên đi sự vất vả của người mẹ đã hi sinh cả đời cho con, giờ lại hi sinh cho cháu. Nhưng các con tôi được gì?
Các bạn ơi, hãy chia sẽ với tôi. Tôi cần nhận xét của những người khách quan trước khi tôi đưa ra quyết định cho cuộc đời mình.
Anh mất mẹ khi đang học Đại học ở TPHCM. Ba anh có vợ hai nên không lo gì cho anh nữa. Anh bất mãn với ba, bỏ dở chuyện học hành. Và anh rất thương mẹ. Có lẽ điều này khiến tôi đồng cảm và yêu anh. Chúng tôi cưới nhau và ở nhà tôi luôn (chồng tôi quê ở tỉnh khác).
Tôi khuyên anh đi học lại, có bằng cấp sẽ dễ xin việc hơn. Anh thi đậu trường Đại học kinh tế tại chức (học buổi tối). Anh nghỉ việc chỗ cũ vì bất đồng với chủ. Tôi nhắc chuyện tìm việc làm mới thì anh bảo, bây giờ nửa thầy nửa thợ, khó tìm việc quá.
Và anh nói xin được việc làm rồi. Nhưng vài tháng sau tôi gọi điện tới công ty thì họ bảo anh nghỉ lâu rồi. Cứ thế anh qua mấy công ty, suốt mấy năm trời. Một mình tôi lo chi phí cho cả gia đình. Tiền tôi để trong tủ anh tự ý lấy tiêu mà không hề nói với tôi. Rồi tiền lo học phí, rồi giỗ chạm nhà anh… Tôi sợ anh mặc cảm, tự ái nên không dám nhắc đến chuyện tiền bạc nhiều.
Anh cũng tháo vát, nhanh nhẹn lắm, việc nhà anh cũng không ngại việc gì. Chúng tôi có con, bé lớn 4 tuổi, bé nhỏ vừa qua thôi nôi và cả 2 bé đều là bé gái. Anh chăm con, dạy con, chơi đùa với con nên các con cũng mến ba lắm. Đó là trước kia, lúc anh ở nhà. Còn bây giờ, từ khi có bé nhỏ, anh rất ít ở nhà.
Anh bảo vì anh cứ bám rễ ở nhà nên thất nghiệp càng thất nghiệp. Thế nên dù không đi làm, mỗi sáng anh vẫn xách cặp đi. Còn tối anh đi học tới khuya mới về. Bây giờ học xong rồi, chờ lấy bằng thôi, nhưng tối anh vẫn đi.
Tôi đi làm, bé lớn đi học, bé nhỏ nhờ mẹ trông. Mẹ tôi đã ngoài 60, lại có tiền sử tai biến, lại phải lo cho bà ngoại ngoài 90 tuổi, bị lẫn, nằm một chỗ. Nhưng vì thương con, thương cháu mẹ cố gắng đỡ đần cho con.
Ngày làm việc của mẹ con tôi bắt đầu từ 5h sáng và kết thúc là lúc 11 giờ đêm. Mẹ con tôi không dám sắm sửa gì cho bản thân, tiết kiệm từng chút mới trang trải nổi chi phí cho cả gia đình 6 người từ lương của một mình tôi.
Khi có bé nhỏ, chi phí càng nhiều, tôi không đưa tiền cho anh tiêu vặt nữa thì anh kiếm chuyện đòi vàng cưới bán tiêu hết. Nói tới thì cãi vã, anh đã 2 lần tát tôi, gia đình xáo trộn, mẹ tôi lại phát bệnh.
Mẹ tôi vất vả việc nhà, lại xót con nên sức khỏe càng giảm sút. Vậy mà anh vô tư đi chơi, khuyên hoài cũng không được. Sáng tôi dặn chiều về chở con đi khám bệnh thì anh nhậu quên hẳn, gọi điện không bắt máy. Có lần con sốt 41 độ, tôi sợ co giật nên gọi anh về đề phòng phải chở đi viện gấp. Vậy mà anh đi đến 12 giờ khuya về trong tình trạng say khướt.
Anh đi tần suất ngày càng nhiều, anh đi thường xuyên, về nhà lúc các con đã ngủ say, có ngày không về nhà. Nhưng khi mệt mỏi ngoài đường, về nhà thì anh cưng 2 đứa con gái cưng của anh. Anh giặt đồ, tắm rửa, cho ăn, đút sữa nên con tôi vẫn thương ba. Tối nào chúng cũng khóc nhớ ba và nói: "Ba ơi ba về với con đi ba, mẹ ơi con nhớ ba, mẹ gọi điện cho ba về ngủ với con đi mẹ. Sao người ta có ba mà con chưa có ba vậy mẹ?".
Con tôi gọi cho anh thì anh không bắt máy. Con tôi cứ ngây ngô hỏi: “Mẹ ơi, sao ba không nói chuyện với con vậy mẹ?”. Con trẻ ngây thơ đâu biết mỗi lời con là vết dao cắt vào lòng tôi. Tôi làm mẹ chỉ biết ôm hai con khóc và xin lỗi con.
