Định mệnh ta yêu nhau...
Hãy sống như ngày mai ta không còn nữa, hãy yêu khi còn có thể, dù mai này ta có là của nhau hay không thì hôm nay ta vẫn cứ yêu nhau em nhé!
Anh và em là hai người xa lạ ở hai phương trời không hề gần gũi, chúng ta đã gặp nhau vào một ngày mà em gọi đó là “ngày định mệnh”. Ngày mà mọi thứ còn rất mới mẻ tinh khôi với bầu trời không trong xanh nhẹ nhàng đầy sức sống. Anh xuất hiện bên em giống như một sự sắp đặt của số phận, như chính là định mệnh của cuộc đời.
Em là một cô gái cá tính và ương bướng. Nhưng từ khi gặp anh, em đã thay đổi. Dường như có một động lực to lớn thôi thúc để em chịu khó để ý đến mọi người xung quanh hơn. Em cũng tập kiềm chế những lần ương bướng như trẻ con của mình. Mọi thứ diễn ra tự bao giờ đến em cũng chẳng nhận ra điều ấy.
Khoảng thời gian bên anh, những giây phút hạnh phúc anh dành cho em, và cả những bất ngờ thật - đáng - ghét anh dành cho em, có lẽ không bao giờ em quên được – mối tình đầu của em ạ!
Ai cũng nói rằng, tình yêu đầu đời rất trong sáng và khó quên. Lúc trước, em luôn phủ nhận nó, bởi vì em chưa yêu. Em chỉ hồn nhiên nghĩ rằng: Đã yêu thì tình nào cũng như tình nào, đều là tình cảm rung động quyến luyến giữa hai người khác giới dành cho nhau thôi. Lúc đó, em đã sai! Cho đến bây giờ, chúng ta không còn là của nhau nữa nhưng mọi thứ trong em vẫn luôn tồn tại. Em vẫn thấy như anh chưa từng rời xa em vậy.
Anh là một người đàn ông tốt, anh có sự nghiệp, lại sinh ra trong một gia đình gia giáo. Anh là người cho em cảm nhận được thế nào là tình yêu đích thực. Anh yêu em say đắm, nồng nhiệt, yêu như chưa bao giờ được yêu. Một tình yêu mãnh liệt như vậy sao lại không làm em hạnh phúc cơ chứ?
Dù khoảng cách hai ta lúc ấy xa nhau đến cả mấy trăm cây số nhưng chưa bao giờ em nghe anh than phiền một câu mỗi lúc đường xa vất vả đến thăm em. Em học xa nhà, xa nơi anh làm việc, xa luôn cả anh nữa. Em khác anh, em yêu anh bằng một tình yêu hồn nhiên, ngây thơ lắm. Em chỉ biết rằng, những việc anh làm, những lời anh nói, những tin nhắn của anh, những bài hát của anh... tất cả là động lực duy nhất và mạnh mẽ nhất cho em vượt qua tất cả.
Anh luôn nói với em rằng: Hãy sống như ngày mai ta không còn nữa, hãy yêu khi còn có thể, dù mai này ta có là của nhau hay không thì hôm nay ta vẫn cứ yêu nhau em nhé!
Những ngày tháng hạnh phúc ấy, những khoảng thời gian bên anh ấy trong cuộc đời em giống như những đường chạm trổ điêu khắc lên tấm gỗ mà các nhà nghệ thuật điêu khắc vẫn làm. Nó in sâu, in đậm, từng đường nét sắc sảo.
Những còn đường chúng ta từng đi qua, những góc phố chúng ta từng đi tới, và cả chiếc ghế đá quen thuộc trong công viên mỗi lần anh đến thăm em... Giờ nó vẫn vậy, con đường không dài thêm cũng chẳng ngắn đi, góc phố không rộng thêm và cũng chẳng chật hẹp, và ghế đá mình hay ngồi đó nữa, nó cũng chẳng hề thay đổi. Vậy mà chúng ta đã thay đổi rồi anh nhỉ?
Tình yêu chúng ta đã thay đổi. Em đã từng yêu anh, từng sống vì anh, từng nghĩ rằng sau này em sẽ ở bên anh mãi mãi. Để rồi giờ đây hai đứa hai phương trời cách biệt. Em cố quên anh để bắt đầu một cuộc sống khác hoàn toàn mới mẻ. Em luôn nghĩ rằng ngoài kia đại dương xanh còn nhiều cá lắm. Và rồi, em đã rời xa anh, trả lại anh trước ngày định mệnh ấy.
Giờ đây, ở nơi này, em đã thành công. Tình yêu vây quanh em không ít, em cũng nghĩ rằng mình không cần phải nhớ về anh về tình yêu đó. Nó chỉ là một kỷ niệm!
