Bữa cơm chiều ngày ấy
Có lẽ phương thuốc nhiệm màu của hạnh phúc đối với con sẽ mãi chỉ đơn thuần có vậy - được ăn bữa cơm gia đình - bữa cơm chiều mẹ nấu như những năm tháng tuổi thơ con đã đi qua.
Chiều cuối tháng 12 - tôi đạp xe giữa dòng người vội vã, chen chúc nhau giữa lòng thành phố Đà Nẵng muôn màu và đa sắc- một thành phố trẻ đáng sống cho tất cả mọi người. Tan buổi dạy thêm trở về kí túc xá mà lòng thoáng buồn một nỗi khó gọi thành tên… Buồn bởi bánh xe thời gian cứ luân hồi quay mãi, vòng quay ấy rồi sẽ ngày ngày đắp dày lên kích cỡ của tháng năm.
Thời khắc chuyển giao cuối thu sang đầu đông dường như đã khiến con tim tuổi 20 của tôi có một sự lỗi nhịp đâu đấy. Qua ngày mai thôi, đất trời sẽ chuyển giao một tháng mới, một tháng có mưa ủ dột, có tiết trời ảm đạm, có gió mùa xào xạc lúc giữa đêm, khẽ vô tình làm lạnh ướt một bờ vai bé nhỏ.Tôi ngoái đầu nhìn lại là bao sự chênh vênh vênh ở cái tuổi tròn trĩnh, đáng yêu nhưng cũng lắm thăng trầm này. Bởi lẽ cuộc sống nó là vậy!
Nơi đây – mảnh đất Đà Nẵng với tôi là buồn của cảnh sắc ngày tàn hắt hiu vài giọt nắng cuối ngày còn vương sót, len lỏi qua những con đường, hẻm nhỏ và lặng mất hút khi trời thật sự vây bủa bởi bóng đêm. Những chuyến tàu đêm cứ rít còi inh ỏi rồi lao mình về phiá trước, chuyến tàu chở về nơi xa ấy hàng tấn dự định và ước mơ….để mặc lại phía sau một con đường vắng lặng và quá đỗi xa xôi. Ánh mắt tôi chợt bắt gặp hình ảnh một con người có cuộc đời cơ cực, vất vả chỉ với mục đích tiếp tục cho dòng đời mưu sinh. Cô loay hoay lục loi và cuối sát người vào cái thùng rác bên đường, dường như không để ý gì đến mọi thứ xung quanh.
Thời khắc chuyển giao cuối thu sang đầu đông dường như đã khiến con tim tuổi 20 của tôi có một sự lỗi nhịp đâu đấy. Qua ngày mai thôi, đất trời sẽ chuyển giao một tháng mới, một tháng có mưa ủ dột, có tiết trời ảm đạm, có gió mùa xào xạc lúc giữa đêm, khẽ vô tình làm lạnh ướt một bờ vai bé nhỏ.Tôi ngoái đầu nhìn lại là bao sự chênh vênh vênh ở cái tuổi tròn trĩnh, đáng yêu nhưng cũng lắm thăng trầm này. Bởi lẽ cuộc sống nó là vậy!
Nơi đây – mảnh đất Đà Nẵng với tôi là buồn của cảnh sắc ngày tàn hắt hiu vài giọt nắng cuối ngày còn vương sót, len lỏi qua những con đường, hẻm nhỏ và lặng mất hút khi trời thật sự vây bủa bởi bóng đêm. Những chuyến tàu đêm cứ rít còi inh ỏi rồi lao mình về phiá trước, chuyến tàu chở về nơi xa ấy hàng tấn dự định và ước mơ….để mặc lại phía sau một con đường vắng lặng và quá đỗi xa xôi. Ánh mắt tôi chợt bắt gặp hình ảnh một con người có cuộc đời cơ cực, vất vả chỉ với mục đích tiếp tục cho dòng đời mưu sinh. Cô loay hoay lục loi và cuối sát người vào cái thùng rác bên đường, dường như không để ý gì đến mọi thứ xung quanh.