Tôi kể cho anh nghe thì anh bảo: "Em phải dạy con chứ, con khóc thì em giận anh là sao?". Đến sáng con tự nói với ba là: “Ba đừng đi chơi nữa nha, ba đi hoài là con gái nhớ ba lắm đó”. Hôm đó anh đi không thèm về nhà luôn.
Tình cảm là thứ không xin được nên tôi không bao giờ dạy con phải nói xúc động cho ba ở nhà với con. Nhưng chính là con muốn thế nên mới nói. Nhưng ba chúng không hề xúc động trước tình cảm của các con.
Anh nói là anh thích chơi cờ, khi chơi cờ anh quên hết mọi chuyện, chứ anh vẫn thương vợ con lắm. Tôi vẫn hi vọng thế. Nhưng cuộc sống vất vả, tôi không có thời gian và tâm trí để chờ đợi trong vô vọng.
Tôi đã ra tối hậu thư: "Em, con và những cuộc vui bên ngoài của anh, anh phải chọn một". Nhưng anh vẫn thế, tôi không chịu nổi nữa rồi.
Tôi yêu cầu đồng thuận ly hôn thì anh không đồng ý. Nếu đơn phương ly hôn thì hồ sơ sẽ kéo dài và phức tạp hơn nếu anh cố tình không hợp tác.
Vì muốn con có cha, tôi đã quên bản thân mình, quên đi sự vất vả của người mẹ đã hi sinh cả đời cho con, giờ lại hi sinh cho cháu. Nhưng các con tôi được gì?
Các bạn ơi, hãy chia sẽ với tôi. Tôi cần nhận xét của những người khách quan trước khi tôi đưa ra quyết định cho cuộc đời mình.
Theo Trí thức trẻ
-
3 giờ trướcMặc dù diễn vào đúng lúc trời mưa tầm tã ướt hết người, lạnh nhưng bé Trâm không mảy may bận tâm mà chỉ hỏi mẹ rằng "hôm nay con cười có tươi không"?
-
4 giờ trướcMidu và doanh nhân Minh Đạt đã hé lộ những cột mốc đặc biệt trong hành trình yêu kín tiếng.
-
5 giờ trướcTiến sĩ Trisha Bailey được xác định là người phụ nữ gốc Jamaica giàu nhất với khối tài sản ước tính 1 tỷ USD. Để có được thành quả này, nữ tỷ phú ngành y đã vượt qua rất nhiều thử thách.
-
6 giờ trướcNhờ tận tâm trong công việc, cô đã dành được sự chú ý của ông chủ nhà hàng lẩu và trở thành tỷ phú sau nhiều năm nỗ lực.
-
6 giờ trướcTrong 4 tháng, Vương kiếm gần 11 tỷ đồng nhờ dùng 4.600 chiếc điện thoại tạo tương tác ảo cho các buổi phát trực tuyến của khách hàng, nhưng anh ta đã phải trả giá.
-
7 giờ trướcVũ Quỳnh Anh là gương mặt đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam phát biểu tại buổi lễ. Với gương mặt xinh xắn, khả năng ăn nói trôi chảy, cô gái lập tức thu hút sự chú ý.
-
7 giờ trướcCô gái mới 19 tuổi đã được lựa chọn trở thành Khối trưởng Khối nữ Cảnh sát đặc nhiệm tham gia lễ diễu binh, diễu hành chào mừng kỷ niệm 70 chiến thắng Điện Biên Phủ.
-
7 giờ trướcCó một xu hướng mới ở Trung Quốc là mặc đồ thật xấu đi làm. Những người theo xu hướng này chủ yếu là các bạn Gen Z. Tại sao lại có trào lưu kỳ lạ như vậy?
-
7 giờ trướcHuấn luyện viên đội tuyển Việt Nam Kim Sang-sik cần tìm ra lời giải cho 3 vấn đề để xóa bỏ những nghi ngờ từ người hâm mộ về năng lực của ông.
-
8 giờ trướcNhiều người cho rằng việc thả đồ ăn xuống Hồ Tây "cầu nguyện cho Mèo Béo" là hành vi câu view phản cảm của TikToker, lợi dụng cái chết của chàng trai Trung Quốc.
-
9 giờ trướcTheo bạn, đáp án nào mới chính xác?
-
9 giờ trướcNhóm 4 cô gái diện set đồ dễ gây chú ý khi đến sân bay.
-
10 giờ trướcNgười giàu dạy con hiểu về bản chất con người ngay từ khi còn nhỏ, không nhất thiết phải xin phép ai để làm việc gì và quy định đặt ra có thể bị phá vỡ...
-
10 giờ trướcCơ quan chức năng tỉnh Bình Định đang xác minh phản ánh liên quan đến thu, chi tiền của đội bóng ném nữ thuộc Trung tâm huấn luyện và thi đấu thể thao tỉnh này.
-
10 giờ trướcMột gia đình ở TP Kanpur, Ấn Độ đã thuê một ban nhạc hát mừng và mở tiệc đón con gái trở về nhà sau khi ly hôn.
Tin tức mới nhất
-
2 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
21 ngày trước