Thật ra, kỷ niệm nào cũng có hoài niệm. Chúng ta không bao giờ được phép lãng quên những kỷ niệm. Hoặc là chúng ta tự lừa dối mình rằng chúng ta đã quên nó. Càng cố tình quên thì lại càng nhớ. Em cũng đã từng muốn quên, nhưng không làm được. Và em sẽ vẫn giữ trọn tình cảm đó của anh. Em chưa bao giờ phủ nhận nó, bởi vì em đã rất hạnh phúc!
Hôm nay, em về lại nơi ấy, đặt chân lên con đường anh đã từng nắm tay em thật chặt nói với nhau bao lợi hứa hẹn. Em lang thang một mình và nhớ tới anh.
“Nếu bây giờ được chọn lựa một lần nữa
Thì chắc có lẽ vẫn yêu anh như ngày xưa
Nếu bây giờ được chọn lựa điều em ước mơ
Thì em tin em vẫn mơ như em từng mơ....”
Và rồi tim em đập loạn nhịp....
Em là một cô gái cá tính và ương bướng. Nhưng từ khi gặp anh, em đã thay đổi. Dường như có một động lực to lớn thôi thúc để em chịu khó để ý đến mọi người xung quanh hơn. Em cũng tập kiềm chế những lần ương bướng như trẻ con của mình. Mọi thứ diễn ra tự bao giờ đến em cũng chẳng nhận ra điều ấy.
Khoảng thời gian bên anh, những giây phút hạnh phúc anh dành cho em, và cả những bất ngờ thật - đáng - ghét anh dành cho em, có lẽ không bao giờ em quên được – mối tình đầu của em ạ!
Ai cũng nói rằng, tình yêu đầu đời rất trong sáng và khó quên. Lúc trước, em luôn phủ nhận nó, bởi vì em chưa yêu. Em chỉ hồn nhiên nghĩ rằng: Đã yêu thì tình nào cũng như tình nào, đều là tình cảm rung động quyến luyến giữa hai người khác giới dành cho nhau thôi. Lúc đó, em đã sai! Cho đến bây giờ, chúng ta không còn là của nhau nữa nhưng mọi thứ trong em vẫn luôn tồn tại. Em vẫn thấy như anh chưa từng rời xa em vậy.
Anh là một người đàn ông tốt, anh có sự nghiệp, lại sinh ra trong một gia đình gia giáo. Anh là người cho em cảm nhận được thế nào là tình yêu đích thực. Anh yêu em say đắm, nồng nhiệt, yêu như chưa bao giờ được yêu. Một tình yêu mãnh liệt như vậy sao lại không làm em hạnh phúc cơ chứ?
Dù khoảng cách hai ta lúc ấy xa nhau đến cả mấy trăm cây số nhưng chưa bao giờ em nghe anh than phiền một câu mỗi lúc đường xa vất vả đến thăm em. Em học xa nhà, xa nơi anh làm việc, xa luôn cả anh nữa. Em khác anh, em yêu anh bằng một tình yêu hồn nhiên, ngây thơ lắm. Em chỉ biết rằng, những việc anh làm, những lời anh nói, những tin nhắn của anh, những bài hát của anh... tất cả là động lực duy nhất và mạnh mẽ nhất cho em vượt qua tất cả.
Anh luôn nói với em rằng: Hãy sống như ngày mai ta không còn nữa, hãy yêu khi còn có thể, dù mai này ta có là của nhau hay không thì hôm nay ta vẫn cứ yêu nhau em nhé!
Những ngày tháng hạnh phúc ấy, những khoảng thời gian bên anh ấy trong cuộc đời em giống như những đường chạm trổ điêu khắc lên tấm gỗ mà các nhà nghệ thuật điêu khắc vẫn làm. Nó in sâu, in đậm, từng đường nét sắc sảo.
Những còn đường chúng ta từng đi qua, những góc phố chúng ta từng đi tới, và cả chiếc ghế đá quen thuộc trong công viên mỗi lần anh đến thăm em... Giờ nó vẫn vậy, con đường không dài thêm cũng chẳng ngắn đi, góc phố không rộng thêm và cũng chẳng chật hẹp, và ghế đá mình hay ngồi đó nữa, nó cũng chẳng hề thay đổi. Vậy mà chúng ta đã thay đổi rồi anh nhỉ?