Tôi hiểu được phần nào ước mong của cô, là có thể tìm thấy nhiều chai lọ hay vật dung gì đấy trong mớ tạp nham này, có lẽ cô sẽ vui và hạnh phúc về điều đó. Tôi chợt nghĩ rằng: “Hạnh phúc đơn giản thường nhật được dệt nên bằng vô vàn những mảng màu khác nhau. Có khi là một thành công rực rỡ nhưng cũng không ít cái ước mong chữ “đủ” đến bên đời một gia đình hay một ai đó trong cái xã hội này. Niềm vui và hạnh phúc cũng như những sắc hoa ngoài kia, có loài kiêu sa lộng lẫy, hương tỏa nồng nàn được trồng trong các khu biệt thự, nhưng cũng khá nhiều loài được biết đến với vẻ đẹp dịu nhẹ cả về màu lẫn mùi mà ta từng bắt gặp trên những con đường hoang dại, trên những mảnh đất cằn cỗi hay trên những phiến đá chông chênh. Đó là tùy vào mỗi người cảm nhận. Riêng tôi, tôi thật sự tôn trọng và quý mến những con người như vậy! Bởi rồi đây cuộc sống giông tố, phong ba và vô thường khó đoán, ngày mai sẽ là hạnh phúc hay khổ đau ai rồi cũng phải một lần nếm trải…
Đi qua hình bóng đó tôi thấy nhói lòng một tiếng gọi tình thương, xót xa cho những mảnh đời kém may mắn. Trước mắt tôi là đèn đỏ ngã tư,tự nhủ với bản thân sao con đường tôi đạp xe ngày nào bỗng hôm nay thấy dài thênh thang và rộng lớn đến thế. Đường dài hay chính lòng tôi trống rỗng? Tôi lắng lòng nghe trái tim thở với những nhịp đập ngổn ngang, một nỗi nhớ nhà theo đó ùa vào lòng tôi, mang theo hơi lạnh se của gió ngày tàn. Đủ cho trái tim tôi bỏng rát và khóe mắt cay xòe...Tiếng nấc vội ngân nhè nhẹ giữa chốn thị thành, làm tôi như muốn bỏ trốn khỏi cái thành phố nhộn nhịp này đây, tôi ước ao được bắt 1 chuyến xe bus cuối ngày, nghe một vài bản nhạc trong Xone để chạy về bên mẹ, bên bữa cơm mẹ nấu, bên bếp lửa mẹ nhen nhóm tình thương.
Về đó,có lẽ con người ta sẽ cảm thấy ấm áp vô cùng, mọi áp lực cuộc sống, mọi nỗi bận tâm hằng ngày sẽ hòa trong làn khói xám, nâng những tiếng cười ngây thơ trẻ nhỏ bay nghi ngút lên trời cùng mây xanh. Ngày ấy, cái ngày tuổi thơ đi chân trần theo mẹ ra đồng lúc chập choạng tối, nay chỉ còn mỗi kí ức xa xôi. Bữa cơm chiều đốt củi hay rơm rạ vốn là một hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt Nam. Ở đó mẹ nhóm bếp, con nghịch phá để tro bụi bay lên đầu điểm những chấm trắng li ti. Mẹ mắng nhưng con cảm thấy vậy mà vui thật mẹ à! Ngày bé vui chính là được làm những điều mình thích, mà giờ nghĩ lại sẽ gọi tên là “cái đồ trẻ con”.
Bữa cơm chiều có khoai lùi, ngô nướng mà con tự tay bỏ vào bếp, có khi cháy khét mà sao vẫn thấy thơm và ngon đến lạ! Đôi khi món cá rô đồng nướng cũng ngon không kém… Và còn nhiều món ngon mà mẹ tự tay làm cho con ăn nữa. Bóng chiều hoàng hôn nơi ấy có mẹ đẹp lạ thay, chạng vạng là lúc mặt trời dần khuất sau những dãy núi trước nhà, để lại bầu trời màu mỡ gà bao phủ tất cả cảnh sắc xung quanh. Màu của sự bình yên, của cảm xúc thăng hoa và lên tiếng, của những ai muốn lắng nghe nhịp thở của lòng… Khi bầu trời tan biến cái sắc ấy, là lúc gia đình ngồi vào bữa cơm, sự có mặt của tất cả mọi người,, chính là góp phần làm cho món ăn thật sự đat đến đỉnh điểm của dư vị hạnh phúc ngọt ngào. Có lẽ đối với con, không cần lắm những món ăn sang trọng, chỉ cần được ăn bữa cơm chiều có ngô khoai, có rau luộc, có cá rô đồng, được ngồi bên gia đình, bên ngọn lửa ấm áp mẹ nhen nhóm mỗi ngày, như vậy là quá đủ để vui sướng rồi mẹ ạ!
