Chiếc áo lót dưới gầm giường giúp tôi biết được bộ mặt thật của bạn trai

Thật không ngờ khi giả vờ về quê tôi lại tìm ra chủ nhân của chiếc áo lót rơi dưới gầm giường kia và biết được bộ mặt thật của người yêu.

Tôi và bạn trai yêu nhau được hơn năm, anh hơn tôi 2 tuổi. Hiện tại anh đang làm cho một công ty nước ngoài. Anh là người khá điển trai, hay nói cười. Có lẽ vì điều đó mà tôi bị anh làm cho mê mệt nên yêu anh. Tôi vừa mới tốt nghiệp đại học được hơn tháng, may mắn sao người yêu xin cho tôi vào làm kế toán cho công ty của bạn anh. Yêu nhau từng ấy thời gian, anh dành rất nhiều tình cảm cho tôi. Anh bảo muốn lấy tôi làm vợ càng sớm càng tốt. Nhưng vì vừa mới ra trường, tôi muốn đợi công việc ổn định rồi lấy cũng chưa muộn. Hoặc có thể là cuối năm nay chúng tôi sẽ kết hôn.

Ra trường không được bố mẹ trợ cấp như thời đi học nữa, nên kinh tế của tôi rất khó khăn. Thấy vậy, bạn trai đề nghị tôi sang ở chung với anh để tiện chăm sóc nhau và anh đỡ đần tiền sinh hoạt giúp. Vì nghĩ hai đứa sẽ xác định lấy nhau và cưới trong nay mai nên tôi gật đồng ý theo anh về ở cùng.

chiec-ao-nguc-la-to-ban-trai-phan-boi-blogtamsuvn

Bạn trai đề nghị tôi sang ở chung với anh để tiện chăm sóc nhau và anh đỡ đần tiền sinh hoạt giúp (ảnh minh họa)

Hơn tháng kể từ ngày về ở cùng với anh, tôi như một người vợ thật chăm sóc anh đủ thứ, cuộc sống hôn nhân không đơn giản như tôi nghĩ. Không biết mai này lấy chồng, có cả gia đình nhà chồng nữa tôi sẽ như thế nào.

Tình cờ một hôm dọn nhà tôi phát hiện được chiếc áo ngực rơi dưới gầm giường. Chắc chắn cái này không phải của tôi, tôi không bao giờ dùng loại siêu mỏng này. Mà có vẻ chiếc áo này mới rơi nên chưa bám nhiều bụi bẩn lắm. Thấy nghi nghi không biết thế nào, chẳng lẽ bạn trai tôi dẫn gái về phòng ngủ? Không làm gì có chuyện đó, cả ngày tôi và anh đi làm hết, lúc nào về tôi đều ở nhà với anh. Vậy chiếc áo này của ai? Định chờ lát bạn trai về hỏi rõ chuyện, nhưng tôi nghĩ mình không nên rút dây động rừng. Để làm một phép thử với bạn trai xem thế nào.

Sáng thứ 7, tôi bảo anh “Trưa nay làm xong em về quê luôn, chiều chủ nhật em lên. Anh ở lại tự lo ăn nước nhé”. Bạn trai tôi đồng ý luôn và dặn đi về cẩn thận. Đến trưa, hết giờ làm tôi không về quê như đã báo trước với anh, mà về phòng trọ nhưng tôi ngồi ở quán nước ngay đầu nhà trọ. Để xem trong thời gian vắng tôi, ai sẽ là chủ nhân của chiếc áo ngực kia bước vào phòng chúng tôi. Chờ mãi đến gần 15h tôi mới thấy anh về phòng. Nhưng ngồi ngay sau xe anh là một cô gái trẻ, nhìn rất rụt dè. Hình như cô ấy là sinh viên sao ấy. Bạn trai tôi vừa mới mở cửa thì cô gái đó đã chạy tót vào phòng như thân quen. Đợi một lát khi cả hai đã đâu vào đấy tôi mới mở cổng đi vào. Đứng lép vào tường nghe ngóng xem họ đang làm gì, tôi hoảng hốt khi thấy cuộc trò chuyện của họ.

- Em yên tâm, bạn gái anh về quê mai mới lên cơ. Hôm nay em cứ thỏa mái đi không phải sợ. Cứ chiều anh tới bến rồi mai này ra trường anh xin việc cho.

- Nhưng em sợ hàng xóm dị nghị anh.

- Anh không sợ, em sợ gì. Ở đây ai biết người đấy không phải lo đâu. Nào mình bắt đầu được rồi chứ. Anh nhớ em đến muốn chết đi được.

Tay bạn trai tôi nhanh chóng cởi những cúc áo và kéo khóa quần cô gái đó xuống. Nhìn mà tôi muốn phát điên lên. Thì ra chiếc áo ngực kia là của cô gái này. Nhưng nhìn cô ta nhút nhát là thế, sao lại dại khờ trao thân cho bạn trai tôi chỉ vì lời hứa hẹn ra trường sẽ xin việc cho. Đúng là ngu hết mức để nói, hay cô ả cũng yêu bạn trai tôi mất rồi.

chiec-ao-nguc-to-ban-trai-phan-boi-blogtamsuvn

Tôi bàng hoàng khi thấy bạn trai và cô gái kia đang ôm ấp nhau (ảnh minh họa)

Đang bực tức trong người khi biết bộ mặt thật của bạn trai, tôi mở cửa vào bắt tại trận hai người họ đang làm tình với nhau. Bạn trai và cô gái đó thấy tôi đều hoảng hốt vội buông nhau ra lấy quần áo mặc vội. Anh ta luống cuống bảo.

- Sao em nói về quê cơ mà, sao lại về đây?

- Không nói vậy, sao biết được anh hú hí với gái sau lưng tôi như thế này.

- Anh…anh…xin lỗi. Tại cô ấy muốn xin anh đứa con thôi mà.

- Sao anh lại nói thế – Cô gái kia vội vã lên tiếng.

- Thôi anh hạ màn kịch xuống được rồi đấy. Tôi đã biết hết chuyện anh làm, và còn bắt sống anh làm chuyện này. Vậy mà anh còn chối và đổ lỗi cho người khác à. Thật không ngờ anh lại như vậy.

- Em tha thứ cho anh được không?

- Anh còn xin tha thứ được ư? Sẽ không bao giờ có chuyện tha thứ với một kẻ như anh. Tôi sẽ ra đi, mình chia tay từ đây. Còn cô có thể ở lại với anh ta nếu như cô muốn.

Thật không ngờ khi giả vờ về quê tôi lại tìm ra chủ nhân của chiếc áo ngực rơi dưới gầm giường kia và biết được bộ mặt thật của người yêu. Hàng ngày anh cứ tỏ vẻ yêu thương, quan tâm và chỉ yêu mình tôi. Vậy mà đến hôm nay anh mới chịu lòi đuôi cáo của mình ra. Thật ghê tởm.

Chia tay, mất đi người yêu này tôi không tiếc, nhưng điều làm tôi hối hận và đáng tiếc nhất là đã yêu lầm anh ta và trao thân cho kẻ không xứng đáng. Những thứ mất đi rồi sẽ không bao giờ lấy lại được, chỉ còn lại những nỗi đau khổ, tiếc nuối. Tình yêu chẳng bao giờ đẹp như ta tưởng.

                                                                                                                      Theo một thế giới


Tin tức mới nhất