Tình yêu chúng ta đã thay đổi. Em đã từng yêu anh, từng sống vì anh, từng nghĩ rằng sau này em sẽ ở bên anh mãi mãi. Để rồi giờ đây hai đứa hai phương trời cách biệt. Em cố quên anh để bắt đầu một cuộc sống khác hoàn toàn mới mẻ. Em luôn nghĩ rằng ngoài kia đại dương xanh còn nhiều cá lắm. Và rồi, em đã rời xa anh, trả lại anh trước ngày định mệnh ấy.
Giờ đây, ở nơi này, em đã thành công. Tình yêu vây quanh em không ít, em cũng nghĩ rằng mình không cần phải nhớ về anh về tình yêu đó. Nó chỉ là một kỷ niệm!
Thật ra, kỷ niệm nào cũng có hoài niệm. Chúng ta không bao giờ được phép lãng quên những kỷ niệm. Hoặc là chúng ta tự lừa dối mình rằng chúng ta đã quên nó. Càng cố tình quên thì lại càng nhớ. Em cũng đã từng muốn quên, nhưng không làm được. Và em sẽ vẫn giữ trọn tình cảm đó của anh. Em chưa bao giờ phủ nhận nó, bởi vì em đã rất hạnh phúc!
Hôm nay, em về lại nơi ấy, đặt chân lên con đường anh đã từng nắm tay em thật chặt nói với nhau bao lợi hứa hẹn. Em lang thang một mình và nhớ tới anh.
“Nếu bây giờ được chọn lựa một lần nữa
Thì chắc có lẽ vẫn yêu anh như ngày xưa
Nếu bây giờ được chọn lựa điều em ước mơ
Thì em tin em vẫn mơ như em từng mơ....”
Và rồi tim em đập loạn nhịp....
Theo Blogradio
-
1 giờ trướcBài tập cho học sinh tiểu học nhưng lại khiến người lớn phải vò đầu bứt tai.
-
2 giờ trướcHoa khôi bóng chuyền Nguyễn Thu Hoài và bạn trai tổ chức lễ cưới vào tháng 12 tới, sau khoảng nửa năm yêu nhau.
-
3 giờ trướcGiải thưởng Quả bóng Vàng Việt Nam 2024 đã chính thức công bố các đề cử.
-
4 giờ trướcChính cầu thủ này cũng bày tỏ mong ước được nhập tịch và khoác áo ĐTQG Indonesia trong thời gian tới.
-
5 giờ trướcDù chồng trấn an, Eilis vẫn không tin mình sẽ qua khỏi: "Cơ thể đang nói với em rằng: Em sắp chết". Cô qua đời oan ức do sự phối hợp chậm trễ của nhân viên y tế.
-
7 giờ trướcHình ảnh khiến nhiều nữ sinh "đứng tim".
-
7 giờ trướcMưu tính lừa đại gia, nữ người mẫu 30 tuổi họ Dương nhận cú trời giáng vì gậy ông đập lưng ông.
-
8 giờ trướcĐây là một trong những từ thường dùng của gen Z đang gây chú ý và khiến nhiều người thắc mắc; “cộng tươi” là gì và tại sao nó lại phổ biến đến vậy?
-
12 giờ trướcThấy hành động của tài xế, một số người lớn tuổi đã ra nói chuyện, thái độ khá gay gắt.
-
22 giờ trướcNữ streamer đình đám chia sẻ khoảnh khắc một mình hậu kết hôn.
-
23 giờ trướcCư dân mạng đang nhiệt tình "đẩy thuyền" cho DJ Wukong và Quyên Qui.
-
1 ngày trướcTan chảy con tim vì khoảnh khắc này…
-
1 ngày trướcHằng Du Mục không khỏi ấm ức khi nhắc lại câu chuyện đầy cảm lạnh giữa cô và Dịch Dương.
-
1 ngày trướcBTV Thu Hà khiến khán giả yêu mến bởi tài năng lẫn nhan sắc xinh đẹp. Để có được sắc vóc như vậy, nữ BTV cũng phải chú ý trong việc siết cân, giữ dáng.
-
1 ngày trướcMàn về đích ấn tượng giúp Lê Tiến Trọng Nghĩa giành vòng nguyệt quế trận tuần 3 và tấm vé chơi trận tháng 1 quý I Đường lên đỉnh Olympia 25.
-
1 ngày trướcGần một năm trở lại đây, người phụ nữ chỉ ngủ 1-2 tiếng/ngày, trằn trọc không sâu giấc, phải nhập viện tâm thần.
-
1 ngày trướcBố mẹ tóc đen nhưng chị Tú có mái tóc đỏ đều, đẹp, phần lông mi cũng có màu hơi đỏ.
Tin tức mới nhất
-
2 giờ trước
-
2 giờ trước
-
2 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
8 ngày trước