Ngày nay, có lẽ bữa cơm chiều dường như dần mờ nhạt trong mỗi chúng ta, bởi guồng quay cuộc sống cuốn mỗi người vào những bến đỗ ước vọng khát nhau. Sẽ có ai đó ăn cơm tại văn phòng, hay trên đường đi làm về ghé tạt vào một quán ven đường ăn tạm chút gì đó! Vừa nhanh lại vừa khỏe. Đặc biệt sẽ có rất ít những gia đình nấu bếp củi, vừa khói, vừa bụi, vừa nóng, dùng ga vẫn tiện nhất. Bởi sự hiện đại của hôm nay mà hình ảnh bữa cơm chiều nơi quê hương còn chút gì gọi là “nhớ” nơi đáy lòng bao người con xa xứ. Thời gian qua đi cuốn những gì của hôm qua vào quên lãng. Nhưng đâu đấy giữa dòng đời tấp nập, giữa bao sắc điện lu mờ của chốn phồn hoa, giữa những toan tính lợi danh trên bước đường cuộc sống, giữa nhưng mối quan hệ thị tiền, rồi ta sẽ bước qua những mỏi mệt, những biến cố chông gai, những nỗi đau hòa trong dòng nước mắt. Ta cô đơn, ta tuyệt vọng , ta chán chường mọi thứ , muốn rủ bỏ tất cả và chạy đến một nơi thật xa. Đến nơi tận cùng của quả đất, nơi ta có thể tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn, nơi ấy có một bờ vai sẵn sàng cho ta dựa dẫm, nơi ấy có trái tim đủ nóng để hâm nóng con tim nguội lạnh cho ta lúc này.
Và rồi, sẽ chẳng có nơi nào trên mảnh đất này đẹp đến vậy.Duy chỉ có một nơi là kì quan đẹp hơn hết sao ta lại không tìm về? Trái tim của mẹ đấy! Những lúc như thế, ta thèm khát bữa cơm chiều mẹ nấu như ngày xưa biết bao, ngày ta trẻ dại vô ưu, vô lo được ngồi hàn huyên trò chuyện, chia sẽ tâm sự với gia đình, rồi mọi thứ đâu sẽ vào đó- hẳn là sẽ ổn cả thôi.
Có lẽ phương thuốc nhiệm màu của hạnh phúc đối với con sẽ mãi chỉ đơn thuần có vậy - được ăn bữa cơm gia đình - bữa cơm chiều mẹ nấu như những năm tháng tuổi thơ con đã đi qua. Nay mỗi người đều đã lớn, chắc hẳn có quá nhiều điều để bận tâm và để ghi nhớ, nhưng mảng kí ức về hình ảnh bữa cơm chiều nghi ngút mùi khói đặc trưng nơi quê ấy mong ai đó sẽ mãi không quên. Dẫu nơi đây có khói trăm ga, có tàu trăm ngã, có những con đường phẳng lì sắc đỏ muôn hoa - nhưng đoạn đường dẫn con về với bữa cơm chiều mẹ nấu vẫn đẹp và lung linh hơn bao giờ hết. Chỉ đấy thôi cũng đủ gói trong con một hành trang vững chải, để mai sau, dù đặt chân đến nơi đâu thì con vẫn có kí ức để gọi yêu thương trở về…
Có chăng không có gì làm nên điều đặc biệt nhưng giá trị hai chữ “tình thương” vẫn luôn tỏa sáng mọi chặng đường mà ta sẽ bước.
Theo Blog radio
-
2 giờ trướcTác phẩm nghệ thuật ý niệm mang tên "Comedian" (Diễn viên hài) với một quả chuối được dán băng dính lên tường vừa được bán cho một đại gia Trung Quốc với giá 156 tỷ đồng.
-
13 giờ trướcKhông hổ danh chồng quốc dân mỗi lần xuất hiện đều khiến dân mạng xuýt xoa.
-
15 giờ trướcNgười đàn ông Mỹ trúng giải độc đắc 650 nghìn USD (hơn 16 tỷ đồng) nhờ chọn vé số liên quan đến các ngày kỷ niệm với vợ quá cố, nhân ngày giỗ của bà.
-
16 giờ trướcMột khu phố ở Nepal trở nên náo loạn khi một con tê giác rất to xuất hiện và hùng hục đuổi theo người đang đi xe máy trên đường, khiến người này phải quăng cả xe mà bỏ chạy. Đoạn video tê giác đuổi người đã được xem gần 183 triệu lượt, nhiều cư dân mạng nói họ cũng “thót tim” khi nhìn cảnh này.
-
17 giờ trướcBị nhận xét "xinh đẹp, tài năng nhưng bạc phận", MC Mai Ngọc lên tiếng nói rõ về quan điểm sống hậu ly hôn gây chú ý.
-
18 giờ trướcHồng Thanh và bạn gái mới đang bị bàn tán xôn xao sau khi công bố chuyện tình cảm.
-
19 giờ trướcTỷ phú Bill Gates từng có thái độ cứng đầu và thách thức cha mẹ thời niên thiếu. Ông bà Gates đã làm gì để giải quyết chuyện đó?
-
20 giờ trướcPhía nhãn hàng phản hồi Tun Phạm đọc sai tên thương hiệu trong clip booking quảng cáo sản phẩm nên mong muốn nam TikToker thực hiện lại clip. Thế nhưng, thay vì đáp ứng yêu cầu của nhãn hàng, trợ lý của Tun Phạm lại khiến nhiều người bất ngờ vì thẳng thừng từ chối.
-
21 giờ trướcMột người phụ nữ không khai báo một số món đồ trong hành lý của mình tại sân bay ở Singapore, bao gồm mấy con búp bê Labubu, đã bị Hải quan Singapore phạt mức cao nhất, đến gần 100 triệu đồng.
-
21 giờ trướcKhông ai tin rằng có một ngày Hoàng tử William của Hoàng gia Anh lại xuất hiện trên TikTok. Video có William đã được xem hơn 4 triệu lượt chỉ trong một ngày. Vì lý do gì mà William lại thực hiện video bất ngờ này?
-
22 giờ trướcHình ảnh mới của MisThy nhận được sự chú ý.
-
23 giờ trướcTham gia sự kiện về văn hóa, Lý Tử Thất tạo thiện cảm với trang phục lịch sự. Gương mặt của cô trở lại bình thường sau quãng thời gian dài phải điều trị dị ứng do nhiễm độc từ việc làm tranh sơn mài.
-
1 ngày trướcĐoạn clip dài gần 4 phút ghi lại cảnh học trò vùng cao mang những món quà giản dị như cua núi, gừng, hoa lá ven đường... tặng cô giáo, thu hút hơn 16 triệu lượt xem và nhận về nhiều phản hồi tích cực.
-
1 ngày trướcĐây là những khoảnh khắc đang được netizen lan truyền chóng mặt trên MXH.
-
1 ngày trướcĐúng ngày 20/11 và cũng nhân dịp sinh nhật mình, cô giáo nổi tiếng MXH thông báo tin vui đến mọi người.
-
1 ngày trướcTrào lưu xé túi mù chưa kịp hạ nhiệt, giới trẻ lại đua nhau đập hộp mù với những mô hình ngày càng to và đắt tiền hơn, có bạn trẻ tốn 3 - 4 triệu đồng mỗi tháng.
-
1 ngày trướcTên tuổi cô bạn gái mới của Hồng Thanh đang gây xôn xao khắp mạng xã hội.
-
1 ngày trướcTem dán trên ly nước của KATINAT với nội dung không phù hợp đã nhận về nhiều phản ứng tiêu cực của dư luận.
-
1 ngày trướcCha của tỷ phú Facebook từng đưa ra 2 lựa chọn cho con trai: Hoặc là có cơ hội học tại Harvard, hoặc là ông sẽ mua một cửa hàng nhượng quyền McDonald's để anh điều hành.
Tin tức mới nhất
-
1 giờ trước
-
2 giờ trước
-
2 giờ trước
-
2 giờ trước
-
12 giờ trước
Hay nhất 2sao
-
-
10 ngày trước